Chúc mừng chị em phụ nữ nhân ngày 8/3!!!!Ảnh anh Phương post hơi lớn tý nhưng rất đẹp...đó chắc là để thể hiện tình cảm cũng lớn không kém của anh Phương đối với chị em đấy nhỉ??hêhê..
Thơ vui về phái yếu Những người đàn ông các anh có bao nhiêu điều to lớn Vượt qua ô cửa cỏn con, vǎn phòng hẹp hàng ngày Các anh nghĩ ra tàu ngầm, tên lửa, máy bay Tới thǎm dò những hành tinh mới lạ Tài sản của các anh là những tinh cầu, là vũ trụ Các anh biết mỏ dầu, mỏ bạc ở nơi đâu Chính phục đại dương bằng các con tàu Đi tới tương lai trên con đường ngắn nhất Mỗi các anh là một nhà chính khách Các anh quan tâm đến chuyện mất còn của các quốc gia.
Biết bao điều quan trọng được đề ra Những hiệp ước xoay vần thế giới Chúng tôi chỉ là những người đàn bà bình thường không tên tuổi Quen việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày Cuộc sống ngặt nghèo phải tính sao đây Gạo, bánh, củi dầu chia thế nào cho đủ Đầu óc linh tinh toàn nghĩ về chợ búa Những quả cà, mớ tép, rau dưa Đối với Nít và Kǎng, những siêu nhân nay và xưa Xin thú thực: chúng tôi thờ ơ hạng nhất
Chúng tôi còn phải xếp hàng mua thịt Sắm cho con đôi dép tới trường Chúng tôi quan tâm đến xà phòng, đến thuốc đánh rǎng Lo đan áo cho chồng con khỏi rét...
Chúng tôi là những người đàn bà bình thường trên trái đất. Quen với việc nhỏ nhoi bếp núc hàng ngày Chúng tôi chẳng có tàu ngầm, tên lửa, máy bay Càng không có hạt nhân nguyên tử Chúng tôi chỉ có chậu có nồi có lửa Có tình yêu và có lời ru Những con cò con vạc từ xưa Vẫn lặn lội bờ sông bắt tép Cuộc sống vẫn ngàn đời nối tiếp Như trǎng lên, như hoa nở mỗi ngày...
Nếu không có ví dụ chúng tôi đây Liệu cuộc sống có còn là cuộc sống Ai sẽ mang lại cho các anh vui buồn hạnh phúc Mở lòng đón các anh sau thất bại nhọc nhằn Thử nghĩ xem thế giới chỉ đàn ông Các anh sẽ không còn biết yêu biết ghét Các anh không đánh nhau nhưng cũng chẳng làm nên gì hết Thế giới sẽ già nua và sẽ lụi tàn Ai sẽ là người sinh ra những đứa con Để tiếp tục giống nòi và dạy chúng biết yêu, biết hát.
Buổi sớm mai ướm bước chân mình lên vết chân trên cát Bà mẹ đã cho ra đời những Phù Đổng Thiên Vương Dẫu là nguyên thủ quốc gia hay là những anh hùng Là bác học... hay là ai đi nữa Vẫn là con của một người phụ nữ Một người đàn bà bình thường, không ai biết tuổi tên
Anh thân yêu, người vĩ đại của em Anh là mặt trời, em chỉ là hạt muối Một chút mặn giữa đại dương vời vợi, Lời rong rêu chưa ai biết bao giờ Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua Là hạt bụi vô tình trên áo Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo Chắc chắn buổi chiều anh không có cơm ǎn.
Vài đoạn thơ vui nhân dịp ngày xuân Đùa một chút xin các anh đừng giận Thú thực là chúng tôi cũng không sống được Nếu không có các anh, thế giới chỉ đàn bà.
Đã 8 tháng 3 rồi, Mấy người cứ ăn chơi xả láng. Chúng tôi hiểu mấy người vất vả lắm, Chẳng khác nào cánh cò lội sông Hương. Cũng cò kè để chúng tôi có miếng cá cơm kho mắm, Cũng phải xe đò về quê mà tiết kiệm cho gia đình ta khấm khá.... Chúng tôi hiểu. Mấy người dẫn dắt cả gia đình, Rồi cúng viếng, thăm hỏi họ hàng nội ngoại gần xa. Quả là chúng tôi đây bận thật, Nhưng chúng tôi cũng không bao giờ quên đi trách nhiệm của mình. Nói thật, mấy người ề rai lắm đấy!!! *** Thế nhưng trong mấy người có ai biết được, Thế giới này có được là nhờ chúng tôi đây, Hà Thành tươi đẹp, cổ kính cũng là công chúng tôi mà có. Tấm áo mấy người đang mặc, chiếc váy đập hộp "cũn cỡn" và cái điệu đi lắc lư ngoài phố cũng là lấy từ thành quả của chúng tôi. Từ thuở nhỏ đến giờ, Chúng tôi chẳng ai thèm quét nhà dọn sân, Huống hồ gì là dọn hố xí, Càng không để ý ly cà phê G7 bao nhiêu tiền. Quả thực, chúng tôi cũng thờ ơ không kém gì mấy người đâu. Thờ ơ lắm lắm.... Đã lâu rồi không thổ lộ đáy lòng, Nhưng Xuân Quỳnh đã nói thế thì chúng tôi đây cũng có đôi lời. Chúng tôi người tên lửa, người máy bay, Phảng phất đâu đây khói đen nhà máy, Và những công ty lũng đoạn khổng lồ, Từ tivi, máy ảnh đến nguyên tắc lò xo, Đấy là chưa kể những tư tưởng Khổng Minh, Khổng Tử, bao nhiêu đạo lý truyền lại cho con cháu muôn đời. Chao ôi! Biết kể sao cho hết công lao của chúng tôi. Chúng tôi biết rằng mấy người ai cũng hiểu, Vì lúc nào cũng cúi đầu tâm phục khẩu phục, chí khí lắm. Nhưng mấy người ơi. Chẳng ai thèm hiểu... Chẳng ai trong chúng tôi than vãn điều gì, Với chúng tôi mọi chuyện nhỏ tí ti. Chúng tôi chỉ biết làm việc vì vợ con, Không ham gì chức tước mà chỉ muốn làm giám đốc cho gia đình thêm khấm khá, Cũng chẳng ưa gì công tác, nhưng cũng phải đi để mua đồ chơi xịn cho thằng quỷ con... Thế đấy! Nói cho cùng chúng tôi là những người như vậy. *** Ngày 8 tháng 3 mấy người cứ ăn chơi thoả thích, Thậm chí còn có thể chửi bởi, hoạnh hoẹ chúng tôi, Mà quá lắm là tra tấn đến gãy xương đi chăng nữa, Thì mấy người mới hiểu được ai phải chịu "thiệt hại nặng nề" từ ngày hôm sau... Thật ra có nhiều điều muốn nói, Nhưng cũng chỉ đến đây thôi là đủ. Cuối cùng xin nói thầm với mấy người 1 câu, Với điều kiện đừng oang oác ngoài đường góc phố. Rằng: "Anh cũng sẽ không thể "chịu đựng" nổi, Nếu thiếu bóng em, Thế giới toàn đàn ông. Em à!"
Thơ của Thắng Nhỏ thì xưng là Thắng nhỏ thôi nhé....đừng xưng là chúng tôi...!![frown][frown] (Nghe bôi bác quá...Cẩn thận kẻo vợ các sempai hiểu nhầm thì chết[nonsense][nonsense][nonsense])