Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

1 thoáng

Đã gửi: Chủ nhật T12 21, 2003 3:09 pm
Viết bởi kelamat
Một chút thơ viết vội giữa giờ chơi
Thèm một thoáng im lặng giữa ồn ào cuộc sống
Bất chợt giật mình vì những điều quên lãng
Chẳng thể dừng lại khi mọi thứ cứ trôi đi

Không phải mình tôi sợ sự thay đổi
Chỉ đơn giản bởi ai cũng biết mình sẽ phải khác xưa
Người ta nuối tiếc và mơ ước những điều không thể thành sự thật
Những điều ngày xưa- đã lâu lắm rồi...

Anh tôi cũng ghi lại những ký ức bằng thơ
Cũng là những giấc mơ giữa vất vả đời thường
Chỉ khác 1 điều có đôi chút hóm hỉnh
Mà vẫn buồn pha lẫn những xót xa

Tôi không muốn đặt dấu chấm sau mỗi vần thơ
Bởi tôi biết mình còn muốn viết nhiều hơn nữa
Những cảm xúc không bắt đầu cũng chẳng có kết thúc
Vậy mà tôi vẫn cảm thấy mình được an ủi chở che...

Re:1 thoáng

Đã gửi: Chủ nhật T12 21, 2003 9:20 pm
Viết bởi hellomy9
Một thoáng âu sầu... một thoáng bâng khuâng
Tôi xúc cảm trước bài thơ "kẻ lạ"
Đời vẫn thế không ngừng thay đổi
Ai biết cho... thời điểm bắt đầu?

Kẻ lạ thấy không, Đà Lạt hôm nay đó
Nhân tạo đã nhiều, núi đá mất uy nghi
Cao nguyên hùng vĩ nay nhường chỗ
Đô thị hóa dần, xóa bất công?

Thế kỷ khác con người cũng khác
Mấy ai còn được với chính mình?
Lắm kẻ tiếc nuối tâm hồn đã mất
Nhiều kẻ khóc thương mơ ước bị chôn vùi

Trong cuộc sống xô bồ vội vã
Khó trách lòng người chẳng đổi thay
Bao thành công gầy đắp từ đánh đổi
Biết khi nào có thể ngược thời gian?

Tôi chợt nhớ lời thơ ai đó
Trong lúc buồn thỉnh thoảng vẫn ngâm nga
Hay hay dở không nhiều người đánh giá
Chỉ biết rằng chúng buộc mình nghĩ suy

"Giữa dòng đời lo toan tất bật
Còn ai tin ba hạt dẻ đâu em
Nhưng lúc buồn em cứ thử ước xem
Biết đâu gió ngày xưa đang thổi"