Giá như chúng ta đừng quen nhau Căn phòng em vẫn vang lên tiếng guitar chiều lac lõng Có một chiếc ghế ngồi cô độc Có một bình hoa trống không Nhớ một giọng ca trầm...
Giá như bất ngờ một ngày anh đừng ghé thăm Cho sáng rỡ căn phòng ẩm mốc Con búp bê núp trong bóng tối tự dưng bật khóc Tự dưng em mỉm cười.
Giá như anh đừng mang đến cho em những ngày vui Em đi về như một người vô tâm Sẽ không mỏi công đi tìm quá khứ Những gì không thuộc về em.
Giá như trái tim em không phải là em Em sẽ vứt nó trong một xó đời chật hẹp Con búp bê giật mình khóc thét Em giật mình buông tay.
Giá như mình đừng chia tay Em sẽ không tập lãng quên điều phải nhớ.
Giá như anh vẫn là anh của ngày trước Thì em vẫn là em của những ngày bên anh Trong đôi mắt em biển xanh vẫn thế Vẫn diệu kỳ và rì rầm lời yêu
Giá như thời gian không trôi đi lặng lẽ Thì anh đã không vô tình lãng quên bóng hình xưa Ở nơi xa anh của em có nhớ Một ánh mắt nhìn lưu luyến ngày chia xa
Giá như tụi mình không gặp nhau quá sớm Và đừng vội vàng khi nói lời yêu thương Thì có lẽ bây giờ đã thanh thản Khi mỗi đứa mỗi phương trời khác nhau
Giá như bây giờ có thể gặp được anh Để kể anh nghe về những ngày em đang sống Để im lặng nghe lòng anh lên tiếng Một chút giá như giữa gấp gáp đời thường...