Re:Ngập ngừng
Đã gửi: Ba T2 03, 2004 3:42 pm
Lâu rồi không làm thơ lục bát,chẳng hiểu sao mấy hôm nay thơ lục bát cứ ngập ngừng ra...
To Quân
Em vờ không hiểu đấy thôi
Nếu không đã chẳng mượn lời bài thơ
Yêu người ta đến ngu ngơ
Sao cô độc,sao bơ phờ,hỡi em!
Tình yêu là thứ đêm dêm
Em hoài không ngủ viết tên một người
Sao đi về chốn không trời
Không "em",há chẳng không lời...thơ đau!
Chuyện người con gái mai sau
Khoan tin ở ánh mắt đầu làm chi
Em vờ em chẳng hiểu chi
Thơ em-thơ một chàng lì đang yêu(gomen)
Hiểu chi cho lắm,cho nhiều
Dối chi dối cả một điều không nên
Em đi về phía không em
Quyết không thèm nhớ
một miền không quên?
To Quân
Em vờ không hiểu đấy thôi
Nếu không đã chẳng mượn lời bài thơ
Yêu người ta đến ngu ngơ
Sao cô độc,sao bơ phờ,hỡi em!
Tình yêu là thứ đêm dêm
Em hoài không ngủ viết tên một người
Sao đi về chốn không trời
Không "em",há chẳng không lời...thơ đau!
Chuyện người con gái mai sau
Khoan tin ở ánh mắt đầu làm chi
Em vờ em chẳng hiểu chi
Thơ em-thơ một chàng lì đang yêu(gomen)
Hiểu chi cho lắm,cho nhiều
Dối chi dối cả một điều không nên
Em đi về phía không em
Quyết không thèm nhớ
một miền không quên?