Roberto Baggio tuyên bố giã từ sân cỏ sau khi ghi bàn thắng thứ 200 tại Serie A. Đây được xem là một trong những sự kiện lớn nhất của bóng đá Ý mùa này Tháng trước, nhân dịp sinh nhật lần thứ 37 của mình, Roberto Baggio xác nhận một lần nữa rằng anh sẽ treo giày vào cuối mùa này trong màu áo Brescia. Ngày ấy chưa đến, nhưng nó không còn xa và khi Baggio nhờ báo Corriere della Sera đăng bức thư ngỏ cảm ơn mọi người đã ủng hộ anh sau khi anh ghi được bàn thắng thứ 200 ở Serie A vào đầu tuần này, một nỗi buồn không thể diễn tả bằng lời lan nhanh khắp nước Ý và nhiều nơi trên thế giới.
Ngày 18-2-1967 chắc hẳn là ngày không thể nào quên của cặp vợ chồng Fiorindo và Matilde Baggio. Roberto chào đời và trở thành em út của 5 anh chị trong gia đình tại Caldogno, thị trấn nhỏ ở Bắc Vicenza. Ngay từ nhỏ, Baggio đã mê bóng đá và trở thành ngôi sao nhỏ ở tuổi lên 9 chỉ sau vài trận thi đấu với các bạn học bởi trận nào cũng ghi bàn. Cuối một trận đấu mà Baggio ghi 6 bàn, một tuyển trạch viên tên Antonio Mora đã thuyết phục cậu đầu quân cho Vicenza, đội bóng ở Serie C lúc bấy giờ.
Mùa bóng 1984-1985, Baggio tiếp tục nổi bật với 12 bàn sau 29 trận, giúp Vicenza thăng hạng lên Serie B và anh cũng được chuyển lên thi đấu tại Serie A, trong màu áo Fiorentina. Cũng như tại Vicenza, Baggio không gây được sự chú ý trong mùa đầu tiên chơi cho Fiorentina. Ra mắt Serie A vào ngày 21-9-1986 trong trận gặp Sampdoria, nhưng mãi 8 tháng sau, ngày 10-5-1987, Baggio mới ghi bàn đầu tiên tại Serie A trong trận gặp Napoli của Maradona.
Mọi thứ diễn ra rất suôn sẻ sau đó. Mùa bóng kế tiếp, anh ghi được 9 bàn, được gọi vào đội tuyển quốc gia và thành hôn với Andreina. Mùa bóng sau đó, Baggio ghi 17 bàn trong 32 trận tại Serie A, đưa Fiorentina lọt vào trận chung kết Cúp UEFA với Juventus, đội mà sau đó anh về đầu quân với giá chuyển nhượng kỷ lục lúc bấy giờ: 17 triệu USD, dù nó cũng khiến các CĐV Fiorentina giận dữ, gây ra các vụ bạo động trên các đường phố. Sau World Cup đầu tiên trong đời (1990), Baggio chơi ngày càng nổi bật trong màu áo Juventus, ghi 70 bàn ở Serie A trong 4 mùa, trong đó có bàn thắng thứ 100 vào lưới Genoa. Tin vui cũng đến dồn dập: Vợ anh sinh 2 đứa con Valentina và Mattia, anh giành cúp UEFA cùng Juventus và nhận Quả bóng vàng châu Âu cùng danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất của FIFA.
Nhưng sau World Cup 1994, điều tồi tệ bắt đầu đến với Baggio. Juventus đẩy anh qua AC Milan, nơi anh không được HLV F. Capello trọng dụng. Rồi Capello ra đi, nhưng Sacchi trở lại, thế là Baggio phải bôn ba sang Bologna, một đội bóng trung bình, nơi anh tìm lại phong độ đỉnh cao với 22 bàn. Inter mời anh trở lại, nhưng sự sa sút của CLB này và sự trở lại của HLV Lippi khiến Baggio lần nữa ra đi và đích đến lần này là Brescia, đội bóng nhỏ nhưng giúp anh tìm được niềm vui chơi bóng, nghị lực lớn lao để vượt qua những chấn thương dai dẳng và hoàn thành tâm nguyện ghi bàn thắng thứ 200 ở Serie A.
Trong bức thư ngỏ gởi mọi người vào ngày 17-3, Baggio cảm ơn gia đình, vợ con, HLV và nhất là người hâm mộ đã sát cánh bên anh trong suốt sự nghiệp đầy niềm vui nhưng cũng lắm nỗi đau buồn. Nhưng lẽ ra mọi người phải cảm ơn anh bởi những gì anh đã cống hiến trên sân cỏ và nghị lực vượt khó trong cuộc sống.
Theo Người Lao động