Bạn đang xem trang 9 / 10 trang

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Bảy T1 12, 2008 10:09 pm
Viết bởi um
Nếu có bản tiếng Nhật thì dể nói chuyện hơn nhỉ!!

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Bảy T1 12, 2008 10:39 pm
Viết bởi Bradley
@Locke:Thật sự điều đó không đáng ngạc nhiên đâu bạn ạ
Chủ nghĩa bá quyền vẫn tồn tại ở rất nhiều nước phát xít,đế quốc,thực dân cũ.Một ví dụ nhỏ là khi Đức vừa được bãi bỏ lên cấm quân sự năm 98 thì ngay năm 99 đã tham gia trong liên minh NATO ném bom Nam Tư trong sự kiện tách rời Liên bang Nam Tư.
Nhật rất uất ức về thất bại ở chiến tranh thứ 2 nhưng vẫn phải dựa vào Mỹ và chịu sự kiềm tỏa của người Mỹ.Chính sách Nhật khá uyển chuyển ở chỗ vừa liên minh quân sự với Mỹ vừa cố gắng vươn lên lớn mạnh không ngừng để không bị rơi vào cảnh dựa dẫm trở thành lệ thuộc

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 12:23 am
Viết bởi anzen_dp
http://vietnamnet.vn/chinhtri/2008/01/763016/
http://vietnamnet.vn/chinhtri/2008/01/762796/
Trong hoàn cảnh hiện tại, muốn bảo đảm sự chiếm hữu của Trung Quốc không thể tạo ra chủ quyền được, VN phải thường xuyên lên tiếng phản đối và khẳng định chủ quyền đối với Hoàng Sa (và cả Trường Sa nữa). VN cũng nên công khai đề nghị Trung Quốc đưa vấn đề Hoàng Sa và Trường Sa ra trước Tòa án quốc tế. Nếu Trung Quốc thật tình tin tưởng rằng mình có căn bản pháp lý vững chắc để khẳng định chủ quyền trên hai quần đảo này, Trung Quốc không có lý do gì để từ chối một giải pháp pháp lý.


Năm 1988, Trung Quốc lần đầu tiên ra đánh chiếm một số đảo ở Trường Sa, tàu của VN bị đánh đắm nhưng Trung Quốc chặn không cho tàu của Hội Chữ thập đỏ đến cứu. Đây là một sự vi phạm những điều luật cơ bản nhất của chiến tranh. Như vậy, có thể suy đoán Trung Quốc sẽ không ngần ngại gì mà không tiếp tục sử dụng vũ lực. Từ đó đến nay, lâu lâu Trung Quốc lại chiếm thêm vài đảo ở quần đảo Trường Sa.


Trung Quốc muốn thương thuyết song phương để buộc quốc gia đối phương phải thương thuyết theo chiều mà Trung Quốc muốn. Nếu không Trung Quốc sẽ sử dụng vũ lực. Đây chỉ là một chiến thuật để Trung Quốc tranh thủ thời gian củng cố thêm thế của mình đối với hai quần đảo. Thời gian càng kéo dài thì càng có lợi cho Trung Quốc

Giải pháp hiện thời, thực tiễn nhất là đưa ra khối Asean hoặc Liên Hiệp Quốc để giải quyết. Liên Hiệp Quốc là giải pháp có thể hữu hiệu hơn, vì đem ra cơ quan này có tính cách khoáng đại, cho phép Mỹ, Nga, Nhật Bản và các quốc gia khác tham dự. Hơn nữa, trường hợp Liên Hiệp Quốc không giải quyết được, hoặc nếu có vấn đề trong việc giải quyết, Liên Hiệp Quốc vẫn có quyền đem vấn đề ra Tòa án quốc tế và yêu cầu tòa cho ý kiến mà không cần sự đồng ý của bất cứ quốc gia nào. "Thủ tục cho ý kiến" của Tòa án quốc tế không có hiệu lực quyết định như một bản án thật sự, nhưng nó vẫn có một tác động mạnh mẽ trong dư luận thế giới.

Mọi người xem thêm hai bài báo trên cho thấy quan điểm của 1số người"có cái đầu" về vấn đề TS,HS trong đó nhấn mạnh:
1-Nhanh chóng giải quyết vấn đề TS,HS không thì cũng phải thường xuyên lên tiếng không thể để cho TQ đạt được mục đích chiếm TS,HS. Đọc có thể thấy TQ đã mang dã tâm chiếm bằng được TS,HS.
2-Thức tỉnh ý thức nhân dân về vấn đề TS,HS.Chỗ này xin bày tỏ 1ý kiến: Bản tính cố hữu của người Việt đúng là "nước đến chân mới nhẩy" sao không đánh thức nhân dân từ sớm đi mà cứ im ỉm đến lúc nguy cấp mới nói.Cái tính này hình như vẫn tồn tại trong thế hệ thanh niên chúng ta.Cứ xem cái vd đơn giản là học sinh sinh viên VN cứ đến gần lúc thi mới học bài cũng có thể thấy.
Cái việc thế hệ thanh niên VN cần làm bây giờ có lẽ là nâng cao nhận thức bản thân về vấn đề của đất nước qua đó liên hệ đến trách nhiệm bản thân với những việc làm thiết thực dù là nhỏ bé.
Còn về vấn đề TS,HS ở đây mình nghĩ chúng ta bàn (không bít là bàn hay là cãi nữa) ở đây chỉ là nâng cao nhận thức của mình về vấn đề này và góp 1ít sức vào việc "thường xuyên lên tiếng" không cho nó lắng xuống bằng cái miệng của mình [tongue] như thỉnh thoảng làm phát biểu tình chẳng hạn .Cái ý kiến kết hợp với Phi,... cũng rất hay.
Đó chỉ là giải pháp tạm thời thôi còn chúng ta phải học tập người Nhật để nâng cao sức mạnh nội lực của mình không thể cứ chỉ dựa vào cái mồm và "quốc tế" được.
@các bác Mình "tranh luận" xem nó là của ai ,hay khẳng định nó là của mình ,hay bình luận sách lược gì gì đó cũng vô ích thôi vì cái đầu của mình không thể bằng đầu của máy bác trong bộ chính trị đâu.Hi vọng các bác cũng nên mềm mỏng 1 chút không lại giống như việc bỏ lỡ cơ hội bình thường hoá quan hệ với Mĩ. Hoàn cảnh mới thì phải có quan điểm mới không ăn được hết thì làm sao mình cũng được 1 góc cố ăn hết không ngẹn cũng bội thực.
Chủ kiến của mình là "Trước hết không biết nó thuộc về bác nào cứ biết là không thể để TQ nuốt trọn cái đãbắt tay với mấy chú xung quanh nhanh không thì TQ nó thịt từng thằng một.
NHỈ????????????[cool][tongue][cool]
[bounce][bounce][bounce][grin][bounce][bounce][bounce]

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:03 am
Viết bởi assukiioh
bài này mình viết theo cách nghĩ của mình, nếu có sai sót mong anh em nhắc nhở.

Đất Việt giữ được, người Việt mới ấm no

Nam quốc sơn hà
Nam quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư

Sông núi nước Nam
Sông núi nước Nam vua Nam ở,
Rành rành định phận tại sách trời.
Cớ sao lũ giặc sang xâm phạm,
Chúng bay sẽ bị đánh tơi bời.



Câu nói này của Lý Thường Kiệt ai trong chúng ta có lẽ cũng biết. Câu nói này danh nhân Lý Thường Kiệt nói để làm gì, là để khẳng định chủ quyền của dân tộc Việt Nam ta, rằng Việt Nam ta là một quốc gia độc lập có chính quyền riêng biệt, trên có Vua(chứ không phải là Vương theo bọn TQ đặt) dưới có quần thần và thần dân sinh sống. Chúng ta độc lập, đất nước này là của chúng ta, non sông này là cha ông ta đỗ mồ hôi xương máu ra gây dựng. Tự hào dân tộc từ đó mà ra..
Trãi qua một chiều dài lịch sữ, hết quân Trung lại quân Mông, có khi nào yên ổn.Cái đất nước nhỏ bé ở Nam Quốc Sơn Hà này thịnh được mấy đời. Quang Trung ngày trước dân giàu binh mạnh, đánh sang Trung Hoa, đòi lấy đất của Càn Long, nhưng rồi cũng chết trẻ. Chúa Nguyễn khai hoang mở đất đến Phương Nam, đánh lui quân Xiêm rồi cũng mấy đời lại vào tay giặc Pháp. Cách Mạng Tháng Tám, trận Điện Biên Phủ, lữa cháy một vùng trời, pháo vang khắp đất Việt.Rồi sao?! Đất nước lại chia hai, trận đói năm 45 , mậu thân 68 chết mấy triệu người??? nước mắt ư? Không còn để chảy đâu! Máu ư? Cơm không có ăn, lấy đâu ra dòng máu chảy thay nước mắt! Vì sao đất ta giàu, tài nguyên phong phú, thiên nhiên ưu đãi mà cơm không có ăn, áo không có mặc, người dân không biết chữ?! Vì ta là nô lệ, vì ta bị Thực Dân Đế Quốc bóc lột đến cùng khổ. Phận Nô Lệ thì ta biết rồi, con chó con mèo nó còn thương mà cho ăn ngon, cưng chiều. Chứ Nô lệ thì chỉ có việc làm, có việc nghe lời, chết thì nó vứt xác nơi góc đường xó chợ, có ai quan tâm. Sức người dân ta cày ruộng thì nó lấy hạt gạo đem bán đổi lấy vàng bạc, đá quý. Thiên nhiên ta giàu thì nó làm thành lụa là, gấm vóc đem làm gấm vóc cho dân nó. Vì vậy mà dân ta đói khổ, dân ta ngu si không đứng dậy được.
Ngày trước ba mẹ tôi thường kể tôi nghe chuyện chiến tranh li biệt. Quê Ngoại tôi ở Hải Lăng Quảng Trị, một hôm có tin có Việt Cộng trà trộn vào làng ngoại tôi. Lính Mỹ, lính Ngụy cầm dao cầm sung đến làng, bọn nó tập trung hết trai làng lại rồi tra hỏi,nhưng chẳng ai nhận cả.Kết quả,chúng tập trung trai làng, trong đó có ngoại tôi, bắt đứng giữa đình làng, xung quanh là những tay súng,vâng, chúng đòi giết hết trai làng,”thà giết lầm hơn bỏ sót!” mà. Cám ơn trời phật, sắp đến giờ hành xử thì có tin bắt được Việt Cộng, người dân quê qua một cơn bàng hoàng(không biết có nên vui không đây, cũng là người lính hy sinh vì đất nước). Những ngày chiến tranh, hạt gạo quý hơn hạt vàng, cầm vàng rồi cũng chết, gạo ăn sống thêm được đôi ngày, nhà ngoại tôi có bao gạo, lại sợ trộm vào nhà giết người lấy gạo, ông ngoại đem chôn gạo dưới đất, một thời gian sau mới đào lên. Lúc đem lên thì gạo thối, mùi hôi thì nồng nặc, nhưng gạo vẫn là gạo, đói thì ăn chứ biết làm sao. Khổ sở ấy bây giờ có ai biết nhỉ?!!!  Câu chuyện tôi nghe thì đến lúc em trai tôi biết nghĩ mẹ tôi không kể nữa, ngoại thì đã già quá, mọi người thì lo cho cuộc sống hiện tại.

 Ừ!may là dất nước thống nhất, chiến tranh kết thúc, sau 30 năm bây giờ dân ta mới biết lại ,thế nào là no, thế nào là giàu, thế nào là chử viết, thế nào là có học.Cám ơn tổ tiên, cám ơn ông bà cha mẹ, dù sao cũng đã hết chiến tranh.Bây giờ chúng con lại hòa bình sinh sống, chúng con lại biết tìm đến những vinh quang của nhân loại.Máu của ông cha chảy, bây giờ cũng đã hòa cùng những dòng sông êm chảy, xương của cha ông cũng lẫn với đất cát phù sa phì nhiêu ruộng lúa. Chỉ tiếc là sinh mạng của cha ông mất đi bây giờ ít người nghĩ đến, bầy giờ phần nhiều người ta nghĩ đến cuộc sống vinh hoa phú quý, có tiền là có tất cả mà thôi. Con cháu ông cha bây giờ người tài giỏi thì phần nhiều làm cho công ty nước ngoài, tiền đầy ắp túi.Những người có chí xây dựng quê hương đất nước thì giờ không tìm được người đồng tâm đồng lòng, giữa đường nản chí, cũng theo làm công cho nước ngoài. Người dân trong nước giờ thì mơ đi làm công xưởng, mà lương tháng có khoảng 70-80 usd. Ừ!nói ở trong nước, lương cơ bản gần triệu rưởi là sướng rồi.Nói ở nước ngoài, người ta bảo:” lao động Việt Nam rẽ, đây là cơ hội tận dụng nguồn lao động”. Ông cha ơi, chúng ta vẫn bị bóc lột đấy ông cha ơi!Ngày trước dân ta không có tiền, nhưng dân ta làm nông nghiệp. Không có tiền nhưng vẫn có cái ăn, ngày nay dân ta ham kiếm tiền, nhưng mà có tiền không đủ, lại thiếu đói. Người đầy đủ thì không mấy, có chăng là giới trí thức, người học nước ngoài, chứ người nông thôn bây giờ bị cuốn theo cái nền kinh tế này, thuế thì tăng, các loại thuốc trừ sâu, phân bón cũng tăng vùn vụt, xăng dầu thì không dám đụng tay đến, trâu bò vẫn còn lăn lóc ngoài đồng. Tội cho người dân nghèo, có biết gì đâu, bị cuốn theo dòng chảy lúc nào không biết. Cũng có không ít người nông dân bây giờ giàu lắm ông cha ơi, người ta có cả máy chục mấy trăm hecta đồn điền, nào là cà fe, nào là gừng, nào là hành, nào là tỏi. Nhưng mà con lại không nghe mấy người dân trồng khoai trồng lúa nói là mình giàu!cha ông biết sao không?! Mấy cái đồn điền café, gửng tỏi đó là bán cho nước ngoài, nó có nhu cầu, giá lại cao, nên mới giàu như vậy đó. Nhưng mà có ai nghĩ, nếu có hạn hán hay lũ lụt lớn xãy ra thì gạo ta không có ăn, khoai sắn phải mua nước ngoài không nhỉ?! Đồ ta bán ra được 1 thì khi mua lại mất 10, liệu lúc đó ta có đủ tiền mua khoai sắn cho dân ta qua 1 lần hoạn nạn không đây? Con nói thế này là vì con thấy ý thức dân tộc bây giờ yếu kém quá, nhưng mà cũng không làm gì được, ma lực của đồng tiền.
 
  Gần đây có nổi lên chuyện tranh chấp của Việt Nam ta với Trung Quốc về ải Nam Quan, thác Bản Dốc; còn đường biển thì có hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.Thác Bản Dốc và ải Nam Quan bây giờ chúng ta đã ký hiệp định, đã cho đóng cột mốc biên giới, tạm thời bên ngoài yên ổn cả. Nhưng mà Hoàng Sa, Trường Sa thì đang rất ác liệt. Ta bảo đất của ta, có chứng cứ thời chúa Nguyễn cho người ra khai phá, có bản đồ Việt Nam thời Quang Trung, có sử sách ghi chép bản chủ quyền thời Pháp thuộc, có tuyên bố chủ quyền chính phủ Miền Nam trước kia. Trung Quốc nó cũng bảo là đất của nó, nó cũng có sữ sách ghi lại tên các hòn đảo, nó có Đảo Hải Nam gần Hoàng Sa, nó có Xương người lính nó chết trôi trên biễn còn sót lại. Bây giờ ai cũng có cái lý của mình, nhưng mà cái lẽ muôn đời, kẻ mạnh sẽ được kẻ yếu sẽ mất.Chuyện mạnh yếu thì từ con thú đã biết phân biệt rồi, con Hổ ăn thịt con Nai; đến các đời con người có thay đổi gì là mấy, thời chiến quốc Nước mạnh hiếp nước yếu, nước mạnh lấy nước yếu.Từ mấy trăm nước rồi thành 7 nước , sau đó là 1 nhà Tần; Nước ta ngày xưa cũng hàng năm cống nạp cho bọn Tàu đó thôi, Mai Hắc Đế không chịu được nổi nhục cống nạp, dựng cờ đánh giặc, nhưng được mấy mươi năm. Yếu thì vẫn là Yếu, vẫn phải cống nạp cho nó. Nên chuyện này ta không nên bàn đến làm gì, có chăng là ta giàu hơn nó thôi! Tuy nhiên, đất nước nào cũng có thời suy thời thịnh, tiếc một điều chưa bao giờ ta giàu hơn Trung Quốc. Thời Quang Trung đánh Trung Quốc, đánh thì thắng được mấy trận đó, nhưng mà cuối cùng Quang Trung cũng phải cho sứ sang cống nạp. Không biết lịch sữ về sau thế nào, nhưng nói theo sữ sách cho đến bây giờ, chỉ có 1 câu nói: “ngàn đời vẫn vậy”. Nếu nói vậy thì ta sẽ lại mất nước hay sao? Ta lại sẽ chịu thiệt thòi, nhắm mắt mà nghe nó sai bảo hay sao? Điều này có lẽ chỉ tùy thuộc vào người dân Nước Việt ta nghĩ thế nào thôi. Nếu người dân Việt ta nói “thế cũng được”, thì theo quy luật mạnh yếu, còn gì để nói nữa.Còn nếu ta muốn giữ sự bình đẳng thì không còn cách nào khác, mỗi người dân Việt chúng ta cần phải ghi trong lòng một lời, “không bao giờ!đất Việt là của ta, người Việt ta độc lập tự do, không khuất phục thằng nào cả”.Nhưng mà thực trạng không như vậy, hiện nay trong số gần 90 triệu dân Việt ta có bao nhiêu người nghĩ đến chuyện giữ đất đai, giữ non song bờ cỏi. Nhiều người còn nói cứ cho bọn Tàu đi có phải yên chuyện không? Người thì bảo, có phải đất của ta không mà giữ!? Thực trạng là như vậy, người dân không có ý thức “sỡ hữu “ thì liệu có ý thức “gìn giữ” hay “giành lại” không. Ngày trước ta đánh thắng giặc tàu, giặc mông, giặc Pháp, giặc Mỹ,cũng là vì dân ta có ý thức “đòi lại non song, giữ gìn dân tộc”. Nay ý thức không có, hỏi ai cầm súng bây giờ?!!!
 Người Việt Nam ta hay tự hào rằng “chúng tôi là nước duy nhất trên thế giới đánh thắng Mỹ giành lại độc lập”, có người người nước ngoài hỏi:” nhưng tại sao lại để mất?”.Có ai trả lời được???.Lấy lại đất nước phải hy sinh 5 triệu mạng người, có ai không sót, có ai không đau?! Vết thương thì đến bây giờ vẫn chưa lành hẳn, đây đó còn chất độc màu da cam, bom đạn còn sót lại. Trong lòng Sài Gòn thì còn tổng kho vũ khí Long Bình của Mỹ chưa mở được, nếu trong đó có bom nguyên Tử thì không biết làm sao?( tin này chỉ nghe mọi người nói thôi, không xác thực lắm). Bây giờ chúng ta để cho chúng nó ngang nhiên lấy, rồi chờ đến lúc ta đủ mạnh lấy lại.Thế ư! Làm sao lấy? chiến tranh à? Lần này sẽ bao nhiêu người chết, sẽ bao nhiêu người mẹ khóc vì không thấy bóng con về, sẽ bao nhiêu năm dân tộc lại đi vào cảnh đói khác, nghèo hàn???...Vấn đề chúng ta không phải là “đến lúc nào lấy lại”, mà là “phải giữ lại, không để mất”. Muốn vậy chúng ta, những người con Việt Nam, những đứa con của thế hệ anh hùng đánh giặc phải có trong mình ý thức chủ quyền, có trong mình tinh thần yêu nước, có trong mình lòng tự hào dân tộc.Nước Việt không thể mất thêm dù một lần nào nữa, đất Việt không thể có thêm dù 1 chiến tranh.Như vậy thì mới thực hiện được lời Bác dạy: sánh vai với cường quốc năm châu. Mới có ngày : dân giàu nước mạnh, xã hội công bằng văn minh.

 Mai Hoàng (24h ngày 12 tháng 1 năm 2008 )

thân




Riêng về Trường Sa và Hoàng Sa, theo cách nghĩ của mình thì có những lý do sau khiến ta không thể để mất(nói đúng hơn là không công nhận chủ quyền của Trung Quốc).
 Thứ 1, về đường lãnh thổ, nếu ta công nhận chủ quyền thì Trung Quốc sẽ dựa vào đó vẽ đường biên giới, e là ta mất gần hết biễn đông.
 Thứ 2, về tài nguyên.Như ta biết biển Đông có nhiều mỏ dầu, và các mỏ khí.Nếu ta công nhận chủ quyền thì ta không có quyền được khai thác.Dầu cũng là một trong những nguồn tài nguyên giữ giá trị một nên kinh tế, ngoài vàng bạc và một số tài nguyên khác, nếu mất đi thì e cũng có nhiều biến chuyển.Riêng về tài nguyên Hải Sản、thường thì có 2 loại hình đánh bắt Hải Sản là “trong bờ” và “xa bờ”,nếu để TQ vẽ bản đồ dựa theo bản quyền HS TS thì e là ta mất đi nữa số nguồn hải sản.
 Thứ 3, về vị trí chiến lượt. Nếu ta để cho TQ tuyên bố chủ quyền thì không loại trừ khả năng TQ sẽ xây căn cứ quân sự tại Hoàng Sa và Trường Sa. Một trong những mục tiêu gần nhất trong tầm ngắm Tên Lửa của TQ lúc đó sẽ là Việt Nam.Ngày trước Pháp, Mỹ muốn lấy Việt Nam là vì Việt Nam là cửa ngỏ của Đông Nam Á,thuyền đi vào biển Đông đến các cảng Hải Phòng, cảng Đà nẵng, càng Cam Ranh, Cảng Sài gòn rồi trực tiếp vào địa lục, từ đó đến Thái lan, Lào, Campichia, Myanma,…Riêng về các tàu chở dầu cũng phải qua biển Đông, nên giá trị của biển đông rất lớn.
  Thứ 4, các giá trị kinh tế kèm theo. Đường biên giới đất liền, biển, cũng sẽ là mốc cho đường biên giới không gian. Hiện nay các chuyến bay từ biển Đông, cụ thể hơn là từ Nhật thì mất khoảng 6 tiếng, nhưng bây giờ đang trong tranh chấp, sẽ không có chuyện Trung Quốc bắn rơi  máy bay dân sự. Đến lúc ta để mất, thì e là một là chấp nhận bị bắn rơi, hoặc trả tiền, hoặc đi transit!...Nếu vậy chuyện gì sẽ xãy ra, nguồn thu du lịch sẽ giảm vì thời gian đến VN dài hơn, tiền bay cũng sẽ tăng.Ở miền Trung thì Đà nẵng và Huế đang định hướng lấy du lịch làm nền kinh tế chiến lược, mủi nhọn.Nếu mất HS và TS không biết sẽ ra sao?  Người đi du học chúng ta cũng sẽ có rất nhiều ảnh hưởng, nói chung, mất HS TS không đơn giản là mất đất như nhiều người nghĩ đâu.


Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:04 am
Viết bởi bamaguro
Chúng ta vừa lên tiếng phản đối,vừa đoàn kết nội bộ.(nói trong Đông Du thôi cho nó cụ thể).
Làm thế nào để đoàn kết nội bộ ??Chúng ta nên tổ chức những buổi gặp nhau và nói chuyện tương tự như "Đêm không ngủ".Tranh luận gay gắt cũng được nhưng trên tinh thần xây dựng.Có thể đó là buổi nói chuyện về khoa học,có thể đó là buổi nói chuyện về lâp nghiệp.
Ví dụ về buổi nói chuyện lập nghiệp:Hỏi anh Sơn(1 đại Sempai) xem ảnh lập nghiệp như thế nào,hỏi anh Kiên về những ngày khó khăn của công ty.Hỏi nhóm Vijago về những khó khăn và triển vọng về đề tài mà nhóm đã đạt được giải thưởng...
Qua đó chúng ta biết phải làm gì để lập nghiệp,gặp khó khăn thì có thể hỏi ai ??
Chúng ta có rất nhiều sempai đã mở đường,nhưng chúng ta vào đại học mỗi người 1 ngả,chúng ta sống tách rời và chúng ta không tìm được người đồng hành(1 vài người tìm được,chả hạn như nhóm Vijago nhưng trường hợp này là hiếm),khi gặp khó khăn chỉ 1 mình chúng ta đối chọi.

Mong mọi người vứt bỏ cái cá nhân,vứt bỏ cái tự tôn bản thân(cái này tôi cũng từng là 1 thằng tự tôn số một),hãy cùng ngồi lại và nghĩ chín chắn hơn về tương lai của bản thân cũng như của tập thể.Hãy nói với nhau về những giấc mơ,dự định và tìm những người cùng giấc mơ.Hãy học hỏi tinh thần 後輩・先輩 của người Nhật.
Trên đây là những mong mỏi của bản thân.Chúng ta làm được như vậy,duy trì và lan rộng ra các bạn du học sinh khác tại Nhật thì sau này đất nước ta sẽ phát triển không kém gì Nhật.Nhật phát triển thần kì không phải vì công của 1 người,1 tổ chức,mà đó là của 1 thế hệ.
Hi vọng rằng nhiệt huyết của chúng ta sẽ trở thành hành động thật sự.
Hãy ngồi xuống hỡi ai còn nợ nước
Hỡi những ai mang giòng máu Lạc Hồng


Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:17 am
Viết bởi nhoccon_tyhon_lonton

chi bằng như baobao,cứ chấp nhận mất HSTS để rồi phấn  đấu học tập,phát triển nội lực kinh tế  sau này vẽ bản đồ VN có cả Quảng Đông Quảng Tây có phải hay không?

liệu có vẽ được hay không?và nếu vẽ thì vẽ xong cũng chỉ cho riêng mình ngắm thôi ah?tàu không biết thế giới không hay ah?ta phát triển bọn hắn cũng ngu đâu mà dừng lại.vẽ thì lúc mô chẳng được chỉ có điều bản vẽ có được chứng nhận hay không thôi.[tongue]

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:21 am
Viết bởi nhoccon_tyhon_lonton
mà cuối cùng topic ny đang đi đến đâu đây?toàn thấy cãi nhau thôi dưới vỏ bọc tranh luận.anh em DD mất lòng tin,nội bộ lủng củng còn lại chẳng giải quyết được chi hết.pùn quá[confused]

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:25 pm
Viết bởi Nguyễn Tuấn Anh
 Nói gì thì nói,cha me xấu cũng là cha mẹ của mình,đất nước chưa tốt cũng là nơi đã nuôi nấng,đào tạo,cho chúng ta ăn học,cho chúng ta đi du học...Một đứa con nói chê trách bố mẹ mình cho dù là đúng đi nữa chắc cũng chả được ai khen là thông minh là giỏi giang mà biết đâu còn ngược lại bị người ta cười vào mặt là 1 đứa con bất hiếu...Chuyện TS-HS công nhận là bây giờ có nhiều nước đang tranh chấp chưa thể nói là của riêng mình được,nhưng các bạn cứ cố nói là Vn sai,Vn chưa đúng,Vn làm quá...như vậy để làm gì.Việt Nam là Tổ quốc của chúng ta mà,là quê hương của chúng ta mà,là nơi chôn nhau cắt rốn của chúng ta mà,TQ là kẻ thù với chúng ta mà ,thật sự là chúng nó có dã tâm bành trướng mà (có ai phản đối ko ? )...tại sao chúng ta cứ phải 1+1=2 ở đây để thể hiện mình là 1 con người sáng suốt trong khi những người khác đang ngu muội ư ?Bạn ko cảm thấy đau khi nghe những tin tức về HS-TS sao.Nói thật mình đã tức đến nỗi ko ăn,ko học được đó,lúc đó  như phát điên,muốn gào thật to,chỉ còn 1 tý nữa là khóc rồi đó.
Mình nghĩ nếu bạn cảm thấy đau,bạn sẽ không nói những lời vô cảm như vậy.Nếu như bố mẹ bạn bị người ta đánh vì thiếu nợ mà không trả được chẳng hạn,bạn còn đứng đó nói những câu công bằng "tại họ thiếu nợ làm chi..." được ko ?nếu câu trả lời của bạn là có thì thôi mình chả còn gì để nói nữa.
Mình diễn đạt ko được tốt lắm.Có chỗ nào mạo phạm xin bỏ qua cho.

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Chủ nhật T1 13, 2008 1:36 pm
Viết bởi Bradley
Whoami nói phải lắm,chứng mình cái tôi thật mạnh mẽ,tranh cãi quyết liệt để giữ quan điểm của mình thì được gì trong khi sự việc chính lại quan tâm 1 cách hời hợt.Có còn tình yêu thương về 1 cái gì đó không hay chỉ còn là sự hợm hĩnh,kiêu căng hão?

Re:Buổi tọa đàm " Một đêm không ngủ".

Đã gửi: Hai T1 14, 2008 12:49 am
Viết bởi nutuonghoamoclan2002
  Mọi người khi phân tích những khía cạnh tài nguyên của TS-HS hay chỉ nhắc đến dầu mỏ ,khí đốt .Tuy nhiên trong buổi toạ đàm bác Nguyễn Minh Hà có nhắc đến một thông tin là ở TS-HS còn phát hiện có" Băng Cháy ".Vậy băng cháy là gì ?Đó là nguồn năng lượng lí tưởng của tương lai vừa cho hiệu suất cao,lại sạch nữa .Còn mọi người muốn biết rõ hơn thì xin vào đọc thêm ở đường link sau :
http://vnexpress.net/Vietnam/Khoa-hoc/2004/07/3B9D4564/
 Bạn nào đang hay sẽ học về hoá học thử đi sâu vào học nghiên cứu về băng cháy biết đâu sẽ giúp ích đc cho nước mình trong tương lai đấy .Xin mọi người đừng cười mà cho rằng HS-TS vẫn còn chưa giữ được nói chi đến học mấy cái cao siêu này làm chi.Mình nghĩ học không thừa đâu đó.
 Ngoài ra mình thấy một phần nguyên nhân dẫn tới sự tranh luận luẩn quẩn này là nội dung buổi toạ đàm vẫn còn trong tình trạng nửa úp nửa mở ,chưa được đưa lên hết .Những bài phát biểu của bác Hà,thầy Chuyển,Thầy Thọ nếu ai có khả năng tóm tắt được thì thử viết lên cho mọi người cùng biết (riêng mình có đi tham dự ,nhưng mình không đủ tự tin và tư liệu  đưa ra nội dung mà mình nắm bắt được trong buổi hôm đó .còn nhiều người khác có kinh nghiệm và giỏi hơn mà).Ý kiến của nhiều người là cũng muốn biết bài phát biểu của các vị khách mời hôm đó.Nội dung chưa biết rõ vậy thì chúng ta mổ xẻ gì ở topic này .