ĐÊM LỬA TRẠI GIAO LƯU GIỮA SEMPAI VÀ KOHAI
Đã gửi: Bảy T9 08, 2012 12:10 pm
“Gặp nhau đây rồi chia tay
Đường trường song núi vụt qua trong phút giây”
Đường trường song núi vụt qua trong phút giây”
Nhanh thật! Mới đó mà đã hơn một tháng Sempai và Kohai sống với nhau. Mộtt háng có thể là rất ngắn đối với sự vô hạn của thời gian nhưng đó là khoảng thời gian vô cùng quý giá khi Kohai được các Sempai dìu dắt và giúp đỡ rất nhiều. Khoảng thời gian đó tạo nên vô vàn những kỷ niệm mà cả Sempai lẫn Kohai đều không thể nào quên. Để giờ đây, những kỷ niệm ấy càng được khắc sâu hơn và bùng cháy mãnh liệt hơn trong đêm lửa trại tối hôm nay.Có thể coi đây là buổi họp mặt cuối cùng của Sempai và Kohai tại Việt Nam trước khi Sempai lên đường sang Nhật.
Từ sáng sớm, cả trường đã tất bật chuẩn bị mọi thứ trong không khí vô cùng hào hứng. Ai cũng mong muốn sẽ có một đêm lửa trại thật thành công. Mọi người không ai rảnh tay phút nào cả: người thì lo các hoạt động vui chơi, người đi lấy thêm củi, người chặt tre để dựng trại, người lo chuẩn bị đồ ăn thứ cuống cho buổi tối,…Bên cạnh đó còn các hoạt động khác như Kohai tổ chức làm thiệp, chuyền tay nhau ghi lờichúc để mong những gì tốt lành nhất sẽ đến với Sempai.
Khoảng tám giờ tối, sau khi các khâu chuẩn bị đã được hoàn tất, đêm lửa trại chính thức được bắt đầu. Không khí lúc này rất sôi nổi với sự hò hét nhiệt tình của bốn đội. Mỗi đội đều chọn cho mình một cái tên và một câu slogan riêng thật ấn tượng với quyết tâm giành chiến thắng. Đốt cháy thêm vào bầu không khí đang sôi sục ấy là hai trò chơi “Ô số bí ẩn” và “Cõng bạn ăn dưa leo” đầy gây cấn và hấp dẫn. Thật khó có thể diễn tả được khung cảnh lúc này khi Sempai và Kohai đã thật sự gắn kết với nhau. Ai cũng muốn tham gia trò chơi nhưng số lượng người tham gia có hạn nên mọi người cũng vui vẻ cổ vũ cho bạn mình. Tiếp theo sau đó là hoạt động được trông đợi nhất - đốt lửa trại. Mọi người nắm tay nhau quây thành vòng tròn xung quanh ngọn lửa đang bùng cháy. Dường như ánh sáng và hơi ấm của ngọn lửa lúc này đang lan tỏa đến tất cả mọi người. Nó như sợi dây vô hình khiến tất cả xích lại gần nhau. Hơn một trăm con người giờ đây như là một – cùng nắm tay nhảy lửa và tâm sự với nhau những tình cảm, suy nghĩ của mình trong suốt thời gian qua.
Những câu ca lời hát được vang lên làm cho không khí trở nên vui vẻ hơn. Những củ khoai nướng bằng lửa trại được chuyền tay nhau trước khi Kohai có một tấm thiệp dành tặng Sempai. Tuy không lớn nhưng nó là tất cả tình cảm và mong muốn mà Kohai muốn gửi đến Sempai.
Mới đó mà đã mười hai giờ rồi! Còn rất nhiều công việc đang đợi vào sáng mai nên mọi người ra về trong tiếc nuối. Cuộc vui nào rồi sẽ đến hồi kết thúc nhưng tình cảm mà Kohai và Sempai dành cho nhau sẽ mãi như vậy.Chắc chắn rằng sau đêm lửa trại hôm nay trong tim mỗi người sẽ đọng lại những dư âm mà mãi mãi về sau không thể nào quên.
Minh Thuận – QuỳnhUyên – BảoHân
-Du họcsinh-
-Du họcsinh-