Bạn đang xem trang 4 / 10 trang

Re:Sống đẹp

Đã gửi: Hai T8 30, 2004 8:22 pm
Viết bởi ndtrungdung
   Tặng anh em Đông Du nhân mùa Vu Lan

   Một ngày nọ, khi các con tôi đủ lớn để hiểu được những điều đã thúc đẩy cha mẹ làm cho con cái, tôi đã nói với chúng...

   Mẹ yêu các con đủ để hỏi những nơi các con tới, đi với ai và vào lúc nào thì các con về nhà.

   Mẹ yêu các con đủ để nhất định đòi các con phải tiết kiệm tiền để tự mình mua một chiếc xe đạp mặc dù bố mẹ có thừa khả năng mua cho các con.

   Mẹ yêu các con đủ để khiến cho các con phải trả lại đồ vật đã đánh cắp và nói với người bán rằng: “Xin lỗi, tôi đã lấy trộm nó ngày hôm qua và tôi muốn trả tiền lại cho ông”.

   Mẹ yêu các con đủ để đứng nhìn các con dọn dẹp phòng riêng trong hai giờ, một công việc mà mẹ làm chỉ mất 15 phút.

   Mẹ yêu các con đủ để cho con nhìn thấy sự giận dữ, sự chán nản và những giọt nước mắt trên đôi mắt của mẹ. Các con phải học được rằng bố mẹ thì không phải lúc nào cũng hoàn hảo.

   Mẹ yêu các con đủ để các con phải nhận trách nhiệm và chịu phạt vì những hành động của mình gây ra dù cho những hình phạt khắt khe ấy gần như làm vỡ nát trái tim của mẹ.

   Và trên tất cả mọi điều là mẹ yêu các con đủ để mẹ nói "không" khi mẹ biết rằng các con ghét mẹ bởi vì những điều đó

(Theo Inspirational Stories)




Re:Sống đẹp

Đã gửi: Tư T9 01, 2004 12:45 am
Viết bởi ndtrungdung
     Những hòn đá nhỏ làm nên những ngọn núi lớn, những bước đi nhỏ có thể tạo nên những dặm dài, những hành động nhỏ của lòng tử tế sẽ cho thế giới này những nụ cười rạng rỡ...
     Những lời nói nhỏ có thể xoa dịu những ưu tư. Những vòng tay nhỏ có thể lau khô những giọt nước mắt đầm đìa.    
     Những ngọn nến nhỏ có thể thắp sáng bóng đêm, những ký ức nhỏ có thể sống qua nhiều năm tháng... Những giấc mơ nhỏ có thể dẫn đến sự vĩ đại. Những chiến thắng nhỏ có thể đi đến thành công.
     Những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống trong chúng ta có thể đem đến những hạnh phúc lớn lao...

(theo báo Tuổi Trẻ)



Re:Sống đẹp

Đã gửi: Tư T9 01, 2004 12:55 pm
Viết bởi ndtrungdung
  Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại. Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào.
  Tình yêu là khi bạn lấy đi tất cả mọi đam mê, cuồng nhiệt, lãng mạn mà cuối cùng bạn vẫn biết rằng mình vẫn luôn nhớ về người đó.
  Người bạn tốt nhất là người mà bạn có thể ngồi cùng ở bất cứ đâu, cùng đung đưa mà không nói một lời, để khi bước đi, bạn lại cảm thấy như đã nói hết mọi điều.
  Có một sự thật là bạn sẽ không biết bạn có gì cho đến khi đánh mất nó, nhưng cũng có một sự thật khác là bạn cũng sẽ không biết bạn đang tìm kiếm cái gì cho đến khi có nó.
  Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn.
   Có một vài thứ mà bạn rất thích nghe nhưng sẽ không bao giờ được nghe từ người mà bạn muốn nghe, nhưng nếu có cơ hội, hãy lắng nghe chúng từ người nói với bạn bằng cả trái tim.



   Ðừng bao giờ nói tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử. Ðừng bỏ cuộc khi bạn cảm thấy vẫn còn có thể đạt được. Ðừng nói bạn không yêu ai đó nữa khi bạn không thể rời xa họ. Tình yêu sẽ đến với những người luôn hy vọng dù họ đã từng thất vong. Ðừng chạy theo vẻ bề ngoài hào nhoáng, nó có thể phai nhạt theo thời gian. Ðừng chạy theo tiền bạc, một ngày kia nó cũng sẽ mất đi. Hãy chạy theo người nào đó có thể làm bạn luôn mỉm cười bởi vì chỉ có nụ cười là tồn tại mãi. Hy vọng rằng bạn sẽ tìm ra người đó.
  Ðôi khi trong cuộc sống, có lúc bạn cảm thấy bạn nhớ ai đó đến nỗi muốn chạy đến và ôm chầm lấy họ. Mong rằng bạn sẽ luôn mơ thấy họ. Hãy mơ những gì bạn muốn, đi đến nơi nào mà bạn thích, hãy là những gì bạn thích vì bạn chỉ có một cuộc sống và một cơ hội để làm tất cả trong cuộc đời. Mong rằng bạn luôn có đủ hạnh phúc để vui vẻ, đủ thử thách để mạnh mẽ hơn, đủ nỗi buồn để bạn trưởng thành hơn và đủ tiền để mua quà cho bạn bè.
   Hãy luôn đặt mình vào vị trí người khác, nếu điều đó làm tổn thương bạn thì nó cũng sẽ tổn thương người khác. Một lời nói vô ý là một xung đột hiểm họa, một lời nói nóng giận có thể làm hỏng cả một cuộc đời, một lời nói đúng lúc có thể làm giảm căng thẳng, còn lời nói yêu thương có thể chữa lành vết thương và mang đến sự bình yên.
   Tình yêu bắt đầu bằng cách yêu con người thật của họ, chứ không phải là yêu họ như yêu một bức tranh bạn vẽ ra, bằng không bạn chỉ yêu sự phản chiếu của chính bạn nơi họ.
  Người hạnh phúc nhất không cần phải có mọi thứ tốt nhất, họ chỉ là người làm cho mọi việc, mọi chuyện đều diễn ra theo ý họ. Hạnh phúc thường đánh lừa những ai khóc lóc, những ai bị tổn thương, những ai đã tìm kiếm và đã thử. Nhưng nhờ vậy, họ mới biết được giá trị của những người chung quanh họ.
  Tình yêu bắt đầu bằng nụ cười.....  





Re:Sống đẹp

Đã gửi: Tư T9 01, 2004 9:55 pm
Viết bởi ndtrungdung
   Một họa sĩ suốt đời mơ ước vẽ một bức tranh đẹp nhất trần gian. Ông đến hỏi vị giáo sĩ để biết được điều gì đẹp nhất. Vị giáo sĩ trả lời: “Tôi nghĩ điều đẹp nhất trần gian là niềm tin, vì niềm tin nâng cao giá trị con người”.
   Họa sĩ cũng đặt câu hỏi tương tự với cô gái và được trả lời:”Tình yêu là điều đẹp nhất trần gian, bởi tình yêu làm cho cay đắng trở nên ngọt ngào, mang đến nụ cười cho kẻ khóc than, làm cho điều bé nhỏ trở nên vĩ đại, cuộc sống sẽ nhàm chán biết bao nếu không có tình yêu”.
   Cuối cùng, họa sĩ gặp một người lính mới từ trận mạc trở về. Được hỏi, nguời lính trả lời :”Hoà bình là cái đẹp nhất trần gian, ở đâu có hoà bình ở đó có cái đẹp”. Và họa sĩ đã tự hỏi mình:”Làm sao tôi có thể vẽ cùng lúc niềm tin, hòa bình và tình yêu”.
   Khi trở về nhà, ông nhận ra niềm tin trong ánh mắt các con, tình yêu trong cái hôn của người vợ. Chính những điều đó làm tâm hồn ông tràn ngập hạnh phúc và bình an. Họa sĩ đã hiểu điều gì là đẹp nhất trần gian. Sau khi hoàn thành tác phẩm, ông đặt tên cho nó là: “Gia đình”.
   Thật vậy, gia đình là nơi đầy ắp tiếng cười của trẻ thơ, tiếng hát của người mẹ và sức mạnh của người cha. Nơi đó có hơi ấm của những con tim biết yêu, là ánh sáng của đôi mắt tràn mắt tràn đầy hạnh phúc, là sự ân cần, là lòng chung thủy.
   Gia đình là ngôi thánh đường đầu tiên cho tuổi thơ học những điều hay lẽ phải, niềm tin và lý tưởng sống.
   Đó là nơi chúng ta tìm về để được an ủi, nâng đỡ.
   Đó là nơi những món ăn đơn sơ cũng trở thành mỹ vị.
   Đó là nơi tiền bạc không quí bằng tình yêu.
   Đó là nơi ngay cả nước sôi cũng reo lên niềm vui hạnh phúc.

(trích từ sách “Phép nhiệm màu của đời”)



Re:Sống đẹp

Đã gửi: Năm T9 02, 2004 10:30 am
Viết bởi ndtrungdung
  Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy bạn ngủ say, tôi sẽ giữ bạn thật chặt và nguyện cầu Thượng Đế giữ gìn tâm hồn bạn.
  Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng tôi thấy bạn bước ra ngoài, tôi sẽ ôm chặt lấy bạn, hôn bạn thật kêu và gọi bạn quay về.
  Nếu tôi biết đó là lần cuối cùng tôi nghe thấy tên bạn được xướng lên trong lời ca tụng – chúc mừng, tôi sẽ lưu lại từng lời nói, hành động của bạn trong những cuộn băng video và sẽ xem đi xem lại chúng nhiều ngày.
  Nếu tôi biết rằng đó là lần cuối cùng để tôi có thể dành một hoặc hai phút còn sót lại, tôi sẽ dừng lại và nói “Mình yêu thương, quý bạn lắm!”, dù bạn ra vẻ bạn dư biết điều đó.
  Ngày mai sẽ tạo nên sự quên lãng, đó là một điều chắc chắn; và chúng ta sẽ không bao giờ có cơ hội thứ hai để làm đúng mọi việc.
  Có nhiều cách để nói lời yêu thương và nhiều cơ hội để chứng tỏ rằng chúng ta có thể làm được tất cả mọi việc.
Chỉ trong trường hợp tôi trở nên lầm lẫn và ngày hôm nay là tất cả những gì tôi có, tôi sẽ nói rằng tôi yêu thương, quý mến bạn đến dường nào.
  Tôi hy vọng sẽ không bao giờ quên rằng ngày mai đã được hứa dành cho một người và ngày hôm nay có thể là lần cuối cùng bạn có cơ hội được ôm người bạn yêu thương thật chặt vào lòng.
  Nếu bạn đang chờ đến ngày mai, tại sao lại không thực hiện mọi thứ ngay trong hôm nay? Bởi nếu ngày mai không bao giờ tới, bạn sẽ phải hối tiếc rất nhiều vì đã không dành những phút giây hiếm hoi còn lại để sẻ chia một nụ cười, một cái ôm hay một nụ hôn và rằng bạn đã quá bận rộn để tặng ban những gì có thể giúp ước mơ của một người thành sự thật.
  Hãy giữ những người mà bạn thật sự yêu thương trong vòng tay của mình, thì thầm vào tai họ, nói với họ rằng bạn yêu thương họ nhiều như thế nào và rằng sẽ luôn giữ hình ảnh thân yêu của họ.
  Hãy dành thời gian để nói “Mình xin lỗi!”, “Tha thứ cho mình nhé!”, “Cảm ơn”, hay “Không sao! Mọi việc sẽ ổn cả thôi!”. Và nếu ngày mai không bao giờ đến, bạn sẽ không phải hối tiếc về ngày hôm nay một khi bạn đã nói những lời trên.
  Hãy biết xin lỗi và bắt đầu lại và nói với những người thương yêu bạn rằng bạn cũng yêu thương họ rất nhiều!




Re:Sống đẹp

Đã gửi: Năm T9 02, 2004 11:20 pm
Viết bởi ndtrungdung
    Thượng đế sẽ không hỏi về số quần áo bạn có trong tủ, mà sẽ hỏi bạn đã giúp cho bao nhiêu người có quần áo.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn có bao nhiêu tài sản vật chất, mà sẽ hỏi chúng có được tạo ra từ lao động của bạn không.
    Thượng đế sẽ không hỏi mức lương cao nhất của bạn là bao nhiêu, mà sẽ hỏi bạn có làm tổn thương nhân cách của mình để đạt được nó không.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn đã làm thêm bao nhiêu giờ, mà thời gian làm thêm đó bạn có dành cho gia đình bạn hay không.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn đã nhận được bao nhiêu lời khuyến khích, mà sẽ hỏi bạn đã khích lệ người đó như thế nào.
    Thượng đế sẽ không hỏi nghề nghiệp của bạn là gì, mà sẽ hỏi bạn đã thực hiện công việc của mình với khả năng tốt nhất chưa.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn đã làm gì để giúp cho bản thân, mà sẽ hỏi bạn đã làm gì để giúp mọi người.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn đã làm gì để bảo vệ quyền lợi của mình, mà sẽ hỏi bạn đã làm gì để bảo vệ quyền lợi của người khác.
    Thượng đế sẽ không hỏi bạn sống cạnh những láng giềng nào, mà sẽ hỏi bạn đối xử với những người hàng xóm của bạn như thế nào.
    Thượng đế sẽ không hỏi về màu da của bạn, mà sẽ hỏi về phẩm chất của bạn.
    Và, Thượng đế sẽ không hỏi bạn có bao nhiêu người bạn, mà sẽ hỏi có bao nhiêu người mà đối với họ, bạn đích thực là một người bạn.

(trích từ sách ”Phép nhiệm màu của đời”)



Re:Sống đẹp

Đã gửi: Sáu T9 03, 2004 1:32 pm
Viết bởi ndtrungdung
Một cậu bé hỏi một người đàn ông lớn tuổi: “Thưa ông, cháu biết ông là người rất uyên bác. Cháu muốn ông chỉ cho cháu bí quyết của cuộc đời...!”.

    Người đàn ông đáp: “Ta đã suy nghĩ về điều này suốt cả cuộc đời mình. Theo ta, bí quyết ấy có thể tóm gọn trong bốn từ.
    Thứ nhất là suy nghĩ. Suy nghĩ về những giá trị mà cháu muốn sống cho cuộc đời mình.
    Thứ hai là tin tưởng. Tin tưởng vào bản thân mình, dựa trên những suy nghĩ chín chắn về những giá trị mà mình sẽ sống.
    Thứ ba là ước mơ. Ước mơ về những điều có thể, dựa trên niềm tin vào bản thân và niềm tin vào những giá trị đã lựa chọn.
    Cuối cùng là dám làm. Là dám thử thách, dám đương đầu với cuộc sống, dám chấp nhận mạo hiểm để biến những giấc mơ của mình thành sự thật, dựa trên niềm tin vào bản thân và những giá trị sống đã chọn”.
    Vâng, Walter E. Disney đã nói như thế với một cậu bé: suy nghĩ, tin tưởng, ước mơ và dám làm.

(dịch từ Secret of life)



Re:Sống đẹp

Đã gửi: Sáu T9 03, 2004 9:04 pm
Viết bởi ndtrungdung
    Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngịu mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện.
    Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:
    - Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!
    Mọi người xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai! Chàng trai đỏ mặt, nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống.
    Cô gái tò mò:
    - Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
    - Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.
    Cô gái thực sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo...
    Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.
    Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu, vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc.
    Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm, kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.
    Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:
    - "Gửi vợ của anh,xin em hãy tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường, nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được, đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần, nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu.
    Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy tiếc vì anh đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có thể được em, và anh sẽ uống cà phê muối suốt cả cuộc đời."
   Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

(sưu tầm)



Re:Sống đẹp

Đã gửi: Bảy T9 04, 2004 12:55 am
Viết bởi ndtrungdung
    Một hôm đám rận nước kháo nhau rằng có lần chúng trông thấy những chú rận nước khác trèo lên đến ngọn cỏ lau và biến mất. Chúng tò mò không biết những chú rận nước ấy đi đến nơi nào.Rồi đám rận nước hứa với nhau khi nào một trong số bọn chúng leo lên được ngọn cỏ lau và biến mất thì kẻ đó phải quay trở lại để nói cho cả bọn biết là mình đã đi đâu.
    Cho đến một ngày, một chú rận nước trong bọn tìm được đường lên đến ngọn cỏ lau và bám ở đó thật lâu. Cơ thể chú ta dần dần biến đổi: chú khoác lên người chiếc áo ngũ sắc rực rỡ, và đôi cánh trong vắt như pha lê nhú lên từ phía sau lưng. Chú rận nước giờ đây đã lột xác và trở thành chú chuồn chuồn ớt xinh đẹp. Chú ta khẽ vỗ cánh và từ từ bay lên không trung. Chú vui sướng lượn vòng trên bầu trời ngập tràn ánh nắng. Bất chợt nhớ đến lời hứa lúc trước, chú liền quay trở lại tìm những người bạn cũ để kể về chuyến đi của mình. Chuồn chuồn ớt sà xuống mặt nước, nhưng dù cố gắng cách mấy chú cũng không thể đến gần chỗ của các bạn của mình. Chú không còn là  một chú rận nước như trước đây. Và là chú tự nhủ:”Biết làm sao được, mình đã cố gắng hết sức giữ đúng lời hứa, nhưng ngay cả khi mình tìm được các bạn thì họ cũng không nhận ra mình trong bộ cánh rực rỡ như thế này. Mình nghĩ là họ chỉ còn cách chờ đợi cho đến khi chính họ tự leo lên được ngọn cỏ lau để khám phá ra rằng mình đã đi đâu và đã trở nên như thế nào…”.
    Không ai có thể nói cho chúng ta biết trong tương lai chúng ta sẽ đặt chân đến nơi đâu và sẽ trở thành con người như thế nào. Cũng không có sự hướng dẫn nào có giá trị bằng chính sự trải nghiệm của bản thân chúng ta. Liệu chúng ta sẽ trở nên tốt đẹp hơn hay chỉ là “những chú rận nước xấu xí”, điều đó tùy thuộc nghị lực và sự phấn đấu của bản thân. Hãy tự khám phá để tìm cho mình một khoảng trời tự do và cao rộng như chú chuồn chuồn ớt hạnh phúc như câu chuyện trên….

(trích từ "Phép nhiệm màu của đời")



Nếu bạn có một ước mơ, thì bạn hãy kiên trì với ước mơ đó.

Re:Sống đẹp

Đã gửi: Bảy T9 04, 2004 9:33 am
Viết bởi Kid
Chuyện của bác càng ngày càng hay đó bác Dũng ạ!!! Cố gắng post nhiều chuyện hay nữa cho anh em đọc hen....[smile]