Bạn đang xem trang 4 / 11 trang
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Năm T3 08, 2007 11:13 pm
Viết bởi namnh
chưa chít anh Nguyên a`[lol][lol][lol]
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Năm T3 08, 2007 11:14 pm
Viết bởi nguyenbs
Phố không giờ
Phố không giờ người thưa đèn lạnh
Dài trên những khúc quanh
Bỏ lại chiếc lá khô rạn vỡ
Đôi chân gã độc hành.
Phố không giờ đợi chờ vô định
Một cơn buồn tuyệt đích
Sao chỉ còn Chẳng Ai, Không Rõ
Ta là ta, hay mình?
Phố không giờ còn trơ ra phố
Với một linh hồn nhỏ
Đã bán cho quỷ dữ men nồng
Ai xin không ta cho.
Phố không giờ đời lên vắng hoe
Bỗng thấy dài lê thê
Độc hành khách bỗng vô nhân ảnh
Đôi chân vấp gió ngã ra hè.
Phố không giờ ta chưa kịp hỏi
Bao giờ Người cứu rỗi
Hỡi Giêhôva chết trong ta
Chết như người vô tội.
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Năm T3 08, 2007 11:18 pm
Viết bởi nguyenbs
Không còn đại dương
Em, cánh buồm chiều về đâu
Khi không còn đại dương trong mắt nhau?
Ghềnh đá ôm những lời trách cứ
Sóng mãi còn nghe đến bạc đầu.
Em, bọn mình xa cách chưa
Khi tháng ngày trở mùa đi rất thưa?
Lời nói bay qua, từng lời nói
Giữa đời nhau giờ bỗng thấy thừa.
Em, con đường mưa dốc trơn
Lối đi về hẹn thề xưa cũ hơn
Mình gỡ tay nhau thêm lần nữa
Để được chia nhau thấy tim hờn.
Em, ngước lên vùng bóng đêm
Chuyện tình nào cho em thôi lãng quên?
Lời nói nào khơi dòng sông lệ chảy
Cho hồn anh cạn, xác anh mềm.
Em, mai rồi đời về đâu
Khi không còn đại dương trong mắt nhau?
Ghềnh đá ôm mãi lời trách cứ
Xác rong trôi trên sóng bạc đầu.
Ngày Chúa Nhật lặng lẽ.
Cuối thu trời đã lạnh buốt, mưa nặng hạt và có gió. Hôm qua đi lạc một mình dưới mưa rất lâu, khi vừa rời ga Esaka để về nhà. Ôi, giờ mới biết có những đại lộ buồn đến chân quen đi cũng lạc...
Hôm nay ngủ dậy lúc 1h30 chiều. Quơ tay với cái TV control, bật nút power cho chiếc máy tính. Không còn ý niệm nào về thời gian trong đầu nữa, bỗng dưng thấy mình đang đọc lại những cái mình viết từ lâu, lâu lắm...Và bắt gặp lại bài thơ này.
Cái tên người gắn với bài thơ, giờ không còn quan trọng nữa, nhưng lại nghĩ về câu hỏi của thằng bạn thân khi nó đọc lần đầu tiên "đại dương trong câu chuyện của ông là gì vậy?"...
Còn là cái gì nữa, ngoài tình yêu hở bạn tôi ơi!
Khi yêu nhau, người ta nhìn thấy trong nhau cả một đại dương với yêu thương là sóng nước, hy vọng làm thành những cánh buồm. Nếu một ngày, người này bỗng không còn là đại dương trong mắt người kia nữa, cánh buồm chiều sẽ lạc lối, yêu thương không tìm về được. Chỉ còn lại ghềnh đá ngồi với những lời trách cứ, dội mãi, dội mãi vào ngàn năm rong rêu con sóng đến bạc đầu...
Không còn đại dương là thế đấy.
Blog entry Chủ Nhật 19/11/2006
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Năm T3 08, 2007 11:37 pm
Viết bởi nguyenbs
Trước mùa Phục sinh
Anh chẳng muốn nài van
Tình em như ngày trước
Điều gì đi qua được
Xin đi qua như mùa.
Chẳng phải tại anh thừa
Không, ngàn lần chẳng phải
Anh thiếu hoài, thiếu mãi
Nợ con tim đói gầy.
Cũng chẳng tại anh say
Mà phố nhìn cười nhạt
Lời yêu thương mặn chát
Rơi xuống đêm trăng nào.
Gió thì của trời cao
Ngày của năm tháng vội
Em thì của ước ao
Của anh còn lời nói
Trôi qua vùng hư hao.
Anh chẳng muốn nguyện cầu
Chúa bây giờ cũng biết
Ngày Phục sinh về đâu
Thập giá ghim tình chết.
Mai vàng mai cứ nở
Xuân xanh xuân cứ sang
Buồn yêu buồn cứ ở
Như rong rêu xếp hàng.
Ơi cỏ mềm giêng hai...
Anh chẳng muốn van nài
Tình em như ngày trước
Cứ đi qua cũng được
Nhớ đừng quay lại nhìn.
Sắp đến lễ Phục sinh rồi, những người theo Thiên chúa giáo sẽ đón Chúa của mình hồi sinh trở về sau cái chết đóng đinh.
Ta thờ thần tình. Không biết bao giờ Chúa của ta mới hồi sinh đây...
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Năm T3 08, 2007 11:41 pm
Viết bởi nguyenbs
Hì, Nam-san nói ghê thật.
"Chít" là "chít" thế nào được. Hở những tâm hồn đôi mươi kia !
:D
chưa chít anh Nguyên a`
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Sáu T3 09, 2007 7:28 pm
Viết bởi namnh
Một vài dòng cảm nghĩ về điệp ngữ trong thơ của anh nguyenbs:
Thông thường, người ta dùng điệp ngữ (phép lặp) để nhấn mạnh một điều gì đó mà người viết cho là hay. Nói chung, đây là một phương pháp khá phổ biến mà người không biết dùng thì thành lủng củng, thừa thãi, còn người biết dùng thì lại đi đến người đọc một cách nhanh hơn, nghệ thuật hơn, làm cho người đọc dễ dàng cảm và nhận được những gì người viết muốn gửi gắm.
Mình thì thấy anh nguyenbs dùng phép lặp là có chủ ý trong sáng tác thơ.
Mình không bàn ở đây về chuyện điệp ngữ khi tác giả muốn nhấn mạnh điều gì đó. Cái mình muốn nói ở đây là trong phép lặp anh nguyenbs dùng nó mang đến cái mới cho mỗi lần nhắc lại. Thường thấy trong thơ của anh (post nhiều bên VYSA), phép lặp thường để ở cuối bài, và thường là cả một khổ thơ. Theo mình, đó là một điểm hay vì nó làm mình ...hụt hẫng. Mỗi lần nhắc lại là một điều mới, bây giờ cũng nhắc lại, nhưng đã là kết bài mất rồi. Có thể nói, đó là một kết bài nhưng chưa là kết ý hay kết thúc. Một cái gì đó khiến mình cảm nhận được "số phận" len lỏi vào tâm hồn của chính mình vậy.
Xin hết[tongue]
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Bảy T3 17, 2007 2:06 pm
Viết bởi nguyenbs
Sao Em
Tặng T.L.
Có một vì sao không bao giờ tắt. Anh gọi tên
sao Em. Mọc cả lúc hoàng hôn sẫm mặt. Hay
ban mai khi nắng hôn thềm.
Ngân hà nhìn ngơ ngác quanh đêm. Bầy bóng
tối rủ nhau về lặng lẽ. Quỳ bên anh giận hờn
như thể. Anh giữ vì sao riêng đốt tim mình.
Có một vì sao không cao vời vợi. Chỉ vừa cách
tay lời em nói. Nên anh gọi ngôi sao hy vọng.
Lung linh theo anh suốt đêm đời.
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Bảy T3 17, 2007 2:08 pm
Viết bởi nguyenbs
Đoản khúc Xuân
Bỏ lại mùa đông
Cây bàng lệ đỏ
Thôi rơi đầu ngõ.
Bỏ lại dòng sông
Nước run sóng lạnh
Đò trưa bến thưa.
Bỏ lại phố chiều
Lá khô lá hát
Một đôi chân thừa.
Em qua mùa khác
Xuân về như chưa...
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Bảy T3 17, 2007 2:10 pm
Viết bởi nguyenbs
Ca dao
Nhạt môi nên nhai lại miếng trầu
Vì chàng tình nhạt,
thiếp ở chân cầu nhìn vạt nước trong.
Môi son tô lại cho hồng
Lụa đào thắt yếm
thiếp thả trôi dòng cái kiếp đa đoan.
Re:Nói những điều vô nghĩa bằng thơ
Đã gửi: Bảy T3 17, 2007 2:10 pm
Viết bởi nguyenbs
Entry for September 11, 2006
Tôi rao đâu đó giữa đời mình
Một con tim chín những buồn xanh
Một câu thơ lỡ đôi ba chữ
Một mảnh hồn say rót cạn tình.