Thật xin lỗi vì gần đây không có điều kiện viết bài mặc dù muốn viết rất nhiều.
Nhân chuyến về thăm Việt Nam 8 ngày,có điều kiện đi từ Nam ra Bắc,nhìn ngắm lại quê hương mình từ trên cao,rồi đi vào các con phố,và làng mạc.Biết bao nhiêu cảm xúc,sự trăn trở cứ trào đến, trào đến từng lớp như những ngọn sóng biển.Lúc thì nhẹ nhàng lúc gầm rú.
Và anh muốn truyền đạt lại tất cả những cảm xúc và trăn trở của bản thân mình đến các em cohai,những người chuẩn bị thi đại học và những em mới vào đại học.
Trước hết xin mọi người hãy để tầm nhìn và suy nghĩ của mình lên trên cao nhất có thể.Nhìn núi Phú sĩ và thư giãn vài giây
part1: Nhật bản và Việt Nam nhìn từ trên cao
NHẬT BẢN:
VIỆT NAM
Không biết ảnh có hơi to quá không,nếu to sẽ cho nhỏ lại.
Hai bức ảnh trên một là thành phố Tokyo hai là thành phố HCM. Mặc dù TP Tokyo được chụp với tỉ lệ nhỏ hơn kha khá,nhưng có thể thấy rõ Tokyo gần như không còn khoảng trống và cây xanh so với TPHCM,vẫn còn rất nhiều đất trống và nhiều cây xanh. Khi nhìn hai thành phố từ trên cao như thế,sẽ có rất nhiều các câu hỏi nảy sinh ra,chẳng hạn như sau:
1.Trời đây có phải là vật mà con người đã tạo ra? một sa mạc vĩ đại Tokyo...
2.Có phải như vậy là mình còn quá nhiều việc để làm? làm cái gì? làm thế nào đây?
3.TP HCM trong tương lai có nên giống với Tokyo không?
4.Nếu tôi là một anh bạn trẻ người Nhật chắc tôi sẽ rất nghen tị với thằng bạn Việt Nam này đây....?
..v..vv...vv..
(tiếp)
Để cho sôi nổi mời các bạn đặt tiếp các câu hỏi cho hai bức ảnh trên