Bạn đang xem trang 5 / 11 trang

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Chủ nhật T3 18, 2007 12:10 am
Viết bởi pinochio
LẠC DẤU
  Tặng My Pinochio

Môi chưa kịp chạm bờ môi,
Đã nghe vị đắng rã rời tim đau.
Châu về hiệp phố? về đâu?
Chỉ hay mình đã lạc nhau mất rồi...!

         15/3/2007

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Chủ nhật T3 18, 2007 12:56 pm
Viết bởi nguyenbs
Hai bài thơ xinh quá!
Lạc dấu rất hay. Mình thích đọc lục bát của người khác (chỉ của người khác thôi :D)

LẠC DẤU
  Tặng My Pinochio

Môi chưa kịp chạm bờ môi,
Đã nghe vị đắng rã rời tim đau.
Châu về hiệp phố? về đâu?
Chỉ hay mình đã lạc nhau mất rồi...!

         15/3/2007


Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Chủ nhật T3 18, 2007 12:59 pm
Viết bởi nguyenbs
Cơn đau bốn mùa

Nhớ nghiêng chao lại tình vụt đi
Buồn ơi đôi mắt kẻ mê si
Lòng em như gió thu lạnh nhạt
Lửa cháy tim ta chẳng nghĩa gì.

Độ trước mùa xuân nàng hay khóc
Lòng ta nắng mới mặt trời mọc
Mắt nhắm môi ghì nhân thế xa
Đời có can gì, mặc kệ ta.

Cuối hạ nhiều mưa một cánh thư
Nàng hong mi ướt viết đôi từ
“Chia tay” rồi hỡi bàn tay nhỏ
Vuốt nhẹ lòng ta, nhẹ thế ư?

Môi ta khói nhạt run run hát
Phím cầm lạnh ngắt giữa chiều đông
Vài nốt xanh xao vài nốt bạc
“Mi phá mi đồ…” có nhớ không.

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Chủ nhật T3 18, 2007 1:00 pm
Viết bởi nguyenbs
Mưa

Ta như giọt mưa trong
Rớt xuống bờ mi lạnh
Lệ em khóc hai dòng
Chảy hai đời xa cách.

Tháng năm thành ảo ảnh
Tình yêu hoá mây ngàn
Suối mắt em giờ cạn
Giọt mưa giờ rơi hoang.

Góp gió chiều lang thang
Xô ta đời thật nhẹ
Một hồn ta nhỏ bé
Tan vỡ vào hư không.

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Chủ nhật T3 18, 2007 2:11 pm
Viết bởi pinochio

Ngân hà nhìn ngơ ngác quanh đêm. Bầy bóng
tối rủ nhau về lặng lẽ. Quỳ bên anh giận hờn
như thể. Anh giữ vì sao riêng đốt tim mình.

Mình rất thích đoạn thơ này của Nguyên, ước gì mình cũng có thể viết  những suy nghĩ, cảm nhận của mình  một cách sống động và mới lạ như vậy. Thật tuyệt vời!

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Ba T3 20, 2007 9:31 pm
Viết bởi nguyenbs
Ngang qua đại lộ

Ngang qua đại lộ,
Những chuyến xe vội vàng xuôi trăm phố
Quét ánh đèn đêm
Đưa bóng ta nằm xuống êm đềm.
Vàng, xanh, vàng, xanh, đỏ.
Ngã tư nào vậy em?

Ngang qua đại lộ,
Nhớ ước mơ từ thời tuổi nhỏ.
Những con đường trong câu chuyện cổ.
Có tình yêu, lòng nhân ái viết lời ru.
Buồn vui về chung bến mơ
Nào đâu một ngã tư?

Ngang qua đại lộ,
Những tâm hồn chạy theo nhau về đâu.
Tít tắp đêm sâu
Loài bụi nhỏ nhoi mờ đèn phố.
Đời lấp loá trăm màu
Ta chân trần bé nhỏ.


Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Ba T3 20, 2007 9:32 pm
Viết bởi nguyenbs
Rock tình

Trao cho em một tâm hồn bệnh
Một ánh mắt dại ngây,
đếm tháng ngày bằng những cơn những cuộc.
Một không gian tình đục mờ khói thuốc
Một đoạn vu vơ đôi tiếng riff trầm
trong cơn rock buồn tênh.


Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Ba T3 20, 2007 9:36 pm
Viết bởi nguyenbs


Tử Linh Hương

Trút xanh xao che trời cao vời vợi
Kéo gió thấp đưa em về lạc lối
Qua ngày dài bằng nắng và mưa
Những ảnh hình xa xưa
Nhòa lạnh...

Ta là ai trong câu chuyện về mình?
Đứa mục đồng lang thang đếm cỏ hoang tàn hạ
Gã khất hành khát khao đời trên đôi chân rệu rã
Hay chỉ là đôi giọt nhỏ bóng đêm
Trong cái nhìn mắt em
Xa lạ...

Em là gì trong câu chuyện về ta?
Sợi tầm gai dệt lời nguyền biển cả
Hương nồng nàn của một loài hoa chết
Hay chỉ vô nghĩa như tiếng người gào thét
Trong giấc mơ từng ngày đi qua
Mê mệt...

Tử Linh Hương
Câu chuyện cũ mà người đời thêu dệt.

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Bảy T3 24, 2007 1:14 am
Viết bởi nguyenbs
Hà Nội
Tặng những đôi chân tháng năm đã đi về nơi đây...

Tôi ra Hà Nội bảy năm. Bảy năm của một quãng đời gian truân trầm uẩn,
khi ra đi tóc mẹ còn xanh lắm, nay sợi bạc đã quá nửa phần...

Phố Hà Nội buồn như trái tim một kẻ đi lạc, lúc dài lúc ngắn như trí
nhớ của một thằng say...

Phố Hà Nội quẩn quanh đến mức chẳng đủ ngã rẽ cho tôi quên được dù
chỉ là một người con gái. Dù dọc ngang ba mươi sáu con đường cũng chỉ
đủ cho hai người bạn tỉnh rượu ngay ở sớm mai. Không có ai, Hà Nội không có ai...

Không có ai vì Hà Nội có quá nhiều những ai - xa - lạ. Họ nói cười
rồi đi vội vã, thây kệ phố nằm rêu bụi tháng năm ròng. Phố héo hon vì
thiếu một dòng sông biết chở nước trong...

Tôi ra Hà Nội bảy năm. Bảy năm của một quãng đời không đong không
đếm, có chăng chỉ là con số những lần ai đó đi qua mình, những nỗi,
những niềm, những cơn, những cuộc, những oằn vai lo lắng cơ sinh...

Phố Hà Nội những phố rất tình. Đôi cô gái thông minh nhan sắc, chở
những con thuyền đến tận bình minh. Khách qua đò, thuyền em về đâu
đời cũng mặc..

Tôi ra Hà Nội bảy năm. Đứa em nhỏ lớn lên vàng võ, biếng chuyện sách
bài, ham chơi theo bầy bạn lông bông ngoài ngõ. Mẹ ngắt nhánh cây bờ
dậu dứ đòn quát nhỏ. "Liệu mà giống anh mi, lớn rồi biền biệt mà đi,
quên gánh nặng đồng Chiều, gánh nhẹ đồng Quan. Bảy năm, nó còn nhớ ai than ai lầm..."

Tôi ra Hà Nội đã bảy năm.

Phố Hà Nội bảy năm.

7.2005

Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ

Đã gửi: Hai T3 26, 2007 1:02 am
Viết bởi nguyenbs
Cơ cầu

Nàng cầu cho mình một tình yêu thủy tinh
Trong suốt ngọt ngào, sắc lịm độc ác.
Giữa ngày Chủ Nhật buồn, ngọn nến lung linh
Chúa buông lơi một cái nhìn khinh bạc.

Ta ngồi chơi vơi trên tầng năm một căn gác
Ngắm mơ ước của nàng quẩn quanh những ô cửa nhỏ.
Một nỗi buồn hình hài không rõ
Bay lên...