Re:Nét đẹp quê hương!
Đã gửi: Tư T11 21, 2007 8:04 pm
Cơm Hến Xứ Huế
Hoài Thu
Những người Huế xa quê lâu ngày trở lại tìm đến những gánh cơm hến bình dân và thêm nặng lòng với quê hương, mà trong những ngày đi xa, họ từng khắc khoải, nhớ từng sợi khói lam chiều sau luỹ tre xanh, nhớ mùi vị cay nồng, ấm nóng, mang nặng tình sông nước...
Du khách đã có dịp đến xứ Huế mộng mơ, tới thăm cảnh đẹp dòng sông Hương, nghe tiếng chuông chùa Thiên Mụ, xuôi dòng Vĩ Dạ mà chưa thưởng thức món cơm hến thơm, cay, mộc mạc thì thật là đáng tiếc!
Cơm hến Huế, một món ăn bình dân, có ở mọi nơi trong những con hẻm, nhờ những đôi bàn tay tảo tần, khéo léo của các má, các chị làm nên.
Những chú hến được xúc từ dưới sông lên, đem ngâm nước gạo, rửa sạch, luộc cho rã vỏ, thịt hến lẫn với nước, lọc riêng làm hai vị chính của món cơm hến. Cơm hến ngon không chỉ có riêng hến, bên cạnh nó còn điểm thêm các loại rau thơm, khế chua, bạc hà (dọc mùng), bắp chuối xắt nhỏ, cùng mè (vừng), đậu phụng (lạc) giã mịn, kèm theo nước mắm, tỏi, ớt, cơm trắng để nguội... tất cả những gia vị đó hoà quyện vào nhau. Sự góp mặt của ruốc tôm sống và bì heo khô, càng làm cơm hến ngon và quyến rũ đặc biệt. Trong gánh cơm hến, lúc nào cũng phải có bếp than đỏ, nước hến luôn sôi sùng sục, có vậy mới rõ vị ngọt của hến.
Bạn ngồi bên gánh hàng rong, hoặc những quán ăn giản dị, ngắm đôi bàn tay thon thoăn thoắt của cô bán hàng, thú vị với sự chờ đợi. Nhất là những lúc tiết trời se lạnh, lất phất mưa bụi, được nếm tô cơm hến nóng hổi, bốc khói nghi ngút, thêm vào đó vị cay của ớt tê cả lưỡi, vừa ăn vừa xuýt xoa, thì còn gì bằng. Có những món ăn đặc biệt ở vùng này, vùng khác có thể làm được. Riêng cơm hến thì chỉ ở Huế mới mang đậm hương vị độc đáo của nó, vì được chế biến từ loại hến nhỏ như hạt đỗ của sông Hương.
Với bạn bè ở xa đến Huế, người ta mời nhau đi ăn cơm hến để giới thiệu cái tài làm món ăn bình dân, cái tình trong những sản vật quê nhà. Những người Huế xa quê lâu ngày trở lại cũng tìm đến những gánh cơm hến bình dân và thêm nặng lòng với quê hương, mà trong những ngày đi xa, họ từng khắc khoải, nhớ từng sợi khói lam chiều sau luỹ tre xanh, nhớ mùi vị cay nồng, ấm nóng, mang nặng tình sông nước.
Hoài Thu
Những người Huế xa quê lâu ngày trở lại tìm đến những gánh cơm hến bình dân và thêm nặng lòng với quê hương, mà trong những ngày đi xa, họ từng khắc khoải, nhớ từng sợi khói lam chiều sau luỹ tre xanh, nhớ mùi vị cay nồng, ấm nóng, mang nặng tình sông nước...
Du khách đã có dịp đến xứ Huế mộng mơ, tới thăm cảnh đẹp dòng sông Hương, nghe tiếng chuông chùa Thiên Mụ, xuôi dòng Vĩ Dạ mà chưa thưởng thức món cơm hến thơm, cay, mộc mạc thì thật là đáng tiếc!
Cơm hến Huế, một món ăn bình dân, có ở mọi nơi trong những con hẻm, nhờ những đôi bàn tay tảo tần, khéo léo của các má, các chị làm nên.
Những chú hến được xúc từ dưới sông lên, đem ngâm nước gạo, rửa sạch, luộc cho rã vỏ, thịt hến lẫn với nước, lọc riêng làm hai vị chính của món cơm hến. Cơm hến ngon không chỉ có riêng hến, bên cạnh nó còn điểm thêm các loại rau thơm, khế chua, bạc hà (dọc mùng), bắp chuối xắt nhỏ, cùng mè (vừng), đậu phụng (lạc) giã mịn, kèm theo nước mắm, tỏi, ớt, cơm trắng để nguội... tất cả những gia vị đó hoà quyện vào nhau. Sự góp mặt của ruốc tôm sống và bì heo khô, càng làm cơm hến ngon và quyến rũ đặc biệt. Trong gánh cơm hến, lúc nào cũng phải có bếp than đỏ, nước hến luôn sôi sùng sục, có vậy mới rõ vị ngọt của hến.
Bạn ngồi bên gánh hàng rong, hoặc những quán ăn giản dị, ngắm đôi bàn tay thon thoăn thoắt của cô bán hàng, thú vị với sự chờ đợi. Nhất là những lúc tiết trời se lạnh, lất phất mưa bụi, được nếm tô cơm hến nóng hổi, bốc khói nghi ngút, thêm vào đó vị cay của ớt tê cả lưỡi, vừa ăn vừa xuýt xoa, thì còn gì bằng. Có những món ăn đặc biệt ở vùng này, vùng khác có thể làm được. Riêng cơm hến thì chỉ ở Huế mới mang đậm hương vị độc đáo của nó, vì được chế biến từ loại hến nhỏ như hạt đỗ của sông Hương.
Với bạn bè ở xa đến Huế, người ta mời nhau đi ăn cơm hến để giới thiệu cái tài làm món ăn bình dân, cái tình trong những sản vật quê nhà. Những người Huế xa quê lâu ngày trở lại cũng tìm đến những gánh cơm hến bình dân và thêm nặng lòng với quê hương, mà trong những ngày đi xa, họ từng khắc khoải, nhớ từng sợi khói lam chiều sau luỹ tre xanh, nhớ mùi vị cay nồng, ấm nóng, mang nặng tình sông nước.