Em yêu, anh buồn quá... Lúc này buồn làm sao!!! Friends list anh thì đầy Icon nào cũng sáng Nhưng nghĩa lý gì đâu Đối thơ em yêu nhé! Anh không nhiều thời gian Có khi anh phải off Không quay lại dễ dàng Em yêu đối thơ nha!
Anh yêu, sao buồn thế... Có chuyện gì không vui? Em không nhìn thấy anh Trên list dài dằng dặc Có gì đâu phải trốn khi còn lắm niềm vui Anh có thể thấy em Nơi phía cuối con đường Anh hãy cứ bước đi Đừng e dè anh nhé!
Đời là vậy đó em Hoa giả người tưởng thật Hoa thật người rằng: "Giả!" Anh nói chuyện chân tình Em lại không tin nổi Anh chẳng biết làm sao Tham vọng anh chẳng có Để mặc em nghi ngờ!!! Những điều thật giản đơn Ta cứ hoài đánh đổi Đâu biết được thời gian Giản đơn thành "tất cả" Giá em hiểu lòng anh! Bây giờ vẫn chưa muộn...
Em không hiểu chuyện đời Nhiều như em hiểu anh Thật giả có là bao Khi lòng người sâu thẳm Tham vọng chỉ là ảo Cuộc sống là hư không hãy sống như anh muốn Sẽ có em bên đời Em không muốn đánh đổi Cuộc đời và tình yêu Anh có hiểu được em Nơi tận cùng suy nghĩ...
Anh không chắc mình hiểu Khoảng trời riêng của em Cuộc sống không màu hồng Khó trách người nghĩ vẩn Còn sống như mình muốn ok cũng được thôi! Nhưng liệu có bao giờ Cuối cùng cho tất cả Em sẽ nhận ra rằng Em chẳng còn là em? Anh của em không trốn Chỉ muốn ở một mình Nhấm nháp nỗi cô đơn Dằn vặt là không tưởng! Hối hận? Chẳng bao giờ! Anh của em hôm nay Chỉ là muốn một mình Ngồi nói chuyện với em Một đôi dòng cho thỏa Đời đi đâu về đâu Chẳng quan trọng lúc này Bạn thơ thì khó kiếm Dẫu chỉ lúc này thôi Cũng đã đủ lắm rồi Cớ chi còn mong đợi Thấy em phía cuối đường?
Khoảng trời của riêng em Sẽ có lúc anh hiểu Khi nửa khoảng trời ấy Thuộc về người em yêu Đời có lúc đắng cay Em chẳng thể vô tình Nhìn anh buồn lặng lẽ Đôi dòng thơ vế đối Giúp được gì anh ko? Có những điều em biết Giữa cuộc đời lặng thinh Anh của em sẽ hiểu Con đường có lúc chông gai Thêm một người lặng lẽ Bước nhẹ nhàng bên anh Nỗi buồn chia một nửa Anh sẽ thấy ấm lòng...