Bạn đang xem trang 1 / 3 trang

唐詩

Đã gửi: Hai T4 09, 2007 11:59 pm
Viết bởi namnh
Chào tất cả các bạn trong forum,
namnh lại có vài điều muốn chia sẻ cùng các bạn.
Tất cả bắt đầu từ nhân duyên và kết thúc cũng bằng chữ "hết duyên".
Nói ra thì dài dòng, nhưng sau khi cân nhắc, namnh quyết định "méo mó có hơn không"[lol]
Các bạn đọc xong những dòng này có thể kết luận: thằng namnh này điên
Vâng, mình đã điên thật sự[lol]
Bắt đầu bằng chuyện mình có một khát khao dịch kotowaza Nhật sang tiếng Việt. Mình đã tốn công không ít đọc kotowaza (của Nhật, đương nhiên) cũng như đọc hết cuốn từ điển thành ngữ tục ngữ Việt Nam. Nhưng kết cục là gì? Mình lại đến với...haiku-->pó tay thiệt[lol]
Lý do?
thì haiku cũng ...ngắn ngắn tương tự[lol]
Đó có thể gọi là duyên đấy, các bạn ạ.
Bây giờ thì điên... tiếp tập 2.
namnh rất mê chữ Hán. Chính vì mê chữ Hán nên suốt thời gian học tiếng Nhật (trước khi và trong khi du học), namnh dành rất nhiều tâm huyết để học kanji.
Rồi sao nữa?
nhờ nhân duyên thích Hán tự, đâm ra...thích thơ Đường
Đọc thơ Đường cũng có cái thú của nó.
namnh không bình luận gì nhiều về thơ vì không đủ trình độ. Việc đó dành cho những bạn cao thủ trong diễn đàn này. yoroshiku na...
Mỗi tuần mình sẽ post một bài thơ Đường, bao gồm chữ Hán, âm Hán Việt (dành cho bạn nào "ghiền" kanji như mình[lol]), dịch nghĩa và dịch thơ
Một câu để nói về thơ Đường: đó là một đỉnh cao nghệ thuật của nhân loại. Nói nghiêm túc đoá, hỏng điên đâu[lol]
Nào, hẹn các bạn cuối tuần này nhé, vì ...mốt namnh thi midterm rùi[tongue]

Re:唐詩

Đã gửi: Tư T4 11, 2007 6:38 pm
Viết bởi Victor
Đề nghị admin add anh Nam làm mod của box thơ văn đi cái . Bác ấy nhiều nhiệt huyết với thơ văn thế cơ mà . Hơn nữa cũng đã đóng góp ko ít cho forum

Re:唐詩

Đã gửi: Tư T4 11, 2007 7:41 pm
Viết bởi namnh
cảm ơn Victor
1. những min, mod là những bạn đang ở Nhật, namnh đã về VN, nên có lẽ không thích hợp
2. mod hiện nay của box thơ văn là abchien, so về trình độ, namnh thấy mình còn kém xa nhiều (các bạn cứ đọc bài của 2 người k2001 chúng tôi, tự nhiên sẽ rõ)
vậy heng

Re:唐詩

Đã gửi: Sáu T4 13, 2007 8:40 pm
Viết bởi namnh
李白
Lý Bạch

黄鶴樓送孟浩然之廣陵

故人西辭黄鶴樓
煙花三月下陽州
孤帆遠影碧空盡
惟見長江天際流

Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng

Cố nhân tây từ Hoàng Hạc Lâu
Yên hoa tam nguyệt hạ Dương Châu
Cô phàm viễn ảnh bích không tận
Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu

Dịch nghĩa:
Bạn cũ giã từ lầu Hoàng Hạc đi về miền tây,
Xuống vùng Dương Châu trong cảnh hoa khói tháng ba.
Bóng cánh buồm xa xa cô đơn nhòa vào bầu trới xanh,
Chỉ còn thấy sông Trường Giang chảy lẫn chân trời

Dịch thơ:
Giã lầu Hoàng Hạc bạn lìa ta,
Hoa khói Dương thành tiết tháng ba.
Thăm thẳm không gian buồm một cánh,
Trường Giang nước chảy tới trời xa...


(trích "Đường thi tuyển dịch")
( các bạn có thể copy paste vào file Word rồi chỉnh cỡ chữ để thấy rõ chữ Hán)




Re:唐詩

Đã gửi: Sáu T4 13, 2007 9:33 pm
Viết bởi .....
Cảm ơn Nam đã start một Topic thú vị.

Một thời gian dài Việt Nam ta cũng sử dụng chữ Hán ,và hơn 1000 năm Việt Nam là đất nước của các Văn Nhân, biết bao nhiêu phần trăm kết tinh và thăng hoa trong quá khứ được truyền lại cho người Việt Nam hiện tại nhỉ?

Khi mà chữ Quốc Ngữ thay thế chữ Nho, cũng là lúc mang đến một rào cản "Ngôn Ngữ" với Quá Khứ, và một "hàng rào" cho nền Văn Hoá vốn đã bi đứt đoạn của Việt Nam ta.Thầy giáo dạy Hán Tự cho mình ngày xưa có ước mơ Phục Hồi lại chữ Hán trong xã hội bây giờ.Quả là một thử thách lớn nhưng hết sức có ý nghĩa.

Việc đọc lại Thơ Đường sau khi có một vốn Hán Tự khi học tiếng Nhật quả là thú vị.Xin được mạo muội lạm bàn thơ của các "cụ" vậy.Có chỗ nào "bạo ngôn", "quá ngôn" mong mọi người đừng chấp.

[smile][smile][smile]

Re:唐詩

Đã gửi: Sáu T4 13, 2007 10:04 pm
Viết bởi .....
李白
Lý Bạch

黄鶴樓送孟浩然之廣陵

故人西辭黄鶴樓
煙花三月下陽州
孤帆遠影碧空盡
惟見長江天際流

Hoàng Hạc lâu tống Mạnh Hạo Nhiên chi Quảng Lăng

Cố nhân tây từ Hoàng Hạc Lâu
Yên hoa tam nguyệt hạ Dương Châu
Cô phàm viễn ảnh bích không tận
Duy kiến Trường Giang thiên tế lưu



Cái hay của bài thơ này nằm ở cảnh trong Thơ.4 câu thơ vẽ nên một khung cảnh từ gần tới xa.

Không hề có 1 từ nào chỉ về bóng dáng Mạnh Hạo Nhiên trong bài thơ, (duy chỉ có từ "Cố Nhân" nhưng lúc này Mạnh Hạo Nhiên đã rời khỏi Hoàng Hạc Lâu rùi nên mới thành "Cố") nhưng ta có thể nhìn thấy sự di chuyển của người này qua "Tầm ngắm" của tác giả :

Xin được cụ thể sự biến chuyển về không gian từ gần đến xa bằng Cự Li cho pà con tiện phê bình :  

-Câu 1: cảnh Hoàng Hạc Lâu (Mạnh Hạo Nhiên vừa say goodbye và vừa khuất bóng --> Cự li chắc trong tầm 5m ,hihi)

-Câu 2: cảnh sông nước ,có lẽ là cảnh bến sông,nơi Mạnh Hạo Nhiên lên thuyền(Yên Hoa Tam Nguyệt= tháng 3 hoa mờ sương khói -> Cự li khoảng 30m )

-Câu 3: cảnh con thuyền đã đi xa (có thể tưởng tượng là con thuyền đi xa đến mức Lí Bạch từ tư thế cúi đầu nhìn xuống bến sông phải ngẩng lên dõi mắt ra xa ,mùa này tháng 3 sương nhiều nên tầm nhìn bị hạn chế---> Cự li khoảng 120m )

-Câu 4: con thuyền đã khuất bóng trong sương, chỉ còn nhìn thấy sông Trường Giang nằm chềnh ềnh ở đó --> Cự li = tầm nhìn xa trên 1km !

Tình cảm giữa 2 người phải đằm thắm thế nào,sâu đậm thế nào, thì Lí Bạch mới dõi theo Mạnh Hạo Nhiên như thế.

Qua những hình ảnh về không gian trong bài thơ, ta cảm nhận được ánh mắt đó.Dõi theo tìm một chút bóng dáng của người bạn thân.

Quả là Lí Bạch thi tài kiệt xuất, chỉ qua cảnh mà vẽ nên người, vẽ nên tình, vẽ nên cảnh tráng lệ của thiên nhiên ,vùi con người nhỏ bé vào những cuộc phân li.

Hội ngộ rồi chia li...cuộc đời là thế.
Tuy nhiên bao trùm lên cả không gian rộng lớn,hoành tráng kia là nỗi lòng da diết,một tâm thế của người quân tử cứng rắn lạnh lùng nhưng thâm tình,sâu sắc,nghẹn ngào.Không gian sông nước không lạnh lẽo tẻ nhạt mà được tô thêm một màu bi tráng.


"loạn bàn" : thời đó không biết đã có Đồng Tính Luyến Ái chưa mà da diết thế nhể .

[lol][lol][lol]

Re:唐詩

Đã gửi: Sáu T4 13, 2007 11:21 pm
Viết bởi namnh
hoan nghênh Chiến, mày làm tao nghĩ: trên mạng này không chỉ có 1 thằng..."điên"[lol]
1. về Hán tự, quan điểm của namnh là: tôn trọng quy luật phát triển tự nhiên (quá trình từ thâm nhập chữ Hán đến sự hình thành chữ quốc ngữ như hiện tại) mặc dù rất thích tìm hiểu "cái gốc"(các nền văn hoá sử dụng chữ Hán hay còn gọi là 漢字文化圏 bao gồm TQ, HQ, Nhật và VN)
2. về thơ Đường, nghệ thuật cao nhất là "ý tại ngôn ngoại", tuy vậy, thơ Đường vẫn không thể sánh bằng haiku về mặt này (namnh sẽ chứng minh trong 1 topic khác)
3. Chien-kun, kore kara mo yoroshiku onegaishimasu. Bất cứ một cách cảm nào cũng được đánh giá cao.
vài lời nho nhỏ

Re:唐詩

Đã gửi: Hai T4 16, 2007 11:38 am
Viết bởi BuOnChOSoPhaN
  Cám ơn anh namnh đã có 1 topic khá thú vị dành cho những nguời yêu thơ. Anh nói thơ Đuờng là 1 đỉnh cao nghệ thuật của nhân loại quả là không 過言 1 chút nào. Càng đọc thì càng có hứng thú, có hứng thú lại muốn đọc thêm, mỗi lần đọc thêm lại thấy 1 điều mới mẻ. Về Hoàng Hạc lâu, cá nhân em thích bài của Thôi Hiệu hơn. Bài thơ này theo thể thất ngôn bát cú chứ không phải thất ngôn tứ tuyệt như bài của Lý Bạch. Chuyện rằng, Lý Bạch khi đến Hoàng hạc lâu, thấy thơ của Tô Hiệu đề trên vách núi, đành vất bút đi mà than rằng: Thấy cảnh ở truớc mắt mà không thể làm thơ đuợc, bởi vì đã có thơ của Thôi Hiệu ở trên đầu mất rồi.

 Sau đây là bản gốc tiếng Hán và bản dịch âm, dịch thơ:

    黃鶴樓
  昔人已乘黃鶴去,
  此地空餘黃鶴樓。
  黃鶴一去不復返,
  白雲千載空悠悠。
  晴川歷歷漢陽樹,
  芳草萋萋鸚鵡洲。
  日暮鄉關何處是,
  煙波江上使人愁。

Tích nhân dĩ thừa hoàng hạc khứ,
Thử địa không dư Hoàng Hạc Lâu.
Hoàng hạc nhất khứ bất phục phản,
Bạch vân thiên tải không du du.
Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ,
Phương thảo thê thê Anh Vũ châu.
Nhật mộ hương quan hà xứ thị,
Yên ba giang thượng sử nhân sầu.



Bản dịch thơ của Tản Đà:

Hạc vàng ai cưỡi đi đâu
Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ
Hạc vàng đi mất từ xưa
Nghìn năm mây trắng bây giờ còn bay
Hán Dương sông tạnh cây bày
Bãi xa Anh Vũ xanh dầy cỏ non
Quê hương khuất bóng hoàng hôn
Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai.


Re:唐詩

Đã gửi: Hai T4 16, 2007 3:55 pm
Viết bởi namnh
welldone and welcome, BCSP[smile]

Re:唐詩

Đã gửi: Sáu T4 20, 2007 11:34 am
Viết bởi namnh
王績
Vương Tích

過酒家

此日長昏飲
非關養性靈
眼看人盡醉
何忍獨為醒

Quá tửu gia

Thử nhật trường hôn ẩm,
Phi quan dưỡng tính linh.
Nhãn khai nhân tận túy,
Hà nhẫn độc vi tinh!

Dịch xuôi:

Ghé vào quán rượu

Hôm ấy cứ uống mê man mãi,
Chẳng quan hệ gì đến việc nuôi dưỡng cái tính linh.
[Bởi vì] mắt nhìn thấy ai cũng say cả,
Nên không nỡ một mình ta tỉnh!

Dịch thơ:

Hôm ấy mê man uống,
Không vì dưỡng tính linh.
Thấy người say khướt cả,
Đâu nỡ tỉnh riêng mình!

(trích "Đường thi tuyển dịch")
( các bạn có thể copy paste vào file Word rồi chỉnh cỡ chữ để thấy rõ chữ Hán)