Bạn đang xem trang 1 / 2 trang

Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Năm T7 22, 2004 1:10 am
Viết bởi baby


Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi mặt trời vì sao toả nắng
Hãy hỏi mặt trăng sao khi khuyết khi đầy
Đêm màu đen và ngày màu trắng


Đừng hỏi anh vì sao anh yêu em
Hãy hỏi biển tại sao có sóng
Sao gừng cay và sao muối mặn
Mùa thu trút lá vàng em có biết vì sao


Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh chẳng biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
Một thứ gì,có lẽ chính là em


Em,một cô gái yêu sự bình yên
Em,một cô gái dịu dàng giản dị
Em,anh yêu em hình như cũng thế
Phía chân trời trước bóng tối hoàng hôn


Hãy làm gì để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng
Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta chảy mãi trong nhau...

( CaoThaiUy - TTVNOL )

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Năm T7 22, 2004 3:49 am
Viết bởi Lotus
Đừng bao giờ em hỏi anh tại sao
Anh chẳng biết làm sao cho em hiểu
Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
Một thứ gì,có lẽ chính là em
Đoạn này hay quá!... [grin]
Hãy làm gì để anh yêu nhiều hơn
Thay câu hỏi bằng nụ hôn cháy bỏng

Đến với anh bằng tình yêu rất nóng
Để muôn đời ta chảy mãi trong nhau...
Còn 2 câu này sao giống giống... [cry]

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Năm T7 22, 2004 10:53 am
Viết bởi wasabi
Bài thơ của ông Cao Cầu này hay lắm!
"Anh cảm thấy cuộc đời này còn thiếu
 Một thứ gì có lẽ đó là em"
[good]
Thơ của mấy ông thi sĩ Dziệt Nôm có quá nhiều bài trau chuốt ngôn từ mà rỗng tuyếc ,đọc chẳng thấy cái gì bất ngờ ,độc đáo cả...Mấy bài thơ Bì đọc thấy hay toàn là thơ dịch ...[frown]

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Ba T4 24, 2007 2:34 pm
Viết bởi Hungbinh
Tôi gặp lại thơ mình ở đây
Những vần thơ quên lãng theo tháng ngày
Như gặp lại một lần người yêu cũ
Đứng lặng nhìn bàn tay nắm bàn tay

Bài thơ này mình tặng ai đây nhỉ
Đã đành rằng tặng người hôm qua
Tôi lại phải xếp theo thứ tự
Rồi đánh vần để nhớ lại người ta

Những câu thơ của một ngày khắc khoải
Tôi đợi chờ bên ghế đá mồ côi
Và người đi không nói lời từ biệt
Trái tim tôi hoá đá theo chân người

Xin cảm tạ tấm lòng ai nhắc nhở
Tôi vẫn còn là thi sĩ rong chơi
Xin để lại đôi dòng nhắn gửi
Rằng nơi đây tôi vẫn mãi chờ người ...

Caothaiuy

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Ba T4 24, 2007 4:56 pm
Viết bởi Hungbinh

ĐẤY LÀ TÌNH YÊU....


Em bỏ từng đồng xu vào con lợn đất
Mùa rét này mua áo ấm cho anh
Sợi chỉ màu chiếc áo bộ đội
Người ta bỏ đi em nhặt lấy để dành

Đêm lạnh lùng chiếc chăn chiên mỏng manh
Em nhớ anh sau bao ngày xa cách
Em đong yêu thương qua bao mùa rét
Gió lạnh về nơi ấy chắc nhiều hơn...

Tình yêu em se bằng những dỗi hờn
Mình xa nhau ngay sau tuần trăng mật
Chiếc ba lô trên vai anh lặng bước
Sân ga chiều,còi tàu rúc miên man

Chiếc áo này em đan dành cho anh
Em nối từ những sợi len vụn
Áo nhiều màu theo từng đêm thao thức
Đường kim vụng về,cố xong trước mùa đông....

Cả tình yêu em ấp ủ trong lòng
Theo tháng ngày cứ đầy thêm nỗi nhớ
Cuộc sống lớn lao bàn tay em bé nhỏ
Biết làm gì ngăn mưa gió nơi anh

Là hy sinh em biết phải quên mình
Là hiến dâng em không mong đón nhận
Là yêu thương,em yêu hơn cuộc sống
Mãi dạt dào chỉ một hướng về anh...

Một chiếc cúc rơi..em nhặt lấy để dành
Đơm áo cho anh,áo bạc màu sương gió....



Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Tư T4 25, 2007 2:17 am
Viết bởi Hungbinh
HOA QUỲNH HƯƠNG

Ủ hương sắc đã bao ngày
Nửa đêm bừng tỉnh rắc đầy vào đêm
Anh đợi chờ ...chợt ngủ quên...
Bình minh...em úa ...bên thềm ...mới hay...


Caothaiuy

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Tư T4 25, 2007 2:37 am
Viết bởi Hungbinh
NGHE ĐÀN ĐÁ

Nếu là đá vô tri vô giác
Trái đất hình thành đá có khắp nơi
Ai người xưa gửi hồn vào trong đá
Tự nghìn năm đàn đá ra đời

Này cung thanh của một thời oanh liệt
Giáo đồng áo giáp cung tên trên vai
Đây cung trầm tiếng rừng xanh mãnh thú
Đưa ta về nguyên thủy loài người...

Khúc réo rắt tựa như lời từ biệt
Vợ tiễn chồng rồi hóa đá Vọng Phu
Nhịp dồn dập nghe như trống trận
Tre thiêng trên tay Thánh Gióng đuổi quân thù ...

Mấy nghìn năm ngủ sâu trong lòng đất
Cho một ngày đàn đá ngân nga
Tôi lặng nghe trái tim mình thổn thức
Tiếng đàn hay lời nhắn nhủ của ông cha...


Caothaiuy tặng DucMinh

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Tư T4 25, 2007 3:05 pm
Viết bởi Hungbinh
BÊN EM

Bên em ngày tháng bình yên
Không còn cơn mơ thảng thốt
Giấc ngủ cứ đến ngọt ngào
Lấp đầy những đêm thao thức...


Một giọt sương tan vào đất
Cành khô chợt nảy  chồi xanh
Nắng về sau ngày bão tố
Đơm hoa ngào ngạt trên cành

Bên em ta như trẻ lại
Thủa còn mười chín đôi mươi
Lãng quên quãng đời tăm tối
Tưởng như gần đất xa trời !

Môi ta lại biết mỉm cười
Nói câu yêu đương vụng dại
Bên em một phút,dại khờ
Đã mơ sẽ là mãi mãi...




       

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Chủ nhật T4 29, 2007 10:17 pm
Viết bởi Hungbinh
LÀM NGƯỜI

Cha mẹ cho con làm người
Đôi mắt giống mẹ nụ cười giống cha
Mắt nhìn ấm áp vị tha
Nụ cười nở giữa phong ba cuộc đời ...

Caothaiuy

Re:Đừng hỏi anh tại sao...

Đã gửi: Năm T5 17, 2007 10:44 pm
Viết bởi Hungbinh

NHỚ THI SĨ XUÂN QUỲNH...

Chiều thu về chầm chậm
Lất phất hoa cỏ may
Tên mình ai đang gọi
Thoáng nghe trong vòm cây

Giật mình hôm nay nhớ
Mười lăm năm đã qua
Linh hồn người nơi ấy
Chẳng biết đến tuổi già

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu
Nghe tiếng lòng than thở
Khi con sóng bạc đầu

Trái tim ai đang hát
Bằng máu ở trong tim
Không mơ về kỉ niệm
Ngày xưa đã đi tìm

"Đây là thuyền và biển
Sóng mang màu chia ly
Và còn mãi tự hát
Sân ga chiều em đi"

Bước chân trần trên cát
Có tìm thấy hoàng hôn
Thi sĩ ơi,chốn ấy
Mười lăm năm u buồn

Từ ngày người xa vắng
Sóng bỗng giận nhiều hơn
Và bao nhiêu cảm xúc
Chết cả trong đáy hồn

Trang thơ giờ nhạt nhẽo
Ai viết khúc tình ca
Để hôm nay nghe gió
Gọi tên người chốn xa...

Ai chẳng về cát bụi
Thơ có úa màu đâu
Và muôn nghìn năm nữa
Sóng mãi nối đuôi nhau...

Lời yêu như lời khói
Mội thời ai đắm say
Dù mỏng manh quá đỗi
Không bao giờ đổi thay...


Caothaiuy viết ngày 28-8-2003