Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Hãy đứng lên các chàng trai Việt Nam

Đã gửi: Bảy T12 13, 2003 8:07 pm
Viết bởi Turau

Bi i ng b o ong…Bi i ng b o ong… chuông đồng hồ ngân vang 12 tiếng báo hiệu một ngày mới sắp bắt đầu. Hơn 180 phút (tương đương với thời gian của 2 trận bóng đá ) đã trôi qua kể từ lúc vị trọng tài người Malaysia nổi hồi còi oan nghiệt kết thúc trận đấu. Thời gian đủ để những giọt nước mắt trên sân Mỹ Đình khô đi, đủ để nhiều người Việt Nam có thể phần nào nguôi ngoai nỗi buồn khi nhìn vào bảng xếp hạng huy chương để biết rằng chúng ta đã chắc chắn đoạt được vị trí nhất toàn đoàn với số HCV gần gấp đôi Thái Lan.Đêm nay,đường phố sẽ yên ắng hơn, cảnh sát sẽ đỡ phải vất vả làm nhiệm vụ giữ gìn trật tự, những công nhân vệ sinh sẽ đỡ phải thu dọn những "bãi chiến trường" sau các trận "bão", các bệnh viện sẽ đón ít các ca cấp cứu do tai nạn giao thông hơn.Thế nhưng, sẽ vẫn có những nguời thật khó tìm được giấc ngủ bởi mỗi khi nhắm mắt lại thì những hình ảnh của trận đấu lại hiện về như những thước phim quay chậm để rồi lại một lần nữa nuối tiếc nhận ra rằng chúng ta đã để vuột mất một cái gì đó thật quí giá biết bao.

Giá như Văn Trương cẩn trọng hơn trong pha vào bóng của mình trong trận bán kết khi tỉ số đã là 3-1 để khỏi phải làm khán giả trong trận đấu này; giá như ông A.Riedl thay đổi quyết định của mình vào phút cuối để sử dụng Lâm Tấn thay cho Đức Tuấn; giá như hậu vệ cánh bất đắc dĩ này không để lọt bóng đến chân của Sarayoot trong một tình huống không thật nguy hiểm; giá như ông trọng tài Mã Lai kiên quyết hơn trong pha phạm lỗi tiếp theo của Phaitoon khi vừa mới nhận thẻ vàng; giá như Quốc Vượng giữ được cái đầu lạnh hơn để chúng ta không phải mất người; giá như tài Em gục đầu thấp hơn một chút, Văn quyến cứa lòng thêm một chút trong pha đá phạt hay thủ môn Kosin không quá xuất sắc trong những pha cản phá trước những quả "đại bác tầm xa "của Quốc Vựong, Tài Em và giá như quả bóng quái ác kìa đừng bật ra đúng vào chân cầu thủ Thái hay Minh Phương còn đủ thể lực để lao vào "lấy thân mình lấp lỗ châu mai" trươc cú sút của Phanrit ở cái phút 96 định mệnh đó ... thì mọi chuyện có lẽ đã khác hơn rất nhiều và chúng ta sẽ không phải chứng kiến sự thẩn thờ của ông Riedl và 20 con người trên bục nhận huy chương bạc. Có thể đây chỉ là những nhận định chủ quan để bào chữa cho thất bại và dĩ nhiên Thái Lan cũng đã bỏ lỡ một số cơ hội của họ. Hơn thế nữa, ai cũng hiểu rằng may mắn là một phần của bóng đá và khi kết quả đã an bài thì mọi giả thiết đều là vô nghĩa. Nhưng chúng ta vẫn có quyền nuối tiếc vì những gì đã diễn ra.

Hãy xem cái cách mà Thái Lan đã phải run sợ và chơi phòng thủ bị động trong gần hết hiệp 2, điều mà họ không thường lảm dù là khi phải đối đầu với những đội bóng hàng đầu châu lục. Nếu như trước trận đấu này những tuyên bố dè dặt của người Thái có vẻ như chỉ đơn thuần mang tính ngoại giao và "tâm lý chiến" thì có lẽ đến bây giờ ,ngay cả những CĐV Thái Lan cực đoan nhất cũng phải thừa nhận rằng đây là một trong những trận đấu khó khăn nhất mà họ đã phải trải qua.

Hãy xem cái cách mà những chiến binh của chúng ta đã vắt kiệt những giọt mồ hôi và cả máu của mình trên sân Mỹ Đình tối nay. Chúng ta sẽ không quên hình ảnh một Huy Hoàng (người thường mắc sai lầm trong những trận đấu trước )lăn xả vào chân tiền đạo đối phương để ngăn chặn một bàn thua chẳng kém gì những Carnavaro hay Rio Ferdinand rối phải nhận chấn thương khá nặng mà vẫn nghiến răng thi đấu tiếp, hình ảnh Thanh Phương nhỏ bé lao vào tranh chấp dũng mãnh với những đối thủ to gấp đôi mình, và hơn tất cả là hình ảnh ở phút 92 tuyệt diệu khi mà ngay cả những CĐV lạc quan nhất dường như cũng đã tuyệt vọng trong thế 10 chống 11 thì Tài Em (cầu thủ đã bị chuột rút trong nỗ lực bất thành trước đó) rướn hết người đánh đầu trả bóng như một tay chuyền 2 thuợng thặng để Văn Quyến(môt trong những cầu thủ thường có thể lực kém nhất đội )thực hiện cú đơ -mi vô lê hoàn hảo mà đến cả Zidane hay Nistelrooy cũng phải ngả mũ chào. Không thể có từ ngữ gì có thể diễn tả được cảm xúc dâng trào khi ấy. Hàng chục phóng viên ảnh sau khung thành quên cả nhiệm vụ của mình để nhảy cẫng lên vui sướng như những đứa trẻ, người chủ quán cà phê chẳng buồn quan tâm đến đống ly tách đã được những vị khách hất tung xuống đất từ lúc nào và đến lúc đó chúng ta mới thấy sân Mỹ Đình thật xứng đáng với số tiền hàng trăm tỉ bỏ ra vì nó đã đứng vững trước những cơn địa chấn hàng chục độ rich-te trên khán đài của 40000 con người phát cuồng vì hạnh phúc.
Sẽ có những người không hài lòng về những sai lầm cá nhân hay phong độ chưa thật tốt của vài cầu thủ nhưng sẽ không ai có thể phàn nàn về tinh thần chiến đấu của họ. Nguồn thể lực tưởng như vô tận và những sự xuất thần ấy của các tuyển thủ không chỉ đơn thuần xuất phát từ chế độ dinh dưỡng 12USD/ngày hay những giải thưởng trị giá tiền tỉ mà chỉ có thể từ ý thức trách nhiệm khi gánh trên vai sự kì vọng của 80 triệu trái tim cùng nhịp đập ,của khát khao vươn lên chứng tỏ mình của cả một dân tộc. Có thể sẽ là hơi quá khi gọi họ là những anh hùng, sẽ là rập khuôn 1 cách sáo rỗng khi tuyên bố "các anh vẫn chiến thắng trong lòng khán giả", nhưng hãy gỡi đến họ những lời cám ơn chân thành nhất vì đã đem đến cho chúng ta những giây phút không thể nào quên.

Lại một cuộc lật đổ bất thành, lại một lần nữa người Thái đúng trên bục cao nhất, những bàn tay Vịêt lại phải một lần nữa phải ngậm ngùi tạm xếp lại những tấm băng rôn “Việt Nam Vô địch” chờ dịp khác. Sẽ thật lâu nữa chúng ta mới nguôi ngoai hết nỗi buồn này và sẽ cần thêm thời gian để chúng ta san bằng cách biệt và vượt lên trước họ. Nhưng với những gì đã diễn ra trong buổi tối hôm nay, với những niềm hi vọng chỉ mới mừoi tám đôi mươi, với những người làm bóng đá tâm huyết và đặc biệt là với những CĐV vô cùng nhiệt thành, chúng ta có quyền hi vọng về một tương lai tươi sáng ở phía trước của bóng đá Việt Nam như lời một bài hát của nhóm Bức Tường "Ngày đó, ngày đó sẽ không xa và chúng ta là người chiến thắng, đường đến những ngày vinh quang không còn xa, dù khó khăn vẫn còn".....


Re:Hãy đứng lên các chàng trai Việt Nam

Đã gửi: Bảy T12 13, 2003 8:18 pm
Viết bởi kieuthanhson
Bài viết của anh khá hay đó ,chỉ tiếc cho những người hâm mộ đã mùng hụt thôi ,chac anh có thể tưởng tương ra cảnh tât cá các con đường  Ha Nội hầu như ngừng hoạt động khi đội tuyển của chúng ta đa chứ.

Re:Hãy đứng lên các chàng trai Việt Nam

Đã gửi: Chủ nhật T12 14, 2003 1:36 am
Viết bởi baby
Văn Quyến là số một phải không anh em,tương lai bóng đá Việt Nam[cool]

Re:Hãy đứng lên các chàng trai Việt Nam

Đã gửi: Chủ nhật T12 14, 2003 2:16 am
Viết bởi DaicaThay
Anh Tư viết bài này rất hay.Nhiều ý nghĩa và cảm xúc! Hy vọng đường đến 'vinh quang' của bóng đá VN là một ngày ko xa!  

Re:Hãy đứng lên các chàng trai Việt Nam

Đã gửi: Hai T12 15, 2003 9:13 pm
Viết bởi Turau
hihihi bà con cô bác khen nhiều quá làm mình phải đính chính chút.Bài này của 1 chiến hữu viết mình viết, mình chỉ sửa lại chút đỉnh rồi post ....