THƠ LÊ HƯNG TIẾN
Đã gửi: Hai T10 08, 2007 12:18 pm
THƠ LÊ HƯNG TIẾN
1.
DONG DUỖI QUA MIỀN KHÔNG TÊN
Đi tìm mắt lá che xanh những ngày bỏ chợ dong duỗi
Bon chen ta nào tìm tro tìm khói
làm lành khuôn mặt kỷ niệm
Một tí gan ruột phơi trần mùa dã ngoại
Phía trước sau thủng một lỗ cơ thể chọc trời.
Nắng lên tím vựa cánh đồng hoai hoải gió
Không kể chiều làm tiếng chuông sủi bọt nước
rồi bốc không gian đỏ ngói lặng thinh
Chỉ khi trái tim đun sôi chín độ nhạy cảm
Ta gõ vào tên tuổi từng ấy bao dung
Mặc thời gian kiệt quệ ý thức.
Ôi !Những ước vọng sau mỗi giấc ngủ bại vại phiêu linh
Ta đem trái sầu giấu lòng riêng ai
Trụ lại bàn chân đốt đèn kiêu hãnh
Ta gõ vào tuyệt vọng bằng nỗi cháy khát chong chênh.
Kể lại con số một sáu, một bảy, một tám
rồi một chín
Không thể thời qua cái tuổi đòng đưa như thổi
Ta đòi gánh nắng, gánh mưa bỏ tên chợ dong duỗi
Thoai thoải con số hai không, hai một, hai hai
rồi hai ba
Thoai thoải con số hai bốn, hai năm, hai sáu
rồi hai bảy
Ta đành đong đếm từng ngón hồng rong ruổi đa mang.
2.
CHÉP CHÉP
Đối mặt gương
Nhịn nhẫn sự thật
Con ngươi chủng chẳng vào hõm đêm
Lắm lúc săm soi nhiều cái tì vết
Bản chất không đủ đôi chân đóng cột
Ngôi nhà bỏ quá
Kẻ đi rong rồi cũng quay về
Sợ quá đỗi xâm mặt
Sự len lỏi của ánh sáng
Làm thần bí trắng hếu
Có thể lương tâm cũng vò võ
bao nhiêu giấy mực tẩy não
Chủ đích chỉ rút ruột đen rưng rức
Đến khi đối mặt gương
Nghe ạo ực trên bàn thờ
Bản ai sao chép bằng hương khói mầu mẽ
Cất công lỗi thời
Cũng có khi nhắm nhía sự thật
Bản mặt gương lại nằm chếch bóng sự đối diện.
3.
GIẤC EM BONG BÓNG BÒNG BONG
Những đêm bong bóng
Hơi thở phập phềnh mùa trăng
Quả thận chín vựa từ giếng mồ hôi
Ý nghĩ căng phồng hai vừng tối sáng
Và mặt đêm nổ khói.
Sợi tích tắc lõng bõng gân guốc
Con quay bỗng hoá thành bầy chuột gặm
nhấm từng trái cấm ẩn dụ
Vết đau đáu xanh ứa miền ký vãng
Mối tình đầu hãy còn chùng chình vây bóng
Và lan man phù phiếm.
Những đêm bong bóng
Tôi dắt hồn con chạy con quay cỏn con
và con cỏn con đội con chọi con nước còm cõi
Tôi lại hong mớ tóc bòng bong đen nhánh lên mùa mùa cổ tích
Ảo ảnh em đa chiều lấn quấn
Hiển thị tôi thành màng não bong bóng bòng bong.
Nếu có thể ai đó nã đêm vào sương móc
Con mối con mồi lồi lội thoát thai
Những con chữ cũng thành tôi nhồi nhàu đánh bóng
Và giấc em cũng đánh võng bòng bong
Mối tình đầu lại bắc cầu hiển thị.
4.
SỰ VIẾT HOA
Chân chim viết hoa
Sự đời mệt lử những cô hồn con chữ
Đường lên gân tái nhợn
Ý niệm viết hoa
Bản thể đã nhiều lần đánh cắp tư cách
Đêm lẩm nhẩm cái lục lạc leng keng
Bài thơ viết hoa
Đám mây rủ rỉ bầy trâu tơ về làm mưa
Mỗi hạt lúa hoang hoải chờ mùa
Người ta viết hoa
Mỗi khi thổi hồn em bằng giao cảm tích tịch tình tang
Trầm ca mênh mang tìm nguyên chất
Không ai viết hoa
Trần gian chẳng có huyền thoại Adam và Eva
Lịch sử chỉ là nguyên thuỷ
Ai không viết hoa
Những viên Cuội đè nặng giấc hôm
Bình minh rối rít thở hồng hộc hồng hộc.
5.
XUÂN TAM THỂ
Treo hờ những ý tưởng lên sương
Mèo tam thể làm cánh diều gieo neo
Chiều khong khỏng khong khỏng khong khỏng
Xuân thoi thóp nảy lộc
Âm sắc leo nheo bậc thang
Meo meo
Meo
Mèo mèo
Mèo
Những ý tưởng thành cường độ tam thể.
Khi con quay đến ngã ba thời đại
Xuân tam thể nhảy cóc từng bậc âm sắc ong ong ong
Mèo con chạy trốn những ý tưởng vập mồi
Tất tả bình dị
Mỗi âu lo làm ý tưởng rơi chiều chiều chiều
Xuân tam thể thành chấn tích của con vờ.
1.
DONG DUỖI QUA MIỀN KHÔNG TÊN
Đi tìm mắt lá che xanh những ngày bỏ chợ dong duỗi
Bon chen ta nào tìm tro tìm khói
làm lành khuôn mặt kỷ niệm
Một tí gan ruột phơi trần mùa dã ngoại
Phía trước sau thủng một lỗ cơ thể chọc trời.
Nắng lên tím vựa cánh đồng hoai hoải gió
Không kể chiều làm tiếng chuông sủi bọt nước
rồi bốc không gian đỏ ngói lặng thinh
Chỉ khi trái tim đun sôi chín độ nhạy cảm
Ta gõ vào tên tuổi từng ấy bao dung
Mặc thời gian kiệt quệ ý thức.
Ôi !Những ước vọng sau mỗi giấc ngủ bại vại phiêu linh
Ta đem trái sầu giấu lòng riêng ai
Trụ lại bàn chân đốt đèn kiêu hãnh
Ta gõ vào tuyệt vọng bằng nỗi cháy khát chong chênh.
Kể lại con số một sáu, một bảy, một tám
rồi một chín
Không thể thời qua cái tuổi đòng đưa như thổi
Ta đòi gánh nắng, gánh mưa bỏ tên chợ dong duỗi
Thoai thoải con số hai không, hai một, hai hai
rồi hai ba
Thoai thoải con số hai bốn, hai năm, hai sáu
rồi hai bảy
Ta đành đong đếm từng ngón hồng rong ruổi đa mang.
2.
CHÉP CHÉP
Đối mặt gương
Nhịn nhẫn sự thật
Con ngươi chủng chẳng vào hõm đêm
Lắm lúc săm soi nhiều cái tì vết
Bản chất không đủ đôi chân đóng cột
Ngôi nhà bỏ quá
Kẻ đi rong rồi cũng quay về
Sợ quá đỗi xâm mặt
Sự len lỏi của ánh sáng
Làm thần bí trắng hếu
Có thể lương tâm cũng vò võ
bao nhiêu giấy mực tẩy não
Chủ đích chỉ rút ruột đen rưng rức
Đến khi đối mặt gương
Nghe ạo ực trên bàn thờ
Bản ai sao chép bằng hương khói mầu mẽ
Cất công lỗi thời
Cũng có khi nhắm nhía sự thật
Bản mặt gương lại nằm chếch bóng sự đối diện.
3.
GIẤC EM BONG BÓNG BÒNG BONG
Những đêm bong bóng
Hơi thở phập phềnh mùa trăng
Quả thận chín vựa từ giếng mồ hôi
Ý nghĩ căng phồng hai vừng tối sáng
Và mặt đêm nổ khói.
Sợi tích tắc lõng bõng gân guốc
Con quay bỗng hoá thành bầy chuột gặm
nhấm từng trái cấm ẩn dụ
Vết đau đáu xanh ứa miền ký vãng
Mối tình đầu hãy còn chùng chình vây bóng
Và lan man phù phiếm.
Những đêm bong bóng
Tôi dắt hồn con chạy con quay cỏn con
và con cỏn con đội con chọi con nước còm cõi
Tôi lại hong mớ tóc bòng bong đen nhánh lên mùa mùa cổ tích
Ảo ảnh em đa chiều lấn quấn
Hiển thị tôi thành màng não bong bóng bòng bong.
Nếu có thể ai đó nã đêm vào sương móc
Con mối con mồi lồi lội thoát thai
Những con chữ cũng thành tôi nhồi nhàu đánh bóng
Và giấc em cũng đánh võng bòng bong
Mối tình đầu lại bắc cầu hiển thị.
4.
SỰ VIẾT HOA
Chân chim viết hoa
Sự đời mệt lử những cô hồn con chữ
Đường lên gân tái nhợn
Ý niệm viết hoa
Bản thể đã nhiều lần đánh cắp tư cách
Đêm lẩm nhẩm cái lục lạc leng keng
Bài thơ viết hoa
Đám mây rủ rỉ bầy trâu tơ về làm mưa
Mỗi hạt lúa hoang hoải chờ mùa
Người ta viết hoa
Mỗi khi thổi hồn em bằng giao cảm tích tịch tình tang
Trầm ca mênh mang tìm nguyên chất
Không ai viết hoa
Trần gian chẳng có huyền thoại Adam và Eva
Lịch sử chỉ là nguyên thuỷ
Ai không viết hoa
Những viên Cuội đè nặng giấc hôm
Bình minh rối rít thở hồng hộc hồng hộc.
5.
XUÂN TAM THỂ
Treo hờ những ý tưởng lên sương
Mèo tam thể làm cánh diều gieo neo
Chiều khong khỏng khong khỏng khong khỏng
Xuân thoi thóp nảy lộc
Âm sắc leo nheo bậc thang
Meo meo
Meo
Mèo mèo
Mèo
Những ý tưởng thành cường độ tam thể.
Khi con quay đến ngã ba thời đại
Xuân tam thể nhảy cóc từng bậc âm sắc ong ong ong
Mèo con chạy trốn những ý tưởng vập mồi
Tất tả bình dị
Mỗi âu lo làm ý tưởng rơi chiều chiều chiều
Xuân tam thể thành chấn tích của con vờ.