Mẹ Con không đợi một ngày kia khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc Những dòng sông trôi qua có trở lại bao giờ Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua Mỗi ngày qua con lại ngẩn ngơ Ai níu nổi thời gian - Ai níu nổi Con mỗi ngày một lớn lên Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn
Con không đợi một ngày kia có người cài lên áo cho con một bông hồng bạch Mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ Mỗi ngày qua đi đang cài cho con những bông hồng Hoa đẹp đấy cớ sao lòng hoảng sợ Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ Sống tự do như một cánh chim bằng Ta làm thơ cho đời và cho biết bao người con gái. Có bao giờ thơ cho mẹ ta không? Nghìn bài thơ chất ngập cả tâm hồn Đau Khổ - Chia lìa - Vui buồn - Hạnh phúc Ai đã dẫm bàn chân xuống lòng ta độc ác Mà sao vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ Ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ Giọi nước mắt già nua không ứa nổi Ta mê mãi trên bàn chân rong ruổi Mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng Khi gai đời đẫm ứa máu bàn chân Mấy kẻ đi qua mấy người dừng lại Sao mẹ già ở cách xa đến vậy Trái tim lo âu đã giục giã đi tìm (Ta vẫn vô tình ta vẫn thản nhiên...)
Hôm nay Anh đã bao lần dừng lại trên phố quen Ngả nón đón chào xe tang qua phố Ai mất mẹ - Sao lòng anh hoảng sợ Ngày tháng kia bao lâu nữa của mình? Bài thơ này xin thắp một bình minh Trên đời mẹ qua những ngày tăm tối Bài thơ như một nụ hồng Con cài sẵn cho tháng ngày sẽ tới...
" Mẹ ơi đừng đánh con đau " Một đời tảo tần , mẹ không nhớ hết Bao lần hái những ngọn rau Bát canh mẹ ăn con chưa một lần nấu Mê mải quê người Hoa lạ ... cỏ xa Chợt nhói tim con Ngọn roi thơ ấu bây giờ vẫn còn rát Chiều nay Ngọn khói dùng dằng Mái rạ Mẹ hái rau gì ? Khi con xa quê .
Nếu không có mẹ Con sẽ không có mặt trên đời Không nhìn thấy ánh mặt trời Trốn tìm trong tàn lá nhỏ Không có những khuya đèn vẫn tỏ Mẹ ngồi vá áo cho con Không có những phút lon ton Con tung tăng bên chân mẹ Không có lời ru nhẹ Dịu dàng cò trắng bay bay Không có một đôi bàn tay Vỗ về lưng con ấm áp Không có những đêm tháng chạp Cuộn mình trong chăn ấm mẹ nằm bên Không có những phút thần tiên Tuyệt vời khi con có mẹ Và không có những lời nói khẽ " Mẹ ơi con yêu mẹ thật nhiều !" Ước mơ mẹ sống mãi bên con .
Mong Con mong có điều ước Trở lại ngày bé thơ Để suốt ngày quanh quẩn bên mẹ Duoc mắng duoc yêu duoc nuông chiều Sà vao long me nghe nhưng lời thương yêu Con mong co mot ngay Lai duoc ve noi ay Bát canh rau giản đơn Doi mat me âu yếm nhìn con Va cam nhan su dịu dàng đàm thắm ay
Khi trac tro con lai mong Hinh anh me che chở con Mat me nhòe ,lưng mẹ yếu ,vi con Bao nam thang đợi chờ xa vời vợi...
Xa mẹ , con độc ẩm một mình Vùi mình trong nhạc ... Nghe Ngọc Sơn lại nhớ mẹ vô cùng Hẳn là cốm đã lên hương Rơm vàng rải rác con đường thôn quê Con xa lâu lắm chưa về .... Thương mẹ một đời vất vả Lo toan chồng chéo tuổi già Chắt chiu quanh năm ngày tháng Chập chờn mong đứa con xa.
Con trách mình vô tâm qúa Mẹ vẫn cười tóc đã sương pha .
Chẳng phải con đi xa mới nhớ nhà Thời thơ ấu cuốn theo hình bóng mẹ. Mẹ yêu ơi con vẫn biết rằng Ơ nơi đó mẹ còn mong mỏi. Nhưng mẹ ơi, chẳng biết ! Khi nào con về được mẹ ơi ? Cuộc đời con như áng mây trôi Đến khi nào mới về thăm mẹ.
Nơi quê hương mẹ hãy giữ gìn sức khoẻ Đợi con về sum họp nhé mẹ ơi...............
Mẹ đi về phía hoàng hôn Mù sương giang trắng nỗi hờn thời gian Mẹ đi về cõi đại ngàn Sắc hoa vạn thọ võ vàng lòng con Ấu thời gót đã phai son Nếp vầng trăng mẹ uống mòn lời ru Trăng còn trắng đến thiên thu Sao người hát vội xa mù chân mây
Mẹ đi về phía chân ngày Giấc con huệ trắng rơi đầy ước mơ Mẹ đi về cõi xa thơ Con bơ vơ giữa bất ngờ khói hương
Mẹ ơi , cửa mở thiên đường Có hay nhang khói nỗi buồn con bơ vơ
Xa quê nhớ một góc trời Nghiêng nghiêng dáng mẹ lặng ngồi ngóng con Cầu a mong bậc đừng trơn Đèn ơi đừng tắt những hôm gió lùa Nắng ơi đừng bỏng trưa hè Ầu ơ - con nhớ những lời mẹ ru
" """Ví dầu cầu ván đóng đinh Cầu tre lắt lẻo gặp gềnh khó đi Khó đi mẹ dắt con đi Con đi trường học mẹ đi trường đời """
Ngọt lòng con bánh trung thu Đèn sao mẹ thắp con chờ trăng lên
Bây giờ con đã lớn không Bây giờ tóc mẹ bạc hơn rất nhiều Nửa vòng trái đất con mơ Giật mình như bóng mẹ vừa đâu đây Mẹ ơi khoé mắt con cay Trông ra nắng đã dâng đầy bên song ...
Đi học về con đi chợ ,nấu ăn No đói gì đời sinh viên là thế Những bát cơm giữa lòng đất lạ Bao vui buồn con lại nhớ mẹ hơn Đi học về con đi chợ ,nấu ăn Nhớ mẹ dặn ăn đủ ngày ba bữa Bàn học mùa đông đừng kê sát cửa sổ Lúc ra ngoài nhớ mặc áo ấm quàng khăn
Ngày ở nhà buổi sáng mẹ ép con ăn Chiều trở gió mẹ cứ lo con lạnh Con đi xa mang theo lời mẹ dặn Mà vui buồn ấm hơi khói mẹ thổi cơm ...