Tản mạn
Đã gửi: Sáu T9 24, 2004 4:18 pm
Có một thời mình vẫn nghĩ vẩn vơ
Về cái thời mình chưa bao giờ biết đến
Vẫn chẳng thể nào tìm thấy nổi
Một bến bờ vẫn thoáng nhìn phía xa lắc xa lơ...
Người ta không dò xét tình yêu
Để cân nhắc giữa được mất cuộc đời
Vẫn có những kẻ đi suốt cả một thời
Tìm cho mình một nửa còn lại của trái tim yêu thương...
Kẻ đã từng yêu tự nhận mình từng trải
Trên tình trường với ngọt bùi xót xa
Kẻ đang yêu tự thấy mình hạnh phúc
Chắc biết rằng có khối kẻ hờn ghen
Chẳng ai muốn biết mùi vị của những nổi khổ đau
Nhưng vẫn mặc định nó với chút gì mằn mặn
Nhắm mắt lại nghe lòng mình nhói buốt
Là lúc những giọt nước mắt đã trở thành nỗi đau...
Jp, 24/9/04
Về cái thời mình chưa bao giờ biết đến
Vẫn chẳng thể nào tìm thấy nổi
Một bến bờ vẫn thoáng nhìn phía xa lắc xa lơ...
Người ta không dò xét tình yêu
Để cân nhắc giữa được mất cuộc đời
Vẫn có những kẻ đi suốt cả một thời
Tìm cho mình một nửa còn lại của trái tim yêu thương...
Kẻ đã từng yêu tự nhận mình từng trải
Trên tình trường với ngọt bùi xót xa
Kẻ đang yêu tự thấy mình hạnh phúc
Chắc biết rằng có khối kẻ hờn ghen
Chẳng ai muốn biết mùi vị của những nổi khổ đau
Nhưng vẫn mặc định nó với chút gì mằn mặn
Nhắm mắt lại nghe lòng mình nhói buốt
Là lúc những giọt nước mắt đã trở thành nỗi đau...
Jp, 24/9/04