xem topic Điều ước ngày sinh nhật của pinichio xong trong lý trí nghĩ: thương nhớ, buồn tủi, mơ ước...là con người ai mà chẳng có. Chợt giật mình nhận ra hình như mình đã chai sạn đi quá nhiều. ...
Chiều nay, một mình ngồi dưới chân cầu thang của trường, bao nhiêu nhớ thương lại ùa về. Nhớ cái cảm giác run rẩy lần đầu tiên đợi anh trên sân thượng, mình đã ngồi sụp xuống khi nghe bước chân anh đang tiến lại gần chân cầu thang. Lúng túng, vụng về và chút ngượng ngùng rất ư con gái...thật dễ thương và đáng yêu biết bao. Giờ đây, ngồi giữa bóng đêm, lòng nhớ anh vô hạn. " giá như có thể kéo anh ra khỏi giấc mơ để ôm chầm lấy.." .Chỉ tiếc rằng đời người nhỏ hẹp mà đường đời thì dài vô tận. Thượng Đế ơi! Phải chăng hạnh phúc luôn ngắn ngủi? Xin Người đừng lấy đi một nửa linh hồn mà Người đã ban tặng cho con.
Chẳng hiểu ngày gì mà đen như...Trời ơi! Sao Chổi chiếu con hay sao mà đen thế hả trời? cất công học hành, thi cử, đến ngày nhận bằng lại bị ghi nhầm tên. Đã thế, đt cho thằng bạn thân tâm sự " nỗi lòng" thì cái đt lại chập cheng " ko liên lạc được". Hic hic...Tức quá, ngủ không được.[cry][cry][cry][cry]