Tiễn bạn lên đường và bài phỏng vấn anh Tất HoànVào ngày 17.03, tại nhà Hoàng Nam ở khu phố 緑ヶ丘, 東京都 đã diễn ra một buổi cơm thân mật của một số anh em Đông du vùng đất Quảng. Là một buổi cơm chia tay hai người anh em Hồng Điền và Tất Hoàn trong thời gian tới trở về Việt Nam sau 6 năm học tập tại Nhật Bản. Anh em đã có khoảng thời gian vừa trò chuyện tâm tình vừa vào bếp làm món "Mì Quảng" cùng món "Bánh tráng cuốn thịt heo" đậm đà bản sắc Quảng Nôm. Trong buổi tiệc, sau khi cạn chén khai vị, chúng tôi đã dịp nghe những dự định tương lai của hai bạn, cũng như những suy nghĩ về Việt Nam. Bên cạnh đó còn được dịp ôn lại những câu chuyện kỷ niệm thời kì học sinh tại Việt Nam như "Chuyện sách vở học cùng xóm ", " cho bạn xem bài" "lên dò bài thuộc lòng".... Sau buổi cơm là một chầu boling cùng bida vui vẻ.
Ngoài Hoàn và Điền, được biết thời gian tới có một số anh em Đông Du tốt nghiệp về Việt Nam lập nghiệp hoặc chuẩn bị cho những dự định mới. Nhân dịp này Tuần Báo đã có một buổi nói chuyện riêng với anh Tất Hoàn, một trong những người sẽ về Việt Nam sắp đến.
Chào Hoàn
Sau 6 năm học tập tại Nhật, Hoàn đã quyết định về VN, mặc dù có rất nhiều bạn sau khi tốt nghiệp đại học thường sẽ học lên trạc sĩ? Điều gì thúc đẩy Hoàn đến với quyết định này?Mình cũng giống với các anh em Đông Du khác, đã có những kỉ niệm đẹp ở Nhật. Vừa học vừa làm nên đã tiếp thu được nhiều điều từ cuộc sống tại Nhật. Chỉ trong một thời gian ngắn đến Nhật, mình đã thấy được một chân trời khác, khác với những gì đã thấy ở Việt Nam. Và mình hy vọng trong khoảng thời gian tuổi trẻ, khi sức khỏe và điều kiện cho phép, mình sẽ được đi nhiều nước khác nữa. Thế nên mình xác định lúc học đại học sẽ học ở Nhật, còn cao học nếu được thì ở một nước khác. Điều đó sẽ giúp cho khả năng ngôn ngữ của mình, cũng như mở rộng tầm nhìn và làm cho đời sống của mình trở nên phong phú hơn.
Nghĩa là sau khi về Việt Nam, Hoàn muốn tìm một cơ hội học lên ở một nước khác ngoài Nhật Bản. Vậy trước hết Hoàn có lo lắng gì khi trở lại VN sau 6 năm xa cách, liệu với những thói quen có được khi ở Nhật có làm ảnh hưởng gì đến cuộc sống ở VN của Hoàn trong thời gian tới không?Bản thân mình từ nhỏ đã chuyển nhà đến nhiều thành phố như Hà Nội , Đà Nẵng...và nay là TP Hồ Chí Minh. Nên đã quen với việc tiếp xúc làm quen với những môi trường mới. Hơn nữa, trong khi ở Nhật, mình cũng thường xuyên về Việt Nam để cập nhật tình hình, sinh hoạt với các anh em ở Việt Nam nhiều. Nên không thấy có gì lo lắng cả.
Ta quay lại quá khứ một lúc nhé, lúc trước tôi có nghe Hoàn cùng với một số anh em khóa 03 đã từng tự mình mở lớp dạy kèm thi đại học giúp các bạn kohai Shizu. Có thể xem đây là tiền thân của lớp dư bị đại học tại Tokoudai hiện nay. Điều gì thúc đẩy Hoàn cùng các anh em làm việc đó?Điều này có lẽ là một điều rất tự nhiên, xuất phát từ tinh thần anh em Đông Du dùm bọc lẫn nhau. Bản thân anh em khóa 03 nói riêng cũng như các thành viên Đông Du đều đã nhận được rất nhiều sự giúp đỡ tận tình, chu đáo của các thế hệ sempai đi trước. Nên các bạn cũng muốn làm một điều gì đó cho các em Kohai ở Shizu. Riêng các em kohai K04 có những khó khăn riêng, đây là khóa đầu tiên sang Nhật vào tháng 10, đúng vào dịp các bạn khóa mình phải tập trung thi Ryu và đại học nên không giúp đỡ được gì nhiều cho các em cả. Do vậy sau khi vào đại học các bạn đã nảy ra ý định mở lớp dạy học.
Khi đảm nhiệm người quản lý dongdu.org. Hoàn đã khởi động " Tuần báo Đông Du", lúc đó theo suy nghĩ của Hoàn " TBDD" sẽ là một tuần báo như thế nào?Trong các hoạt động TBDD nói riêng và dongdu.org nói chung, yếu tố quan trọng nhất là con người. Ở đâu có những con người giỏi thì tự bản thân họ sẽ tìm ra những phương hướng thích hợp với tình hình. Thế nên theo suy nghĩ của riêng mình, TBDD trong thời gian đầu tập trung vào nhiệm vụ tạo ra môi trường động viên anh em viết bài, dần dần khi trình độ anh em đã tốt thì tự các anh em đó sẽ tìm cho mình con đường hợp lý phát triển Tuần Báo. Còn trong tương lai xa mình hy vọng TBDD trở thành đầu mối cung cấp thông tin chính thức, nơi cập nhật thông tin của anh em Đông Du.
Tôi nghe Hoàn lúc học lớp 1, là một cậu học trò thường xuyên đứng ở vị trí cuối cùng trong bản thành tích học tập, điều gì đã xảy ra và bằng động lực như thế nào Hoàn đã có được những kết quả học tập hiện nay? (smile)Hồi vào lớp 1, trong khi mình còn chưa biết gì cả thì các bạn xung quanh đã học mẫu giáo nến phần lớn đều đã biết đọc, biết viết. Nên thành tích của mình thường xuyên nằm ở top cuối khoảng 39/41. Nhưng mình có may mắn là trong hoàn cảnh như thế, bố mẹ hoàn toàn không bắt ép, la mắng, hoàn toàn để mình tự do trong việc học tập. Có lẽ việc để tự do phát triển đúng với lứa tuổi đã kiến cho việc học tập của mình tuy chậm nhưng ngày càng tiến bộ. Còn về động lực, việc cô bạn lớp trưởng xinh xắn và học giỏi nhất lớp có lẽ đã góp một phần vào động lực phấn đầu chăng? (smile)
Xin phép được hỏi Hoàn một câu hỏi rất riêng tư, thời gian vừa qua tôi có nhìn thấy những bức tranh được Hoàn 発表 tại Blog. Chuyện này như thế nào? và liệu trở thành một họa sĩ cũng là một trong những dự định trong tương lai chứ?Từ hồi bé mình đã rất có hứng thú với hội họa, hồi hè lớp 3 đã bỏ cả 3 tháng hè chỉ để ngồi vẽ linh tinh. Tuy nhiên việc học ngày càng bận, hơn nữa điều kiện chưa cho phép nên mình không thể tiếp tục niềm đam mê đó nữa. May mắn là khi sang Nhật, mình tình cờ ở gần nhà một người họa sĩ rất tài hoa, là bạn thân của anh Chiến khóa 01. Nhờ sự giới thiệu của anh Chiến, nên mình đã làm quen và được học lớp học vẽ của người họa sĩ đó, bất đầu từ khoảng năm 4 đại học. Mình chỉ vẽ theo niềm đam mê và để làm đời sống phong phú là chính, chứ không có ý định trở thành họa sĩ.
Đông Du đối với Hoàn là gì?Đông Du, đối với mình, đó là tuổi trẻ, và là niềm ước mơ biến thành sự thật. Ở Đông du, có thể nói mình đã sống những năm tháng nhiệt huyết, sôi nổi nhất của tuổi trẻ. Ở đó, mình cùng với anh em, được sang Nhật Bản, cùng tự kiếm sống, giúp đỡ nhau để thực hiện ước mơ vào học trong trường đại học của Nhật Bản.
Trước khi chia tay gia đình Đông du tại Nhật, mong Hoàn có vài lời đến với những kohai và bạn bè ở lại?Trong suốt 6 năm ở Nhật, mình đã được sống trong đại gia đình Đông Du, cùng anh em sống những năm tháng tuổi trẻ, cùng nhau cố gắng thực hiện ước mơ của mình. Mình rất cảm ơn sự giúp đỡ, tình cảm của mọi người đã dành cho mình trong thời gian qua. Sắp đến mình sẽ về Việt nam, nhưng mình hy vọng theo thời gian, tình cảm anh em chúng ta sẽ không vì thể mà thay đổi. Chúc anh em ngày càng khỏe mạnh, thành công trong học tập và cuộc sống. Chúc cho tập thể Đông Du ngày càng lớn mạnh, bền vững.
Rất cảm ơn Hoàn đã dành thời gian cho buổi nói chuyện này. Thay mặt gia đình Đông du thành thật có lời cảm ơn chân thành nhất đến với sự cống hiến, sự hoạt động giúp đỡ kohai nhiệt tình của Hoàn và các bạn trong những năm qua. Chúc Hoàn cùng các bạn về Việt Nam trong dịp này có được sức khỏe, niềm vui và sự thành công trong thời gian tới. Hi vọng là còn gặp được Hoàn và các bạn tại Việt Nam và trên diễn đàn dongdu.org.Một vài hình ảnh kỷ niệm
SVVN tốt nghiệp Tokoudai
Hồng Ân