Bạn đang xem trang 2 / 2 trang

Re:Đối thơ

Đã gửi: Bảy T1 31, 2004 8:09 pm
Viết bởi hellomy9
Ooh hay! chào Kẻ lạ
Anh đã lại về đây
Say hello cái đã [tongue]

Thơ đối cũng như tiệc
Tiệc có hai chúng mình
Đôi ta thật hữu duyên! [tongue]

Anh vừa từ Suối Tiên
Bên kia bờ biển thẳm
Đến hội ngộ cùng em [tongue]

Thơ năm câu thật chán
Anh bỏ bớt cho vừa
Ba câu thôi cũng đủ... [tongue]

Ôi trời ơi em ơi!
Anh ghép chữ thành thơ?
Sao làm thế được nhỉ!?

Thơ anh đúng vần điệu
Dẫu bất tuân "trắc - bằng"
Song đều là rất thật!

Anh có suy nghĩ nhiều...
Buồn vu vơ cũng có...
Nhưng thơ anh khác hẳn!

Em ngạc nhiên từ vựng
Nửa ta và nữa Tây?
Âu cũng là dụng ý!

Anh Forward cũng đến
Chung vui bữa tiệc này...
Hay làm khách ngoài cửa?

Now là lời thật này
Anh sẽ đi một dạo
Ngày về còn chưa biết

Thơ chỉ là người khách
Đi chung một chuyến đò
Mỗi bến cách xa nhau

Tiệc vui nào cũng có
Nhưng đến lúc sẽ tàn
Ngán nỗi buồn ly biệt

Oh yeahh anh sẽ về
Nếu có ai đó đợi
Em có là người đó?

Đừng hỏi anh đi đâu
Vì em không nên biết
Cám ơn tận đáy lòng.

Em yêu hãy nhớ rằng
Anh vẫn luôn ở đó
Nếu em tin hãy chờ

Cứ khi nào muốn gặp
Em sẽ biết là anh
Đã vẫn luôn ở đó

Anh không còn xuất hiện
Có lẽ a long time
Chỉ đến khi em cần...

-- Mến -- 1-31 SA -- 6:06:20 p.m. --

hellomy9.

Re:Đối thơ

Đã gửi: Bảy T1 31, 2004 8:20 pm
Viết bởi hellomy9
ôi, cái diễn đàn này
Trở thành diễn đàn thơ
Từ khi nào vậy nhỉ

Anh không biết cơ à?
Chắc từ khi có em
Làm thơ như nổi loạn
Một ngày vài chục bài
Hết tháng chắc cả trăm
Nguyên năm đếm cũng hoảng
Thơ lại chẳng hay gì
Lúc thì là nam nhi
Lúc lại làm cô gái
Dùng từ vựng lung tung
Ngữ pháp cũng chẳng tròn
Lời thơ như tiếng hận
Lắm lúc tựa thở than
Rồi có khi buồn chán
Không bình thường lại vui

Ôi, ta cũng lại bị nhiễm "virus thơ" rồi.

Ôi, thơ cũng là virus? hic..

Có những lúc ngoảnh mặt nhìn lại, ta chợt thấy chính mình đang lôi xềnh xệch cái bóng của mình theo sau mà không biết. Chẳng biết ai đang lôi ai nhỉ ?


hihi có câu bản lĩnh giúp người ta đứng trên cái bóng của mình. Không bản lĩnh sẽ buộc người ta mang vác nó.
Đôi lúc người ta quên vị trí của mình với cái bóng của chính họ và bị buộc phải nhìn lại cũng như tự hỏi. Chiến thắng chính bản thân là cách để có được câu trả lời.
yeahh....