Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Tài và bất tài

Đã gửi: Sáu T1 10, 2003 10:14 am
Viết bởi minhviet


Một hôm Trang Tử cùng học trò đi chơi ở núi. Ông thấy một cây to cành lá xanh tươi, có người tiều phu chống búa đứng cạnh bên mà không chặt. Trang Tử hỏi: "Sao không chặt cây này thế?" Người tiều phu đáp: "Cây này coi vậy mà gỗ xấu không dùng được. " Trang Tử quay sang nói với các học trò của mình: "Cây này chỉ vì không ra gì mà sống lâu được mãi. "

Ra khỏi núi, Trang Tử ghé qua nhà một người bạn chơi. Chủ nhà vui mừng, bảo người nhà đem chim nhạn ra làm thịt đải khách. Người nhà hỏi chủ: "Trong nhà có hai con nhạn, một con biết hót, một con không biết hót, nên làm thịt con nào?" Người chủ bảo, "Làm con không biết hót."

Khi ra về, học trò hỏi Trang Tử: "Cái cây ở núi vì bất tài mà được sống lâu, con nhạn ở nhà người chủ vì bất tài mà bị giết. Giá như thầy thì thầy phải sống như thế nào: tài hay bất tài? " Trang Tử cười rồi nói: "Ta sẽ ở vào trong cái khoảng giữa tài và bất tài. Như vậy, thì có thể tránh khỏi được tai họa song chưa phải là kế vẹn toàn. Thói đời thường tình thì vẫn thế. Hợp với người thì có lúc lìa tan, làm nên việc thì có người phê bình, ngay thẳng thì bị đè nén, tôn trọng thì bị chê bai, làm thì có kẻ phá, giỏi thì có kẻ ghen, không ra gì thì thiên hạ khinh bỉ.. Nhân tình như thế, làm thế nào được? Thương ôi! Các người nên nhớ lấy điều này: chỉ có đạo đức mới khỏi lụy mà thôi. "

Trang Tử


Re:Tài và bất tài

Đã gửi: Sáu T1 10, 2003 1:28 pm
Viết bởi katakata
Cái lão Trang Tử này thật là 曖昧、đúng là không biết tài hay không tài,,,nhưng tự nhiên lại có ngưòi như chúng ta tốn vài ký tự để viết về lão thế thì cái sự tồn tại của lão cũng là một cái gì đó rồi. có lượm được câu này
  瞬間に自分の真剣に生きれば修身と道徳必要ない