Re:Nét đẹp quê hương!
Đã gửi: Tư T11 21, 2007 4:53 pm
bài viết của chị Nguyệt, người bạn Hội An!!![smile]
Hội An, cái thị xã nhỏ bé nép mình bên bờ sông Hoài, chỉ là nhỏ nhỏ mà thôi, sao hút hồn người đến vậy??? Kẻ tri ân Phố xin một vài dòng đa ngôn...
1. Phố là thế... đằm thắm và mặn mà. Không diêm dúa lắm sắc màu của vàng son. Không nguy nga, khiến lòng người e ngại. Chỉ là vậy hai ba con phố nhỏ, dăm ba căn nhà lô xô những vào ra... nhưng lạ lắm... phố mang lòng người về... về đây nhé loanh quanh vài bước nhỏ, bỗng ngỡ ngàng gặp mình rất tinh khôi... (Không khí nơi đây có một chút gì rất khác. Lãng đãng mơ màng nhưng cũng gần gụi thân thương. Ngày phố không có tiếng động cơ xe máy... thong dong tản bộ hay tìm một chiếc xe đạp... vậy là sẽ thỏa lòng cho những giản dị bình yên...)
2. Phố được bao vòng bởi sông và biển... Cửa sông lớn từng giúp phố phồn vinh một thời... Nhưng hình như do lòng người muốn níu kéo... thiên nhiên cũng chìu lòng kéo hai bờ gần nhau... Nên thành vậy dòng sông nhỏ quá đỗi... đứng bên này bờ tưởng với được bên kia... Người đến Phố... Ô hay nhỏ đến vậy?! Nhưng xinh là xinh rất vừa bước chân người... (Đến đây hình như cái gì cũng nhỏ. Sông nhỏ, đường nhỏ, người cũng ô la la xinh xinh nho nhỏ... Như như vậy nên chỉ cần chiếc xe đạp thôi...là có thể vòng vèo hết phố thị. Ra khỏi những nhộn nhịp bán mua của Phố chừng dăm thước là có thể gặp ngay trước mặt màu xanh lá của sự sống... Này là vườn rau, này là bến sông, này là hàng cau đẫm sương đêm... )
3. Người dạo Phố nhớ để lòng mình theo những viên gạch cũ kĩ hay mái ngói nâu trầm nhé! Mùa mưa lại về... đã có thể ngắm rêu xanh rồi... Mái ngói nhuộm một màu rêu, tường loang lỗ những vết rêu, đây đó còn gặp cả những tường nhà đổ nát... cỏ dại đâm chồi... nghe xót xa nhưng thương thương lạ. Phố còn có tên là Phố Rêu...
4. Duyên dáng là vậy nên nếu được tìm một lầu cao... ngắm nhìn những đường diềm ngói, những bờ hồi sẽ thầy được những nét hình uyển chuyển lạ... đôi khi như một đám mây lững lờ chân trời... đôi khi giật mình tưởng cánh lá khô đang khẽ khàng trước gió... Còn nữa nè... đấy nhé nhấp nhô không trật tự, không sắp xếp... bức tranh ngói với gam màu trầm ấm... Thơi thơi lòng... (Hãy vào các viện bảo tàng, thường là những kiến trúc hai tầng... sẽ tìm được không gian để ngắm mái ngói.)
5. Bước dọc Phố nhé... nên dừng chân trước những giàn hoa... Có thể là Hoàng Anh, có thể là Cát Đằng... thậm chí có nơi còn trồng cả trúc... Không gian Phố nhỏ bé quá khó tìm được một mảnh đất... nhưng thiên nhiên nuôi con người từ thuở ban sơ... về đến đây mà học cách ngẫm nghĩ... chỉ cần một giàn hoa ko cần chi lắm đất đai hay công người chăm sóc... thế thôi! mà khách lạ đã phải ngẩn ngơ nhìn, ngẩn ngơ trầm trồ...
6. Phố là nơi có ánh đèn vàng, cái màu vàng như xoáy sâu vào tâm thức... cái màu vàng rất vàng tràn lên những bước tường vôi... cũng vàng một màu vàng rất Phố! Đừng ngại ngần quá khi quá chân vào Phố lúc nửa đêm... đối thoại cùng đêm vắng dưới ngọn đèn đường... Ô hay, một mình không phải là cô đơn...!!!
7. Còn nữa nhé... đến đây để thưởng thức... những món ăn vẫn được gọi rằng "chỉ ở nơi đây"... Hình như Món không đủ ngon để có thể rời chân ra khỏi Phố song chẳng quá dở để mất đi tại chính nơi này... Song còn một lẽ nữa mong mọi người để ý nhé... Rằng là Cao Lầu rời phố đến HCM hay HN thì lấy đâu ra tro củi Cù Lao Chàm mà làm sợi mì, lấy đâu rau sống Trà Quế để vị đậm đà cứ mãi vấn vương... hình như có mùi của đồng cỏ và tinh sương trong bát mì thì phải... (Viết đây chẳng để là khen mà chỉ muốn mời mọi người một sản vật rất Phố mà thôi...)
Hội An, cái thị xã nhỏ bé nép mình bên bờ sông Hoài, chỉ là nhỏ nhỏ mà thôi, sao hút hồn người đến vậy??? Kẻ tri ân Phố xin một vài dòng đa ngôn...
1. Phố là thế... đằm thắm và mặn mà. Không diêm dúa lắm sắc màu của vàng son. Không nguy nga, khiến lòng người e ngại. Chỉ là vậy hai ba con phố nhỏ, dăm ba căn nhà lô xô những vào ra... nhưng lạ lắm... phố mang lòng người về... về đây nhé loanh quanh vài bước nhỏ, bỗng ngỡ ngàng gặp mình rất tinh khôi... (Không khí nơi đây có một chút gì rất khác. Lãng đãng mơ màng nhưng cũng gần gụi thân thương. Ngày phố không có tiếng động cơ xe máy... thong dong tản bộ hay tìm một chiếc xe đạp... vậy là sẽ thỏa lòng cho những giản dị bình yên...)
2. Phố được bao vòng bởi sông và biển... Cửa sông lớn từng giúp phố phồn vinh một thời... Nhưng hình như do lòng người muốn níu kéo... thiên nhiên cũng chìu lòng kéo hai bờ gần nhau... Nên thành vậy dòng sông nhỏ quá đỗi... đứng bên này bờ tưởng với được bên kia... Người đến Phố... Ô hay nhỏ đến vậy?! Nhưng xinh là xinh rất vừa bước chân người... (Đến đây hình như cái gì cũng nhỏ. Sông nhỏ, đường nhỏ, người cũng ô la la xinh xinh nho nhỏ... Như như vậy nên chỉ cần chiếc xe đạp thôi...là có thể vòng vèo hết phố thị. Ra khỏi những nhộn nhịp bán mua của Phố chừng dăm thước là có thể gặp ngay trước mặt màu xanh lá của sự sống... Này là vườn rau, này là bến sông, này là hàng cau đẫm sương đêm... )
3. Người dạo Phố nhớ để lòng mình theo những viên gạch cũ kĩ hay mái ngói nâu trầm nhé! Mùa mưa lại về... đã có thể ngắm rêu xanh rồi... Mái ngói nhuộm một màu rêu, tường loang lỗ những vết rêu, đây đó còn gặp cả những tường nhà đổ nát... cỏ dại đâm chồi... nghe xót xa nhưng thương thương lạ. Phố còn có tên là Phố Rêu...
4. Duyên dáng là vậy nên nếu được tìm một lầu cao... ngắm nhìn những đường diềm ngói, những bờ hồi sẽ thầy được những nét hình uyển chuyển lạ... đôi khi như một đám mây lững lờ chân trời... đôi khi giật mình tưởng cánh lá khô đang khẽ khàng trước gió... Còn nữa nè... đấy nhé nhấp nhô không trật tự, không sắp xếp... bức tranh ngói với gam màu trầm ấm... Thơi thơi lòng... (Hãy vào các viện bảo tàng, thường là những kiến trúc hai tầng... sẽ tìm được không gian để ngắm mái ngói.)
5. Bước dọc Phố nhé... nên dừng chân trước những giàn hoa... Có thể là Hoàng Anh, có thể là Cát Đằng... thậm chí có nơi còn trồng cả trúc... Không gian Phố nhỏ bé quá khó tìm được một mảnh đất... nhưng thiên nhiên nuôi con người từ thuở ban sơ... về đến đây mà học cách ngẫm nghĩ... chỉ cần một giàn hoa ko cần chi lắm đất đai hay công người chăm sóc... thế thôi! mà khách lạ đã phải ngẩn ngơ nhìn, ngẩn ngơ trầm trồ...
6. Phố là nơi có ánh đèn vàng, cái màu vàng như xoáy sâu vào tâm thức... cái màu vàng rất vàng tràn lên những bước tường vôi... cũng vàng một màu vàng rất Phố! Đừng ngại ngần quá khi quá chân vào Phố lúc nửa đêm... đối thoại cùng đêm vắng dưới ngọn đèn đường... Ô hay, một mình không phải là cô đơn...!!!
7. Còn nữa nhé... đến đây để thưởng thức... những món ăn vẫn được gọi rằng "chỉ ở nơi đây"... Hình như Món không đủ ngon để có thể rời chân ra khỏi Phố song chẳng quá dở để mất đi tại chính nơi này... Song còn một lẽ nữa mong mọi người để ý nhé... Rằng là Cao Lầu rời phố đến HCM hay HN thì lấy đâu ra tro củi Cù Lao Chàm mà làm sợi mì, lấy đâu rau sống Trà Quế để vị đậm đà cứ mãi vấn vương... hình như có mùi của đồng cỏ và tinh sương trong bát mì thì phải... (Viết đây chẳng để là khen mà chỉ muốn mời mọi người một sản vật rất Phố mà thôi...)