Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Thảo luận: Con đường lập nghiệp số 2 - Ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam

Đã gửi: Chủ nhật T5 06, 2012 8:54 am
Viết bởi STH
Để chuẩn bị cho chương trình Tiếng nói anh em số 3 với chủ đề:


Ngành công nghiệp phụ trợ tại Việt Nam ( Con đường lập nghiệp số 2).


- Xuất phát từ thông tin báo chí :
Ngành công nghiệp phụ trợ của VN chỉ cung cấp được thùng các-tông, thậm chí chưa thể sản xuất vỏ chai rượu đủ chất lượng, tỉ lệ nội địa hóa thực chất rất thấp... khiến Đại sứ Nhật Bản Mitsuo Sakaba phải thốt lên "tôi bị sốc", tại Diễn đàn kinh tế Việt - Nhật lần 3 diễn ra sáng 3/3 ở Hà Nội. Ông cảnh báo: Thời gian để tranh đấu nỗ lực vì sinh mệnh của nền công nghiệp VN không còn nhiều nữa.


Đại sứ Nhật Bản Mitsuo Sakaba:
"Thời gian không còn nhiều để chúng ta
tranh đấu nỗ lực vì sinh mệnh của nền công nghiệp VN".


Mình xin được mời các anh chị cùng các bạn tham gia thảo luận góp phần làm rõ các vấn đề cần lưu tâm đối với ngành sản xuất công nghiệp phụ trợ ở nước nhà. Mọi quan điểm, góc nhìn của mọi người đều được hoan nghênh, không phân biệt tuổi tác, xuất xứ hay kinh nghiệm. Sau đây mình xin giới thiệu một bài viết để mọi người cùng thảo luận và tham gia đăng tải thêm những góc nhìn khác.

Một góc nhìn về ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam:

[quote="Trần Trọng Hiền"]Trước hết, mình xin mạn phép nêu lên ý kiến cá nhân về ngành công nghiệp phụ trợ nói riêng và kinh doanh sản phẩm công nghiệp phụ trợ nói chung ở Việt Nam. Đây chỉ là góc nhìn chủ quan của bản thân mình sau một thời gian học và làm việc tại Việt Nam, nên nếu có gì sai xót và không phù hợp mong anh em bỏ qua cho ^^.

* Mình xin đi từ việc kinh doanh các sản phẩm phụ trợ trước. Khi còn học Đại học ở Việt Nam mình đã từng học Quản trị kinh doanh, Công nghệ thông tin và Điện tử viễn thông (xin nói rõ thời đại học là quãng thời gian đáng xấu hổ nhất trong đời mình cho đến giờ, nên chỉ kể ra để đúc kết kinh nghiệm, mong mọi người đừng săm soi thêm, tội mình lắm). Mục đích học như vậy là muốn thành lập một công ty kinh doanh các sản phẩm công nghệ do chính mình sản xuất ra. Nhưng rồi sau 2 năm đầu đại học, những kiến thức mình học được ngoài những môn cơ sở bắt buộc gần như giống nhau ở cả 3 trường, thì mỗi trường chỉ có vài môn chuyên ngành nhưng nhìn chung toàn bộ đều là lý thuyết! Mình cố gắng học thêm 1 học kỳ nữa, nhưng dù đã bước vào giai đoạn phân ngành và học các môn chuyên sâu nhưng lý thuyết vẫn hoàn lý thuyết, mỗi tuần cao nhất là học được 6 tiết thí nghiệm còn được dùng dụng cụ. (Chắc mọi người đang nghĩ mình lạc đề, nhưng xin nhẫn nại thêm một chút)

Bối cảnh xã hội Việt Nam khi ấy (và có lẽ đến giờ vẫn vậy) bằng cấp cử nhân, kỹ sư tràn lan nhưng thất nghiệp hoặc làm không đúng ngành là chuyện hiển nhiên khi mới ra trường. Thế là mình bắt đầu cúp học thường xuyên để tham gia vào thương trường. Ban đầu là mua đi bán lại các sản phẩm điện tử còn giá trị sử dụng, sau đó lấn dần sang việc thay thế linh kiện, cài đặt linh tinh các thứ....Chuyện này không nói thì ai cũng biết nhưng có tham gia mới nhìn thấy rõ ràng: "VIỆT NAM gần như KHÔNG sản xuất linh kiện điện tử, họa hoằng lắm thì được một vài mặt hàng, nhưng giá cả hoàn toàn không cạnh tranh nổi với hàng Trung Quốc và Đài Loan,.." Một góc nhìn hẹp để mọi người nghĩ về các mảng khác trong nền công nghiệp.

Vậy bao nhiêu năm nay, những kỹ sư, cử nhân học trong nước, học ngoài nước...họ đã và đang làm gì? làm cho ai? Đây là câu hỏi mở, chắc mọi người đều tự tìm được câu trả lời cho mình. Riêng mình, trong quá trình làm việc với các đối tác mình đã quen, đã gặp nhiều người, họ rất giỏi, rất có tài nhưng...họ vẫn chỉ là làm công cho người khác. Nguyên nhân?

+Thứ nhất: THIẾU VỐN. Vâng, một vấn đề đau đầu, mà người giỏi đến đâu nếu mắc phải vẫn bế tắc, nhất là trong bối cảnh của Việt Nam, xoay được đồng vốn đã không dễ, xoay đủ vốn để cạnh tranh lại càng khó (vốn không phải không có nhé, nhưng ai học về kinh tế sẽ hiểu, nếu chỉ đủ vốn để sản xuất thì sẽ không tồn tại nổi!)

+Thứ hai: THIẾU LỰC. Lực ở đây bôm gồm năng lực/thực lực/trí lực, nhân lực, trợ lực,... Cái khó thứ hai này góp phần bóp chết những cái khó còn lại. Những người khó toàn diện thì không nói, mình chỉ đề cập đến những người CÓ VÔN, có ý tưởng kinh doanh, có mong muốn kinh doanh nhưng.....hãy nghĩ xem họ kinh doanh cái gì nếu họ không tự sản xuất được, không tìm được 1 sản phẩm nào đóng dấu "Made in Viet Nam" đáng để họ đầu tư? Kết quả là họ tham gia vào thị trường chứng khoán, thị trường địa ốc - bất động sản,...và đau đớn hơn họ tham gia vào nhập khẩu các sản phẩm nước ngoài (cái này có tính là làm công cho nước ngoài không?).Chết chưa!!! =)) Trong một mảng khác, những người có thể sản xuất ra sản phẩm thì đa số đều sử dụng công nghệ hoặc máy móc cũ, hệ quả là giá thành sản xuất cao, không tìm được đầu ra, không tìm được sự hỗ trợ trong mạng lưới phân phối...

+Thứ ba: THIẾU LÒNG TIN. Cái mặt này cũng nhiều dạng, mình chỉ xin đề cập một số dạng cơ bản thôi. 1) Có tài nhưng không có lòng tin ở người khác, không đủ lòng tin ở ban thân...kết quả là họ không dám hợp tác với người khác để phát triển ý tưởng của mình => đi làm cho công ty nước ngoài, lương cao, được hậu đãi. 2) Có tiền nhưng không có lòng tin vào thành công của việc hợp tác....Điều này mình nghĩ mọi người đều hiểu, không dễ dàng gì để Xây dựng lòng tin với người khác và Đặt lòng tin cũng như tài sản của mình vào sản phầm của người khác thì càng khó. Những câu thường nghe là "Chắc gì...", "Nếu mà...",....

+Thứ tư: vấn đề cốt lõi không nối kết được người có vốn và người có sản phẩm là: KHÔNG HIỂU. 1) Người có vốn không hiểu công nghệ, không hiểu lợi ích và công dụng cũng như thị phần của sản phẩm thì làm sao họ dám tin là sản xuất ra sẽ kinh doanh có lời? Ví như bảo sản xuất ra 1 chiếc xe chạy bằng nước thì nhiều người còn hiểu được là cạnh tranh tốt với xe chạy xăng nhưng nếu bảo sản xuất động cơ hay phụ tùng gì đó cho dòng xe Hybird thì được mấy người hiểu hay là sẽ đặt ra một loạt câu hỏi như: "Xe nào chạy bằng cái này? Bán cái này cho ai? .." 2) Người có thể sản xuất ra sản phẩm nhưng thiếu vốn, đa phần đều không hiểu về quy trình kinh doanh (nếu có cũng chỉ nắm đại khái). Vị trí này là của anh em ngành kỹ thuật chúng ta, mỗi người sẽ có một lô các thắc mắc riêng, xin phép không đụng tới ^^.

Đó là góc nhìn hẹp của mình tổng hợp về những quan điểm của những người mình từng tiếp xúc khi còn đi làm. Thật sự thì đến đây mình cũng không biết là có lạc đề hay không nữa, nhưng nếu có phần nào cần đào sâu thì mình sẽ trình bày rõ hơn.

* Giờ thì mình xin được đi sơ lược vào một trong những ngành công nghiệp phụ trợ gần như không có tại Việt Nam: Linh Kiện Ôtô. Sau hơn nửa năm tự bơi trên thị trường điện tử thì mình đã vào làm trong một công ty sửa chữa và kinh doanh oto (doanh nghiệp tư nhân Việt Nam). Định hướng chính của công ty này là tân trang và mua bán xe hơi cũ, kèm theo đó việc sửa chữa xe là để xây dựng các mối quan hệ khách hàng, về quy mô thì đây là một công ty tầm trung trong mảng sửa chữa ôtô, đủ khả năng cạnh tranh với Garage bảo trì-sửa chữa của các hãng xe (thậm chí có thể là hơn vì ở đây không kén bất cứ hãng xe, dòng xe hay đời xe nào). Sở dĩ mình giới thiệu chức năng công ty là để mọi người hiểu rằng họ có rất nhiều đối tác cung cấp linh kiện, phụ tùng ôtô của nhiều hãng xe khác nhau, và nguồn hàng của họ cũng rất đa dạng tùy theo nhu cầu của khách hàng, từ hàng chính hãng, hàng nhái, hàng chợ trời hay hàng nhập lậu ...đều có cả. Nhưng mình xin khẳng định một điều là hơn hai năm làm việc tại công ty này, chưa bao giờ mình nhìn thấy một linh kiện phụ tùng nào có nguồn gốc do Việt Nam sản xuất (mình không nói các loại đồ nhựa, inox để trang trí xe nhé). Là như thế, giờ thì nói về xuất xứ hàng.

+ Hàng chính hãng thì cũng vài loại, có loại do chính hãng xe sản xuất nhập rồi nhập qua, có loại do các xưởng gia công ở các quốc gia khác sản xuất rồi chuyển qua (sở dĩ gia công ở nơi khác là vì các hãng xe như GM của Mỹ, Mercedes của Đức..muốn tấn công thị trường Châu Á, họ cần có những xưởng gia công phụ tùng ngay trên đất Châu Á để giảm giá thành cho những dòng xe phổ thông), hãng nào cũng có chi nhánh tại Việt Nam, nhưng chủ yếu là lắp ráp xe và bán linh kiện thôi chứ còn sản xuất thì không!

+ Hàng nhái: đây là loại hàng phổ biến nhất trên thị trường Việt Nam. Gần như tất cả các loại xe đều có linh kiện nhái trên thị trường (trừ những dòng xe cao cấp ít người dùng). Giá cả thì khỏi bàn, luôn luôn thấp hơn phụ tùng chính hãng từ 30~70% (đối tượng khách hàng hạng trung trở xuống 80% đều chọn loại hàng này). Xuất xứ thì đa dạng lắm (nhưng tuyệt nhiên không có Việt Nam ^^).

+ Hàng chợ trời, hàng nhập lậu: đã có hàng nhái sao lại còn có loại hàng này? Xin thưa rằng, đây là phụ tùng chính hãng, phụ tùng xịn đàng hoàng!!! Xuất xứ là từ chính những chiếc xe chính hãng bị luộc đồ (ở Việt Nam), hoặc bị đào thải (ở nước ngoài)...nhưng số lượng hàng này không nhiều, và người biết đến nó cũng chỉ có người sành chơi xe hoặc những tay buôn xe thôi.

*Kết: Một mặt hàng phụ trợ khi đến đến được với người tiêu dùng thì giá của nó đã bị đội lên vài lần rồi. Nhưng trong mảng sản xuất hàng phụ trợ thì đối tượng khách hàng không phải là người tiêu dùng trực tiếp mà là các cửa hàng và các công ty lắp ráp, chỉ cần cạnh tranh giá cung tại những nơi này với hàng nhái thì không lo thiếu mạng lưới phân phối.

Bonus: nếu anh em nào có ý định tham gia sản xuất trong ngành này thì có thể định hướng chất lượng thì cạnh tranh với hàng chính hãng, còn giá cả thì phải cạnh tranh với hàng nhái :p. Định đào sâu vào mạng lưới phân phối và mua bán của ngành này nữa nhưng mail dài rồi nên hẹn lúc khác vậy. Khái quát là các công ty sản xuất linh kiện nhái đa số là ở Trung Quốc hoặc Đài Loan, rồi sau đó nhập hàng về một công ty kinh doanh xuất nhập khẩu tại Việt Nam để bán trực tiếp cho các garage sửa chữa hoặc các cửa hàng kinh doanh phụ tùng.

Một góc nhìn mang tính chủ quan, có gì sai xót mong mọi người bỏ qua.

Re:Thảo luận: Con đường lập nghiệp số 2 - Ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam

Đã gửi: Chủ nhật T5 06, 2012 8:55 am
Viết bởi STH
[quote="Trần Trọng Hiền"]Quy trình hình thành giá của phụ tùng trước khi đến với người sử dụng.

@Đầu tiên là phụ tùng chính hãng. Đối với nguồn hàng này thì bao giờ cũng có Giá niêm yết (gọi tắt GNY), đây là giá do các hãng xe công bố để bán cho khách hàng sửa chữa tại các Garage bảo trì của hãng. Nhưng khi có đối tác là các công ty sửa chữa, mua bán oto có nhu cầu mua thì GNY này sẽ được giảm từ 10~20%, tối đa là 30 tùy theo mức độ thân thiết của công ty với hãng xe. Nhưng không phải tất cả các hãng xe đều giảm, đa phần là các hãng xe ít nổi tiếng và chiếm thị phần ít trên thị trường (vì thị phần ít nên số lượng garage sửa chữa của họ cũng ít, phải chấp nhận cung cấp hàng cho các công ty tư nhân), ví dụ như Mekong, Mitsubishi, ... Còn các hãng xe nổi tiếng như Mes, BMW, Toyota thì tuyệt nhiên 1 đồng cũng không giảm! Một khi các công ty sửa chữa đã lấy hàng chính hãng (thường là do yêu cầu của khách hàng) thì đa phần đều bán theo GNY của hãng, trong trường hợp phải dặt hàng xa hay tốn tiền đi lại thì có thể tính thêm phí, còn lợi nhuận đối với mặt hàng này chủ yếu là từ tiền công sửa chữa.

@Tiếp theo là quy trình báo giá phụ tùng cho khác hàng chuộng giá rẻ. Khi có 1 khách hàng (KH) đến với công ty (cty), sau khi kiểm tra các thứ, phát hiện hỏng hóc và cần thay thế phụ tùng...nhân viên giám định sẽ báo với phòng dịch vụ để tiến hành tìm hàng và định giá trước khí báo với KH. Khi nhận được danh sách phụ tùng cần thay, nhân viên Service sẽ kiểm tra lại trong hệ thống báo giá của công ty xem có mặt hàng yêu cầu không? Nếu có thì tiếp tục xác định chủng loại, xuất xứ, nguồn hàng, giá đầu vào. Đối với hệ thống báo giá này, nguồn hàng đa phần là từ các công ty xuất nhập khẩu phụ tùng, hoặc các chi nhánh bán hàng Trung Quốc, Đài Loan,vv...

*Nói chuyện bên lề ở đây một xíu: vấn đề giá là vấn đề nhạy cảm quyết định lượng khách hàng của cty cho nên cả cty cung cấp phụ tùng lẫn cty sửa chữa đều hết sức xem trọng nó, ngoài người phụ trách chính (giám đốc hoặc tương đương) thì chỉ có nhân viên phòng Service/có nơi là phòng phụ tùng nắm được) và các bảng báo giá này được xếp vào dạng tài liệu mật của cty. Thậm chí họ không để cho những nhân viên còn lại trong cty biết giá đầu vào và nơi cung cấp/ mua hàng nữa, chứ đừng nói là khách hàng hay đối thủ cạnh tranh. Trước khi rời khỏi phòng làm việc bao giờ nhân viên service/ phụ tùng cũng phải báo cáo lại về việc lưu trữ tài liệu dạng này với cấp trên. Máy tính sử dụng báo giá cũng có một phần mềm được thiết kế riêng để quản lý giá và nguồn hàng (phần mềm này đa phần là được cải biên từ các phần mêm cũ của các hãng xe). Ở đây có một điều buồn cười, không biết là chỉ có ở cty mình từng làm hay đa phần cty, đó là: nhân viên hiểu biết về IT thì không được mò mẫm vào các máy dịch vụ này =)), nhân viên Service/phụ tùng chỉ cần trình độ A vi tính văn phòng là đủ.

Tiếp tục chủ đề báo giá. Trong trường hợp kho dữ liệu về phụ tùng không có hàng cần tìm, lúc này NV Service sẽ liên hệ với các cửa hàng mua bán phụ tùng (Cửa hàng nhé, không phải cty nữa đâu). Các cửa hàng này bằng nhiều cách khác nhau (hàng lậu, hàng "đá"-luộc xe, hàng tồn...), họ có một lượng hàng tương đôi phong phú, và giá bán cũng tùy đối tượng, bán trực tiếp cho khách thì giá khác, bán cho xưởng/cty sửa chữa thì giá khác, tùy theo độ thân thiết của cty và cửa hàng mà giá cả chênh lệch nhiều hay ít. Rồi, từ cái giá vốn đầu vào có được, tùy theo dòng xe, đời xe, và một số yếu tố khác mà NV Service/ Phụ tùng sẽ tính thêm % lợi nhuận để cho ra bảng giá dịch vụ, sau đó chuyển cho NV kinh doanh (nhiều nơi thì NV Service và kinh doanh là 1). Giá dịch vụ này luôn luôn thấp hơn giá hãng ít nhất là từ 20~40% (tùy xe). Trong trường hợp có nhiều nguồn hàng khác nhau, họ sẽ tính toán tất cả để đưa cho khách hàng 1 danh sách lựa chọn, có người chọn theo giá, có người chọn theo xuất xứ...Và đây luôn là chiêu bài cạnh tranh hữu hiệu ở Việt Nam, vừa có thể đưa ra các sản phẩm có lợi nhuận cao vừa có thể đưa ra các sản phẩm có giá rẻ hơn đối thủ.

*Chuyện bên lề 2: không giống như khi vào Garage của hãng, nếu hết hàng thì phải chờ order, khách hàng đã vào đến các xưởng/cty sửa chữa thì giá nào cũng sẽ có phụ tùng thay thế (trừ trường hợp thị trường không còn hàng). Bời vì các cty luôn sợ sẽ mất khách nếu hẹn khách "lần sau quay lại" cho nên họ luôn tìm đủ mọi cách để tìm hàng cho bằng được (chưa cần biết chất lượng ra sao)

@Vấn đề trọng điểm: bảng báo giá của các công ty cung ứng phụ tùng lưu hành như thế nào? Cty cung ứng nào cũng có bảng báo giá để cung cấp cho khách hàng (cty sửa chữa, lắp ráp). Nhưng tuyệt đối họ không thể để các bảng báo giá này lọt vào tay đối thủ được, như thế thì chỉ có chết! Nhưng đã tồn tại thì làm sao không lộ được? Một phần cũng nhờ các cty sửa chữa cũng bảo mật thông tin này (như đã trình bày ở trên), các cty sửa chữa tuyệt nhiên cũng không dại gì mà đem bảng báo giá của cty cung ứng A ra cho cty cung ứng B xem được, vì mỗi cty cung ứng có 1 mặt hàng sở trường riêng, mặt hàng 1 cty A rẻ, nhưng mặt hàng 2 thì cty B rẻ hơn, vì thế họ cũng phải bảo mật để lựa chọn hàng nào rẻ hơn. Thế là bảng báo giá từ 1 cty cung ứng đưa đến cty sửa chữa/lắp ráp sẽ nằm trong tủ tài liệu của cty đó,đa phần nhân viên và tất cả khách hàng cũng như đối tác khác của họ đều không được phép biết về bảng giá đầu vào này. Giá mà mọi người biết là giá thị trường sau khi đã tính toán lợi nhuận của cty.

Re:Thảo luận: Con đường lập nghiệp số 2 - Ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam

Đã gửi: Chủ nhật T5 06, 2012 8:57 am
Viết bởi STH
[quote="Trần Trọng Hiền"]Cách tính giá gốc phụ tùng oto
Trước hết là vào các trang quảng cáo phụ tùng có kèm giá.

Bước 1: Xác định 1 loại phụ tùng cần tham chiếu, sau đó tìm tất cá các mặt hàng cùng loại (tốt nhất là nên chọn phụ tùng của cùng 1 loại xe, của cùng 1 hãng xe), ví dụ: tìm "Phuộc bánh trước xe Toyota camry". Khi này ta sẽ có 1 loạt kết quả xuất hiện.

Bước 2: tiến hành so sánh giá. Ta sẽ có 2 phương thức so sánh.
+1) So sánh từ xuất xứ hàng hóa, ví dụ ta có cùng 1 loại phuộc có cùng số liệu XYZ0123 gì đó do Đài Loan hay TQ sản xuất, từ kết quả tìm được ta sẽ thấy có nhiều giá khác nhau do các công ty khác nhau cung cấp. Nhưng dù sao mức chêch lệch của nó cũng không nhiều đâu, chỉ dao động dưới 20% đối với cùng 1 loại sản phẩm thôi. Ta gọi đây là chênh lệch lợi nhuận của cửa hàng (CLLN).
+2) So sánh từ cửa hàng/cty cung ứng, 1 cty hay cửa hàng lớn thì thường sẽ có 2,3 thậm chí nhiều hơn các lựa chọn cho cùng 1 sản phẩm. Vd: cùng là phuộc nhún bánh trước (hay còn gọi là giảm xóc) xe Toyota Camry, nhưng họ sẽ có hàng Nhật, Đài, Trung, Sing... và giá cả đương nhiên cũng khác, mức độ chênh lệch này nhiều khi rất lớn, có thế gấp 2 hoặc gấp 3 giữa hàng Trung và Nhật. Ta gọi đây là chênh lệch xuất xứ (CLXX).

Vậy, tóm gọn lại. CLLN là mức chênh lệch của loại hàng có cùng xuất xứ nhưng khác cửa hàng, CLXX là chênh lệch của loại hàng ở cùng 1 cửa hàng nhưng khác xuất xứ.
Thông thường mỗi cửa hàng sẽ có 1 tỷ lệ lợi nhuận nhất định đặt ra cho 1 dòng 1 phụ tùng hoặc 1 chủng loại xe. Ví dụ: khi sửa chữa xe tải, tỉ lệ lợi nhuận của cty sửa chữa đối với phụ tùng là 30%. Đối với xe oto cao cấp là 40%, xe oto phổ thông là 50% (Con số mang tính minh họa thôi). Nhưng kèm theo đó là 1 loạt các quy tắc đặt định cho phụ tùng, ví dụ: khi thay bu lon hay ron và các thứ lặt vặt thì tỉ lệ lợi nhuận không được quá 20% (cái này thì tùy xe, xe cao cấp mới tính, xe hạng trung trở xuống nhiều khi không tính lợi nhuận để câu khách, 1 con bù lon 15.000đ mà tính lợi nhuận 20~30% thì giá nó sẽ chênh lệch thấy rõ, mà lại là những thứ thường thay, dễ bị chê mắc khi so sánh). Cho nên các cty sẽ nhắm vào các phụ tùng giá trị, lợi nhuận dễ ăn hơn là mấy món lặt vặt (trường hợp này là 1 phản chứng của câu "Góp gió thành bão" nhé =)). Lý do là, họ có thể chống chế được: vì hàng tốt nên giá cao hơn của thằng xyz gì đó, chú còn mấy cái ron, bulon, gạt nước giếng, vv... thì nó phổ biến quá rồi.

Bước 3: phỏng đoán giá. Bên trên là những ví dụ về tỉ lệ lợi nhuận của công ty sửa chữa. Tương tự các công ty xuất nhập khẩu và mua bán phụ tùng cũng có 1 tỉ lệ lợi nhuận nhất định. Như vậy từ 1 công ty sản xuất/cung ứng ban đầu, muốn ra được giá thị trường phải thông qua ít nhất là 1 cty mua bán hay cty sửa chửa, hoặc cũng có thể là cả 2.

*Xin lỗi mọi người, mình xin phép hỗ trợ anh em khối kỹ thuật về phương thức tính giá, còn anh em khối kinh tế nếu có thấy sai xót gì mong mọi người hỗ trợ thêm, không dám "múa rìu qua mắt thợ" :D.

Quy ước: Giá thị trường: (GTT) ; Giá gốc sản phầm (GG) ; Tỉ lệ lợi nhuận (TLLN)
Rồi đến đây ta sẽ có vài biểu thức để cho ra giá thị trường:
Từ cty cung ứng -> cty bán hàng/cty sửa chữa -> KH : GTT1 = GG + GG*TLLN => GTT1 = GG*(xyz%)
Ví dụ: phuộc nhún bánh trước Toyota camry hàng Đài Loan giá gốc 850 (đơn vị 1.000 đ), cty bán hàng/cty sửa chữa có TLLN là 50% => GTT sẽ là 1.275.000 đ. Từ tỉ lệ lợi nhuận này ta sẽ có tỉ lệ lợi nhuận thật khi bán ra là 33% so với giá gốc. Tỉ lệ lợi nhuận thật = xyz% - 100%
Từ cty cung ứng -> cty bán hàng -> cty sửa chữa -> KH: GG1 = GG + GG*TLLN1 ; GTT2=GG1+GG1*TLLN2
với TLLN1: là tỉ lệ cty bán hàng đặt ra để bán cho cty sửa chữa và TLLN2 là tỉ lệ cty sửa chữa đặt ra khi mua từ cty bán hàng (có nhiều cty sửa chữa không phân biệt cty bán hàng và cty cung ứng.
Ví dụ: TLLN1 là 25% và TLLN2 là 30%. Cùng loại hàng như trên, ta sẽ có GG1=1.015.000 đ ; GTT2 = 1.320.000 đ
Cá biệt, có một vài cty sửa chữa non tay, họ không phân biệt được (nhiều khi chỉ là do NV) đâu là cty cung ứng và đâu là cty mua bán phụ tùng, thế là áp đồng tỉ lệ (TLLN2= 50%), lúc này GTT3 = 1.522.000 đ
Sự chênh lệch giữa GTT1, GTT2, GTT3 chính là chênh lệch lợi nhuận (CLLN)

Sự chênh lệch xuất xứ cũng có quá trình như trên, nhưng khác ở 1 điểm là Giá gốc sản phẩm. Ví dụ: Giá gốc hàng Đài Loan là 850.000đ, giá gốc hàng TQ là 650.000 đ, giá gốc hàng Nhật là 2.500.000 đ. Hãy tính ra GTT của 3 loại hàng trên, sẽ thấy điều thú vị của CLXX.

Sau khi giải thích và nắm được những chênh lệch mình vừa nêu, hãy so lại Giá thị trường và Giá gốc để tìm ra "% Lợi nhuận thật", từ đây ta sẽ có được 1 khoảng "dao động % lợi nhuận". Theo các ví dụ trên thì khoảng dao động % lợi nhuận này từ 33% cho đến gần 90%. Ok, đến đây hãy áp dụng vào thực tế, từ các kết quả thu được ở Bước 1 ta có thể tìm ra giá gốc dựa vào khoảng dao động % lợi nhuận (nếu lười tính thì hãy đặt trong khoảng 30~120%, *lưu ý: chỉ áp dụng cho phụ tùng oto, linh kiện điện tử thì cao hơn nhiều ^^).
* max CLLN => khoảng dao động % lợi nhuận

Re:Thảo luận: Con đường lập nghiệp số 2 - Ngành công nghiệp phụ trợ Việt Nam

Đã gửi: Hai T5 07, 2012 3:01 pm
Viết bởi buiquocphuoc
Xin lỗi vì mình không đọc hết bài của bạn được, vì đọc phân nữa đã không hiểu cái bạn đang nói rồi. Nhưng về phía mình thì o góc độ 1 người từng làm trong UBND phường thì mình đi từ cái nhỏ nhất là: hi vọng doanh nghiệp nhận đươc sự hỗ trợ hết mình của các đơn vi hành chính nhà nước và ngược lại người làm kinh doanh, tiểu thương hay buôn bán dạo ngoài đường phải có tâm huyết va có lương tâm nghề nghiệp.