Trời rất lạnh. Vậy mà lại muốn ra biển để hóng thêm chút gió khơi.
Cho lạnh thêm, cho thân mình run rẩy, cho những mạnh mẽ trong em yếu mềm, ngã quỵ.
Nắng vẫn rất ngọt, trời vẫn rất trong và xanh.
Gió vẫn vi vu và sóng vỗ dạt dào.
...
...
Anh có nghe lời biển hát yêu thương?
Anh có hay tình em vẫn vỗ...
Khuôn mặt đã quá lâu không gặp tuy nhiên chẳng hề quên...
Trong giấc mơ xa em vẫn thấy bóng anh lẩn khuất.
...
Ước mơ được cùng anh một lần đến biển.
Chẳng nói năng gì để sóng cuốn anh về bên em...
...
Biển ngàn năm vẫn hát: yêu anh, thương anh dù chẳng được bên anh!
"Một ngày nắng.
Một ngày gió.
Một ngày xanh lắm.
Một ngày trong lắm.
Một ngày con tim em thổn thức và đập dồn theo nhịp sóng xô bờ.
Một ngày em bé nhỏ trước biển vô tận vô cùng.
Một ngày ấm.
Một ngày hạnh phúc.
Một ngày có anh và bên anh.
Một ngày cho em thỏa ước mơ.
Một ngày cho tình em lớn, cho lòng em say, cho nụ cười em nghiêng sóng, nghiêng gió, long lanh ánh mặt trời.
Một ngày em muốn hòa vào biển, muốn hóa thành con sóng kia ngàn năm mãi yêu bờ, mãi rực cháy tình trong sáng.
Một ngày cho em biết tình yêu muôn thuở có bao giờ đứng yên.
Một ngày cho em sống vô tư, hồn nhiên.
Một ngày tóc gió bay bay.
Một ngày em khát, muốn uống cạn biển xanh, uống cạn tình anh.
Một ngày em hát, hát cùng biển chiều nay..."