Bạn đang xem trang 1 / 1 trang

Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Năm T7 14, 2005 1:45 pm
Viết bởi Nguyen Tran Phuong
Mấy em đọc tin này nhé, anh thấy mấy hôm nay trang web đăng toàn những bài ngán ngẩm quá. Làm mất thời gian người đọc không học thêm được cái gì cả.
Mọi người sang đây đều đã lớn cả rồi.Mà anh thấy nhiều em vẫn như con nít ấy . Nên nghĩ rằng mình sang đây đi học còn may mắn hơn hàng chục triệu người khác ở Việt Nam, như những trường hợp không may mắn như các cô gái xuất khẩu lao động sang Đài Loan này chẳng hạn.
Nên thay đổi cách nghĩ,để dần dần thay đổi hành động đi mấy em ơi
buồn quá


 Chiều tối 30/5, cha Nguyễn Văn Hùng (người bảo trợ, động viên các nạn nhân lên tiếng tố cáo hai con yêu râu xanh - cha con GĐ Hồng Minh Dụ) cho rằng, số lao động nữ VN bị hại không phải là 20 như báo chí Đài Loan đưa tin mấy ngày gần đây mà phải vượt quá con số 50.

 
Hành trình đau đớn của các nạn nhân

Chị L., một lao động nữ đã từng đi qua Cty môi giới lao động Trung Hữu để đến giúp việc trong một gia đình tại Đài Nam (xin giấu tên thật) đã ngất xỉu khi kể về việc bị xâm hại, bị tên Hồng Minh Dụ sờ soạng thân thể từ khi còn ở trên ô tô đi từ sân bay về Cty.

L cho biết tuy tên Hồng bị bệnh cột sống thường chỉ nằm trên giường, song vẫn cưỡng ép chị lên giường, vừa ghì chặt tay vừa cưỡng hiếp chị, thậm chí khi chị bị nôn oẹ, mê man hắn vẫn không buông tha.

Chị H. sang Đài Loan vào cuối năm 2004 cũng gặp tình cảnh tương tự, trong thời gian ở tại trụ sở Cty Trung Hữu, cũng là nhà riêng tên Hồng, chị H. đã từng phải chấp nhận bị cưỡng bức và hơn thế, có lúc tên Hồng còn kêu lao động nữ khác đến chứng kiến.

Chị H. nói trong nước mắt: “Chị em khác bị bắt đến xem tôi bị cưỡng bức, đến khi hắn cưỡng hiếp người khác hắn cũng bắt tôi phải đứng xem từ đầu đến cuối”. Một lao động nữ khác cho biết, để thỏa mãn thú tính Hồng Minh Dụ còn bắt các chị em “vuốt ve” lẫn nhau để hắn xem.

Đài Loan: 5.000 vụ xâm hại tình dục LĐ nữ/năm

Theo công bố của nhà chức trách Đài Loan, một năm có tới gần 5.000 vụ xâm hại tình dục lao động nữ người nước ngoài xảy ra ở Đài Loan.

Ngay tại Đài Bắc đã có thống kê năm 2004 có tới 16% lao động nữ người nước ngoài bị xâm hại, bao gồm các quốc tịch Thái Lan, Việt Nam, Indonexia, Philippin v.v…Đường dây nóng 113 của Trung tâm trợ giúp phụ nữ trẻ em của Đài Bắc ghi nhận năm 2003 cũng có tới 359 cuộc điện thoại thông báo và xin tư vấn về các vụ hiếp dâm xảy ra trên địa bàn Đài Bắc.

Con số 5.000 vụ do các đoàn thể phụ nữ đưa ra vẫn còn gây nhiều tranh cãi tại Đài Loan song nó phản ánh nguy cơ thực tại tiềm ẩn dành cho những lao động nữ ngoại quốc.

Điều đáng buồn nhất là trong ngày 30/5/2005, phía cảnh sát Đài Nam cho biết, họ đã câu lưu hai nữ phiên dịch người Việt Nam đã tiếp tay và làm ngơ cho chủ Cty môi giới Trung Hữu trong quá trình phạm tội.

Bản thân hai phiên dịch này trước đây cũng là lao động của Cty Trung Hữu, nhờ khả năng ngoại ngữ giỏi nên được giữ lại làm phiên dịch tại Cty. Cảnh sát Đài Nam cho rằng hai phiên dịch này cũng có trách nhiệm trong vụ án xảy ra ở Cty Trung Hữu.

Một lao động giúp việc nhà đang làm việc tại Đài Nam tố cáo, nhiều chị em đã rời Cty đi giúp việc nhà chủ cũng không được buông tha, hai cha con họ Hồng thỉnh thoảng bất chợt đến, danh nghĩa là thăm nom kiểm tra tình hình của lao động, song thực tế, chỉ cần chủ nhà không có mặt, bọn chúng liền lôi chị em ra chỗ khuất sờ mó hoặc cưỡng bức. Ngoài ra, hai cha con họ thường chiếu các đĩa hình đồi trụy bắt lao động nữ Việt Nam xem, sau đó cưỡng bức họ.

Ngày 20/5/2005, xuất hiện trước ống kính máy quay phim, bốn lao động Việt Nam đều đội mũ rộng vành, đeo kính đen, bịt khăn che kín mặt. Bốn chị em đều đã có gia đình và con nhỏ ở Việt Nam, tuổi từ ngoài ba mươi đến hơn bốn mươi, có người khóc ngất, có người bất tỉnh tại chỗ.

Hai cha con tên Hồng - ngược lại - giữ nét mặt bình tĩnh, tuyệt không để lộ bất cứ thái độ gì. Chị L. tố cáo, khi không chịu nổi sự cưỡng bức và bị nôn thốc nôn tháo, tên Hồng đã lợi dụng lúc đó chụp ảnh khỏa thân của chị. Sau khi chị nôn xong, hắn tiếp tục cưỡng bức chị lần thứ hai. Tên Hồng nói, nếu phản kháng hắn sẽ không giới thiệu công việc cho chị đi làm và sẽ kiếm cớ đuổi chị về Việt Nam ngay lập tức.

Tương tự, tên Hồng còn lấy cớ “khám sức khỏe”, “kiểm tra trình độ tiếng Trung” để dẫn chị em vào phòng riêng, nếu kêu la phản kháng thì chị em cứ kêu một câu hắn lại tát một cái! Và có lúc tên Hồng lôi hai ba chị em lao động mới sang vào phòng để cưỡng bức tập thể.

Chị H.U. vừa sang Đài Loan đã bị cưỡng bức hai lần, sau đó Hồng Minh Dụ đẩy chị lên núi hái dâu tại trang trại của cha hắn là Hồng Khánh Chương, tên Chương (70 tuổi) cũng cưỡng hiếp chị. Gần đây, tên Hồng lên núi kêu chị về làm lại Thẻ cư trú, rồi lấy cớ đó cưỡng bức chị ngay tại phòng làm việc của Cty Trung Hữu.

Trong hơn 50 trường hợp lao động nữ Việt Nam đã phát hiện từng bị cha con họ Hồng xâm hại tình dục cho đến nay, có lẽ chị T., người nhiều tuổi nhất trong số lao động nữ, là trường hợp duy nhất đã chống cự được với bố con tên Hồng được đến cùng. Vì vậy, chị đã bị tên Hồng đánh đập, không cho giúp việc nhà mà bắt đi lao động làm ruộng, và cũng bị cưỡng ép xem phim đồi trụy.

Theo điều tra của chúng tôi, trong ba năm qua, kể từ khi Cty TNHH môi giới lao động Trung Hữu thành lập tháng 5/2002 tại Đài Nam, với vốn pháp định vỏn vẹn 5 triệu đài tệ, Hồng Minh Dụ đã ký kết hợp đồng với một số Cty lao động lớn tại Việt Nam và môi giới hơn 330 lao động Việt Nam làm việc tại miền Nam Đài Loan, phần đông là lao động nữ giúp việc nhà.

Bi kịch kinh hoàng của các lao động nữ Việt Nam đều xuất phát từ hoàn cảnh éo le, khi các chị em sang Đài Loan bị rơi vào tay Cty môi giới. Lao động Việt Nam không thông thạo tiếng Trung, không tìm được sự trợ giúp nào, số phận hoàn toàn nằm trong tay của cha con Hồng Minh Dụ, Hồng Khánh Chương.

Vì vậy, khi bị xâm hại chị em không biết tố cáo với ai. Nếu chị em trốn đi sẽ bị biến thành lao động nước ngoài bất hợp pháp, bị truy bắt. ai vì hoàn cảnh kinh tế, nợ nần còn chồng chất ở Việt Nam mà chịu đựng “sa cơ lỡ bước” ở lại thì ê chề nhục nhã, nơm nớp lo sợ bị cưỡng bức bất cứ lúc nào!

 
Thủ phạm Hồng Khánh Chương
Và hành trình đi tìm công lý

Sự việc được phanh phui khi một cô gái Việt Nam chưa kết hôn, sang Đài Nam bị cha con họ Hồng cưỡng bức, không chịu nổi thảm cảnh đã về nước đầu năm 2004. Sau khi về Việt Nam, từ Bắc Ninh, cô gái ấy viết một lá thư đầy nước mắt cho cha Nguyễn Văn Hùng tại Trung tâm tôn giáo trợ giúp cho người nước ngoài tại Đào Viên.

Cha Nguyễn Văn Hùng cho biết, sau khi phát hiện sự việc, cha đã liên hệ với nhiều nơi, hỏi han tin tức của những lao động giúp việc nữ từ Trung tâm Trung Hữu, tập hợp thông tin và giúp nơi ăn ở cho những chị em chạy thoát từ Đài Nam lên Đào Viên.

Cha Nguyễn Văn Hùng đã động viên rất nhiều để những lao động nữ này dũng cảm đứng lên tố cáo tội ác của cha con họ Hồng. Trả lời phỏng vấn của phóng viên báo Tiền Phong tại Đài Loan chiều tối 30/5/2005, cha Nguyễn Văn Hùng cho biết, theo cha nắm được con số chị em bị hại phải vượt quá con số 50 người mà báo chí Đài Loan đưa tin mấy ngày gần đây!

Ngay trong ngày 30/5/2005, khi chúng tôi thu nhập thông tin để viết bài báo này, đã có ba chị em giúp việc nhà đang ở Đài Nam gọi điện đến tố cáo mình cũng từng là nạn nhân của tên Hồng, trong đó có một chị đã chịu đựng thảm kịch này đúng một năm mười tháng, tính từ ngày đầu tiên bước chân xuống sân bay!

Chị không chỉ bị quấy rối tình dục từ trên đường về Cty, tại trụ sở mà còn bị đánh đập, bị cưỡng bức đến nỗi khi rời Cty về nhà chủ chị bắt đầu bị xuất huyết!

Khi cảnh sát Đài Nam bắt hai cha con họ Hồng, nhiều nạn nhân lần lượt đứng lên tố cáo hoặc gọi điện về cho cha Nguyễn Văn Hùng. Các chị em cho biết bố con tên Hồng thường xuyên xâm hại tình dục các chị và luôn đe doạ tống cổ những người “bướng bỉnh” về nước.

Cụ thể, khi tháng 3/2005 trường hợp nạn nhân đầu tiên bị phát hiện, một lao động nữ chưa có gia đình, từng bị xâm hại định đứng lên tố cáo, đã bị cha con tên Hồng làm hồ sơ trả về Việt Nam vào tháng 4/2005. Đồng thời để đối phó với chính quyền, ngày 29/3/2005, tên Hồng đã xin được một giấy chứng nhận của Bệnh viện trực thuộc ĐH Thành Công - Đài Nam về tình trạng: “Bệnh cột sống, liệt dương hoàn toàn!” để chạy trốn tội lỗi.

(Theo Tiền Phong)



Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Năm T7 14, 2005 2:51 pm
Viết bởi QCALN03
Đọc xong bài này thấy thật là buồn.Buồn vì đã hơn 30 năm kể từ ngày đất nước ta thống nhất nhưng vẫn chưa có sự thay đổi 1 cách đáng kể ngoài những chỉ số tăng trưởng một cách chậm chạp.Hằng ngày vẫn thường nghe thấy đài báo nói nhiều về vấn đề này, nhưng khi qua đây, được tiếp xúc nhiều thông tin và sách vở mới thấy nước mình tăng 1 thì các nước họ đã tăng gấp mấy lần. Lấy ví dụ, mới chỉ cách đây vài năm khi hàng vạn lao động Malaysia bị trả về từ nước ngoài, thì nay Malaysia đang kí kết tuyển lao động Việt Nam qua làm việc.Trong khi chúng ta có nhiều điều kiện phát triển hơn họ, thì ta lại cố gắng đưa càng nhiều lao động ra nước ngoài càng tốt...  Không biết người Việt Nam mình còn phải đi làm thuê đến bao giờ nữa. [confused]Và không biết còn bao nhiêu những bài viết đòi công lý như thế này nữa... [confused]

Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Năm T7 14, 2005 4:21 pm
Viết bởi rollingstone
  Thực ra đọc qua những phóng sự như vậy tiểu đệ cũng có những suy nghĩ có thể là hơi chệch một chút
1) Đọc những phóng sự như vậy một người Việt Nam sẽ nghĩ gì? Tự mình trả lời là 100% sẽ là buồn, bực tức, phẫn nộ.....với những cảm xúc cấp độ tạm gọi là cấp độ mạnh.
Tiếp theo là
2) Những cảm xúc phẫn nộ đó dẫn tới những hành động  cụ thể ra sao? Lại tự mình trả lời dưói 1% nghĩ ra hành động cụ thể, dưới 1% nghĩ mình phải góp một chút sức lực nhỏ bé để làm gì đó...

Như vậy 100% phẫn nộ và 1% hành động!  
Đó là kết quả, một kết quả chẳng báo  nào đưa lên nhưng là một kết quả mình nghĩ còn buồn, buồn hơn nhiều những bài viết "than thân trách phận" trên báo!


Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Năm T7 14, 2005 5:00 pm
Viết bởi bamaguro
Vậy có bao nhiêu phần trăm người nghĩ 1)và 2) như roll.Nếu nghĩ ra hành động cụ thể thì nghĩ như thế nào.Tôi nghĩ ra 4 cách:
1.Nhà nước Việt Nam ra điều luật bắt các công ty môi giới dạy cho người lao động VN....võ phòng thân---->無理
2.Nhà nước ta dẹp hết công ty môi giới,khỏi đưa lao động qua---->無理
3.Nhà nước ta trừng phạt Đài Loan(quân sự,kinh tế)nếu không bảo vệ người VN--->政府はこんなことをやったことない。
4.Dân chúng Việt Nam biểu tình trước đại sứ quán Đài Loan---->絶対捕まえる。
Kết luận:Không thể có hành động cụ thể---->chỉ biết buồn,than thân trách phận,và cùng lắm là nhắc nhở mình không quên nỗi nhục này.
Hỏi nhỏ 1 chút:Cũng như khi đi phát báo.Bị chủ ăn hiếp không biết Roll có những hành đông cụ thể nào nữa???

Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Năm T7 14, 2005 9:41 pm
Viết bởi TamNagoya
Đài Loan làm gì có sứ quán ở VN hả Bamaguro?Có mấy nước Châu Phi mới công nhận nó là quốc gia độc lập thôi.
Anh thì tán thành chính sách đưa lao động ra nước ngoài.Đưa lao động chân tay ra nước ngoài ,ta được lợi rất nhiều:tạo nguồn thu ngoại tệ ,giải quyết công ăn việc làm,v.v..Đây là cách làm không mới mẻ gì ,ta học được từ kinh ngiệm các nước khác mà thôi.
Chuyện tào lao này kể cho mọi người nghe chơi luôn: cài cắm càng nhiều người VN sang Đài Loan ,càng có lợi cho an ninh,quốc phòng VN ,một khi ta choảng nhau với TQ.Nghĩ thử xem ,có đúng tí nào không?


Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Sáu T7 15, 2005 1:10 am
Viết bởi rollingstone
Cách nghĩ rất Sunao của Bamaguro đáng qúy lắm! Mình thì nghĩ đơn gian hơn chút thế này
Những vấn đề LDDL cũng là một mặt nổi chẳng hạn như công ăn việc làm thiếu, lương chưa cao, nhãn lao động nước ngoài vẫn được đánh giá cao trong nhận thức nói chung...v..v..thêm vào đó là sự thiếu những sự bảo vệ cần thiết của người dân VN tại nước ngoài.
Vậy những việc cụ thể là gì
Từng mục tiêu cố gắng thực hiện hàng ngày có bao nhiêu phần liên quan đến việc tạo công ăn việc làm, tạo những cơ hội làm việc tốt hơn...có bao nhiêu phần trong nhận thức quý trọng từng sinh mạng,từng sự tồn tại của người VN ở nước ngoài..v..v
Bamaguro không cần phải suy nghĩ đến những công việc cụ thể chỉ để giải quyết tình thế cao xa quá, cuối cùng chẳng đi đến đâu.
Có cái này
chỉ biết buồn,than thân trách phận,và cùng lắm là nhắc nhở mình không quên nỗi nhục này.
Không thể quên được chứ, trong khi TQ, NB đang dần đi vào tình trạng dân số già thì chúng ta vẫn có nguồn nhân lực dồi dào đó là sức mạnh...lao động nước ngoài không có gì xấu cả, nhưng làm sao tạo một môi trường lao động trong nước tốt hơn nữa đó là trách nhiệm của mọi người VN, mình nghĩ như vậy!

Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Hai T7 18, 2005 4:24 pm
Viết bởi QCALN03

Những vấn đề LDDL cũng là một mặt nổi chẳng hạn như công ăn việc làm thiếu, lương chưa cao, nhãn lao động nước ngoài vẫn được đánh giá cao trong nhận thức nói chung...v..v..thêm vào đó là sự thiếu những sự bảo vệ cần thiết của người dân VN tại nước ngoài.

Ý kiến này rất đúng!Những kẻ xấu như cha con họ Hồng thì có nhiều không kể xiết,nên giải quyết xong vụ này lại có những vụ khác.Sự kiện này được biết đến cũng là do sự mạnh dạn tố cáo của ông Nguyễn Văn Hùng và 1 số chị em,nên còn rất nhiều người vì e ngại,xấu hổ mà không dám lên tiếng.Hơn nữa chúng ta chỉ đi lo giải quyết, thì hoá ra ta tự nhận mình cứ phải đi làm thuê mãi cho nước ngoài hay sao!Trong khi chúng ta có những tiềm năng lớn để phát triển đất nước, và tự mình giải quyết được những vấn đề này:[list]
[*]Có 1 nguồn lao động trẻ dồi dào,giá nhân công thấp[*]Có tài nguyên đa dạng[*]Đang trong thời kì thu hút được sức đầu tư mạnh từ nước ngoài[/list]....
 Trước đây mình có đọc 1 bài viết của Thầy Trần Văn Thọ GS kinh tế học DH Waseda đăng trên Tuổi Trẻ Chủ Nhật(minh quên mất nó nằm ở đâu nên mình sẽ post lên sau) đưa ra phương hướng giải quyết các vấn đề thất nghiệp lao động ở VN. Thầy nhấn mạnh việc trong tương lai chúng ta phải mở rộng phát triển các ngành công nghiệp yểm trợ(supporting industry)như sản xuất các linh kiện, thiết bị...Vì đây lá những ngành công nghiệp không đòi hỏi vốn đầu tư nhiều mà thu hút được nhiều lao động. QCALN03 cũng đã được chứng kiến 1 khâu lắp ráp(kumitate) dây dẫn trong 1 nhà máy điện tử.Khâu này có vẻ rất đơn giản, nhưng lại có nhiều công đoạn:cắt dây(đansên), dập(kasime), lắp, hàn, kiểm tra cuối, cần tới 10 nhân công.Nhật Bản có hàng vạn những công ty yểm trợ như này.Khi chúng ta đã có 1 công nghiệp yểm trợ vững chắc, chúng ta có thể tự mình xây dựng được các công ty lắp ráp lớn hơn,và giải quyết ngày càng nhiều lao động!

 Trước đây trong một vài lần gặp Thầy Hoè, có nghe Thầy nói đến việc`VN đến nhà máy làm dao cũng chưa có`. Chúng ta có thể làm được chỉ vì chúng ta không dám làm.Nếu như chúng ta đấu tư xây dựng 1 nhà máy làm dao tốt như của Thái Lan(chẳng hạn),thì với giá nhân công rẻ trong nước chúng ta có thể làm được con dao ít ra cũng tốt và rẻ ngang bằng dao Thái.Với 1 thị trường tiêu thụ lớn với 80 triệu dân thì không cần phải lo đến việc không bán được!

 Khi một công ty lập ra nó không chỉ giải quyết được lao động của công ty đó mà còn tạo công ăn việc làm cho các dịch vụ ăn theo : như ngưòi đi bán,tiếp thị, quảng cáo...
 Như vậy chúng ta hoàn toàn có một con đường đúng đắn để giải quyết vấn đề này. [wink]

Re:Vụ LĐ Việt bị chủ Đài Loan cưỡng hiếp: 50 nạn nhân

Đã gửi: Tư T7 20, 2005 11:52 am
Viết bởi 2606
Thật đáng buồn và nhục nhã.
Người Việt Nam mình quả là nhiều tính xấu, cũng là những người cùng cảnh ngộ vậy mà 2 cô phiên dịch người VN đã làm ngơ trước các hành động đê tiện của cha con họ Hồng.[frown][frown][frown] Hai cô phiên dịch này em nghĩ còn đáng chết hơn cha con họ Hồn nhiều. 2 Con yêu râu xanh đó thì hại những kẻ dưới, Còn 2 cô phiên dich thì hại đồng hương hại bạn bè hại những người Việt Nam cùng khổ. 2 Cô này thật đáng để cho 80 triệu người VN mình phỉ nhổ.