Bạn đang xem trang 11 / 12 trang

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Tư T12 19, 2007 3:18 am
Viết bởi assukiioh
 
 

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Tư T12 19, 2007 9:43 am
Viết bởi assukiioh
Sự thực về công hàm do thủ tướng Phạm Văn Đồng ký

(trích Hoangsa.org)

Hoàn Cảnh:

Ngày 4 tháng 9 năm 1958, Chu Ân Lai, Thủ tướng nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa công khai tuyên bố với quốc tế về quyết định của Chính phủ Trung Quốc về hải phận 12 hải lý kể từ đất liền của Hoa Lục, có đính kèm bản đồ về đường ranh giới lãnh hải rất rõ ràng (trong đó bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa).

Thủ tướng Phạm Văn Đồng, đại diện chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã công nhận bản tuyên cáo trên của Trung Quốc về chủ quyền của họ trên các quần đảo biển Đông. Ông đã viết công hàm ngày 14 tháng 9 và cho đăng trên báo Nhân Dân ngày 22 tháng 9 năm 1958...

hình ảnh: có tại Hoangsa.org

Nội Dung:

"Thưa đồng chí Tổng lý

Chúng tôi xin trân trọng báo tin để đồng chí Tổng lý rõ: Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4-9-1958 của Chính phủ nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc. Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định ấy và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc trong mọi quan hệ với nước Cộng hoà nhân dân Trung Hoa trên mặt bể. Chúng tôi xin gửi đồng chí Tổng lý lời chào trân trọng".
Hình:Congham.jpg

Phân Tích trên Tạp chí Thời Đại:

Những lời tuyên bố trên không có hiệu lực vì trước năm 1975, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không quản lý những đảo này. Lúc đó, những đảo này nằm dưới sự quản lý của Việt Nam Cộng hoà; mà các chính phủ Việt Nam Cộng hoà luôn luôn khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo. Còn Chính phủ Cách mạng Lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam cũng không tuyên bố điều gì có thể làm hại đến chủ quyền này cả. Tác giả Monique Chemillier-Gendreau đã viết như sau:

“Dans ce contexte, les declarations ou prise de position éventuelles des autorités du Nord Vietnam sont sans consequences sur le titre de souveraineté. Il ne s’agit pas du gouvernement territorialement competent à l’égard des archipels. On ne peut renoncer à ce sur quoi on n’a pas d’autorité…”

(Có thể dịch là: “Trong những điều kiện này, những lời tuyên bố hoặc lập trường nào đó của chính quyền miền Bắc Việt Nam không có hiệu lực gì đối với chủ quyền. Đây không phải là chính quyền có thẩm quyền trên quần đảo này. Người ta không thể chuyển nhượng những gì người ta không kiểm soát được…”).

Một lý lẽ thứ hai nữa là đứng trên phương diện thuần pháp lý, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa lúc đó không phải là một quốc gia trong cuộc tranh chấp. Trước năm 1975, các quốc gia và lãnh thổ tranh chấp gồm: Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam Cộng hoà và Philippin. Như vậy, những lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa xem như lời tuyên bố của một quốc gia thứ ba không có ảnh hưởng đến vụ tranh chấp.

Nếu đặt giả thuyết Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một thì dựa trên luật quốc tế, những lời tuyên bố đó cũng không có hiệu lực. Tuy nhiên, có tác giả đã nêu thuyết “estoppel” để khẳng định những lời tuyên bố đó có hiệu lực bó buộc đối với Việt Nam, và Việt Nam bây giờ không có quyền nói ngược lại.

Theo luật quốc tế, không có một văn bản pháp lý nào có thể gắn cho những lời tuyên bố đơn phương một tính chất bó buộc, ngoại trừ thuyết “estoppel”. Điều 38 Quy chế Toà án Quốc tế không liệt kê những lời tuyên bố đơn phương trong danh sách những nguồn gốc của luật pháp quốc tế. Estoppel là một nguyên tắc theo đó một quốc gia không có quyền nói hoặc hoạt động ngược lại với những gì mình đã nói hoặc hoạt động trước kia. Câu tục ngữ thường dùng để định nghĩa nó là “one cannot at the same time blow hot and cold.”[72] Nhưng thuyết estoppel không có nghĩa là cứ tuyên bố một điều gì đó thì quốc gia tuyên bố phải bị ràng buộc bởi lời tuyên bố đó.

Thuyết estoppel bắt nguồn từ hệ thống luật quốc nội của Anh, được thâu nhập vào luật quốc tế. Mục đích chính của nó ngăn chặn trường hợp một quốc gia có thể hưởng lợi vì những thái độ bất nhất của mình, và do đó, gây thiệt hại cho quốc gia khác.Vì vậy, estoppel phải hội đủ các điều kiện chính:

1. Lời tuyên bố hoặc hành động phải do một người hoặc cơ quan đại diện cho quốc gia phát biểu, và phải được phát biểu một cách minh bạch (clair et non equivoque).

2. Quốc gia nại “estoppel” phải chứng minh rằng mình đã dựa trên những lời tuyên bố hoặc hoạt động của quốc gia kia, mà có những hoạt động nào đó, hoặc không hoạt động. Yếu tố này trong luật quốc nội Anh-Mỹ gọi là “reliance”.

3. Quốc gia nại “estoppel” cũng phải chứng minh rằng, vì dựa vào lời tuyên bố của quốc gia kia, mình đã bị thiệt hại, hoặc quốc gia kia đã hưởng lợi khi phát biểu lời tuyên bố đó.

4. Nhiều bản án còn đòi hỏi lời tuyên bố hoặc hoạt động phải được phát biểu một cách liên tục và trường kỳ. Thí dụ: bản án “Phân định biển trong vùng Vịnh Maine”, bản án “Những hoạt động quân sự và bán quân sự tại Nicaragua”, bản án “Ngôi đền Preah Vihear”,…

Ngoài ra, nếu lời tuyên bố đơn phương có tính chất một lời hứa, nghĩa là quốc gia tuyên bố mình sẽ làm hoặc không làm một việc gì, thì quốc gia phải thực sự có ý định muốn bị ràng buộc bởi lời hứa đó, thực sự muốn thi hành lời hứa đó.

Thuyết estoppel với những điều kiện trên đã được án lệ quốc tế áp dụng rất nhiều. Trong bản án “Thềm lục địa vùng Biển Bắc” giữa Cộng hòa Liên bang Đức và Đan Mạch/Hà Lan, Toà án quốc tế đã phán quyết rằng estoppel không áp dụng cho Cộng hòa Liên bang Đức, mặc dù quốc gia này đã có những lời tuyên bố trong quá khứ nhằm công nhận nội dung của Công ước Genève 1958 về thềm lục địa, vì Đan Mạch và Hà Lan đã không bị thiệt hại khi dựa vào những lời tuyên bố đó.

Trong bản án “Những hoạt động quân sự và bán quân sự tại Nicaragua” giữa Nicaragua và Mỹ, Toà đã phán quyết như sau: “… ‘Estoppel’ có thể được suy diễn từ một thái độ, những lời tuyên bố của một quốc gia, nhằm chấp nhận một tình trạng nào đó; thái độ hoặc lời tuyên bố không những phải được phát biểu một cách rõ rệt và liên tục, mà còn phải khiến cho một hoặc nhiều quốc gia khác dựa vào đó mà thay đổi hoạt động, và do đó phải chịu thiệt hại”.

Áp dụng những nguyên tắc trên của estoppel vào những lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, chúng ta thấy thiếu điều kiện 2/ và 3/ đã nêu ở trên. Năm 1956, năm 1958 và năm 1965, Trung Quốc đã không có thái độ nào, hoặc thay đổi thái độ vì dựa vào lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Và Trung Quốc cũng không thể chứng minh được rằng mình bị thiệt hại gì do dựa vào những lời tuyên bố đó. Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cũng không được hưởng lợi gì khi có những lời tuyên bố đó. Lúc đó hai dân tộc Việt Nam và Trung Hoa rất thân thiện, “vừa là đồng chí, vừa là anh em”. Những lời tuyên bố của Thủ tướng Phạm Văn Đồng hoàn toàn do tình hữu nghị Hoa-Việt. Hơn nữa, lời văn của bản tuyên bố không hề nói rõ ràng minh bạch là công nhận chủ quyền của Trung Quốc trên Hoàng Sa. Bức công hàm chỉ nói: “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa tôn trọng quyết định ấy (quyết định ấn định lãnh hải 12 dặm của Trung Quốc), và sẽ chỉ thị cho các cơ quan Nhà nước có trách nhiệm triệt để tôn trọng hải phận 12 hải lý của Trung Quốc…”.

Lời tuyên bố của Thủ tướng Phạm Văn Đồng cũng có thể hiểu là một lời hứa đơn phương, một lời tuyên bố ý định sẽ làm một việc gì (declaration d’intention). Thật vậy, đây là một lời hứa sẽ tôn trọng quyết định của Trung Quốc trong việc ấn định lãnh hải của Trung Quốc, và một lời hứa sẽ ra lệnh cho cơ quan công quyền của mình tôn trọng lãnh hải đó của Trung Quốc.

Một lời hứa thì lại càng khó ràng buộc quốc gia đã hứa. Toà án Quốc tế đã ra thêm một điều kiện nữa để ràng buộc một lời hứa: đó là ý chí thực sự của một quốc gia đã hứa. Nghĩa là quốc gia đó có thực sự muốn bị ràng buộc bởi lời hứa của mình hay không. Để xác định yếu tố “ý chí” (intention de se lier), Toà xét tất cả những dữ kiện xung quanh lời tuyên bố đó, xem nó đã được phát biểu trong bối cảnh, trong những điều kiện nào (circonstances). Hơn nữa, nếu thấy quốc gia đó có thể tự ràng buộc mình bằng cách ký thoả ước với quốc gia kia, thì lời tuyên bố đó là thừa, và Toà sẽ kết luận là quốc gia phát biểu không thực tình có ý muốn bị ràng buộc khi phát biểu lời tuyên bố đó. Vì vậy, lời tuyên bố đó không có tính chất ràng buộc.

Trong bản án “Những cuộc thí nghiệm nguyên tử” giữa Úc/Tân Tây Lan và Pháp, Pháp đã tuyên bố là sẽ ngừng thí nghiệm nguyên tử. Toà án đã phán quyết rằng Pháp bị ràng buộc bởi lời hứa vì Pháp thực sự có ý muốn bị ràng buộc bởi lời hứa đó.

Trong trường hợp Việt Nam, Thủ tướng Phạm Văn Đồng, khi tuyên bố sẽ tôn trọng lãnh hải của Trung Quốc, không hề có ý định nói đến vấn đề chủ quyền trên Hoàng Sa và Trường Sa. Ông đã phát biểu những lời tuyên bố trên trong tình trạng khẩn trương, chiến tranh với Mỹ bắt đầu leo thang, Hạm đội 7 của Mỹ hoạt động trên eo biển Đài Loan và đe doạ Trung Quốc. Ông đã phải lập tức lên tiếng để ủng hộ Trung Quốc nhằm gây một lực lượng chống đối lại với mối đe doạ của Mỹ.

Lời tuyên bố năm 1965 của Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cũng như vậy. Động lực của lời tuyên bố đó là tình trạng khẩn trương, nguy ngập ở Việt Nam. Đây là những lời tuyên bố có tính chính trị, chứ không phải pháp lý.

Nếu xét yếu tố liên tục và trường kỳ thì ba lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa cũng không hội đủ tiêu chuẩn này. Estoppel chỉ đặt ra nếu chấp nhận giả thuyết Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một; và cả Pháp trong thời kỳ thuộc địa, và Việt Nam Cộng hoà trước năm 1975 cũng là một đối với Việt Nam hiện thời. Nếu xem như Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là một quốc gia riêng biệt với Việt Nam hiện thời, thì estoppel không áp dụng, vì như đã nói ở trên, lời tuyên bố sẽ được xem như lời tuyên bố của một quốc gia không có quyền kiểm soát trên lãnh thổ tranh chấp. Như vậy, nếu xem Việt Nam nói chung như một chủ thể duy nhất từ xưa đến nay, thì ba lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa chỉ là một sự phát biểu có ý nghĩa chính trị trong đoản kỳ thời chiến, so với lập trường và thái độ của Việt Nam nói chung từ thế kỷ XVII đến nay.

Tóm lại, những lời tuyên bố mà chúng ta đang phân tích thiếu nhiều yếu tố để có thể áp dụng thuyết estoppel. Yếu tố “reliance” (tức là quốc gia kia có dựa vào lời tuyên bố của quốc gia này mà bị thiệt hại), và yếu tố “ý chí” (tức là quốc gia phát biểu lời hứa có ý muốn bị ràng buộc bởi lời hứa đó) rất quan trọng. Không có “reliance” để giới hạn sự áp dụng của estoppel thì các quốc gia sẽ bị cản trở trong việc hoạch định chính sách ngoại giao. Các quốc gia sẽ phải tự ép buộc cố thủ trong những chính sách ngoại giao lỗi thời. Khi điều kiện chung quanh thay đổi, chính sách ngoại giao của quốc gia kia thay đổi, thì chính sách ngoại giao của quốc gia này cũng phải thay đổi. Các quốc ga đổi bạn thành thù và đổi thù thành bạn là chuyện thường.

Còn những lời hứa đơn phương trong đó quốc gia không thật tình có ý muốn bị ràng buộc, thì nó chẳng khác gì những lời hứa vô tội vạ, những lời hứa suông của các chính khách, các ứng cử viên trong cuộc tranh cử. Trong môi trường quốc tế, nguyên tắc “chủ quyền quốc gia” (état souverain) rất quan trọng. Ngoại trừ tục lệ quốc tế và những điều luật của Jus Congens, không có luật nào ràng buộc quốc gia ngoài ý muốn của mình, khi mà quốc gia này không gây thiệt hại cho quốc gia nào khác. Vì vậy ý chí của quốc gia đóng một vai trò quan trọng trong việc quyết định tính chất ràng buộc của một lời hứa đơn phương

Vài lời từ Trung Tâm Dữ Liệu Hoàng Sa:

Chúng tôi đã rất đắn đo khi đưa công hàm này vào Hoàng Sa Wiki, tuy nhiên do vấn đề này là một phần của lịch sử về Hoàng Sa nên không thể né tránh được. Chúng tôi mong muốn các bạn thanh niên trong và ngoài nước không nên dùng vấn đề này để bới móc lẫn nhau,cái cần của chúng ta là hiểu rõ vấn đề này để đối phó với Trung Quốc. Cũng hy vọng rằng qua vấn đề Hoàng Sa - Trường Sa, tất cả chúng ta có thể ngồi xuống với nhau, và tạo hơn nữa sự đoàn kết để tất cả vì tương lai của đất nước Việt Nam.

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Tư T12 19, 2007 10:27 am
Viết bởi assukiioh
Chủ quyền trên hai quần đảo
Hoàng Sa và Trường Sa
(Phần 1)
Thử phân tích lập luận của Việt Nam và Trung Quốc*

Từ Đặng Minh Thu[1]_Hoangsa.org


Nhắc đến Biển Đông, không ai không nghĩ đến hai cái tên rất đẹp Hoàng Sa và Trường Sa. Tiếc thay hai cái tên đó lại gắn liền với những gì đi ngược với thiện, mỹ, hoà, vì hai quần đảo xa xôi này đã và đang là đối tượng của một cuộc tranh chấp sôi nổi giữa các quốc gia và lãnh thổ trong vùng. Cuộc tranh chấp đã kéo dài gần một thế kỷ nhưng đến nay vẫn chưa giải quyết được, và ngày càng trầm trọng hơn, đang là mối đe doạ cho hoà bình ở vùng Đông Nam Á.

Khi thì bùng nổ, khi thì lắng dịu, cuộc tranh chấp này mang mọi hình thức đấu tranh, từ đấu tranh chính trị, ngoại giao đến đấu tranh vũ lực. Các quốc gia tranh chấp cũng thay đổi tuỳ theo thời cuộc. Lúc đầu chỉ có Pháp và Trung Hoa, tiếp sau đó, Nhật Bản và Philippin cũng nhảy vào đòi quyền lợi. Sau Chiến tranh thế giới thứ hai, Nhật Bản bại trận rút lui khỏi cuộc tranh chấp, Pháp rời Đông Dương, Trung Hoa thay đổi chính quyền, thì các quốc gia và vùng lãnh thổ tranh chấp gồm Việt Nam Cộng hoà, Trung Quốc, Đài Loan và Philippin. Sau khi Việt Nam thống nhất thì cuộc tranh chấp tiếp diễn giữa nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam và ba quốc gia và vùng lãnh thổ kia. Ngày nay, từ khi “Luật Biển mới” ra đời, tầm quan trọng của 2 quần đảo tăng thêm, thì số quốc gia tranh chấp cũng tăng theo. Malaixia và Brunây cũng đòi quyền lợi trên quần đảo Trường Sa. Với Công ước Luật Biển mới, quốc gia nào nắm những quần đảo này không những được hưởng lãnh hải quanh đảo mà cả vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa quanh quần đảo. Tuy nhiên, vấn đề phân chia lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa giữa các quốc gia chưa thực hiện được khi chưa biết hai quần đảo này thuộc về ai. Vì vậy, vấn đề xác định chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa càng quan trọng.

Bài viết này sẽ phân tích một số lý lẽ chính mà Việt Nam và Trung Quốc đưa ra để khẳng định chủ quyền của mình, vì đây là hai quốc gia chính trong cuộc tranh chấp.



I. DIỄN BIẾN CUỘC TRANH CHẤP

Diễn biến cuộc tranh chấp sẽ được trình bày vắn tắt theo thứ tự thời gian, qua ba giai đoạn: trước thời Pháp thuộc, trong thời Pháp thuộc, và sau thời Pháp thuộc.

1. Trước thời Pháp thuộc

· Những người đánh cá Trung Hoa và Việt Nam sống trên các đảo tuỳ theo mùa nhưng từ bao giờ thì không thể xác định được.

· Đầu thế kỷ XVII: Chúa Nguyễn tổ chức khai thác trên các đảo. Đội Hoàng Sa và Đội Bắc Hải có nhiệm vụ ra đóng ở hai quần đảo, mỗi năm 8 tháng để khai thác các nguồn lợi: đánh cá, thâu lượm những tài nguyên của đảo, và những hoá vật do lấy được từ những tàu đắm.

· Năm 1753: Có 10 người lính của Đội Bắc Hải đến quần đảo Trường Sa: 8 người xuống đảo, còn 2 người thì ở lại canh thuyền. Thình lình cơn bão tới và thuyền bị trôi dạt đến cảng Thanh Lan của Trung Quốc. Chính quyền Trung Hoa cho điều tra, và khi biết các sự kiện, đã cho đưa 2 người lính Việt Nam về.[2]

· Năm 1816: Vua Gia Long chính thức chiếm hữu đảo, ra lệnh cắm cờ trên đảo và đo thuỷ trình.

· Năm 1835: Vua Minh Mạng cho xây đền, đặt bia đá, đóng cọc, và trồng cây. Đội Hoàng Sa và Đội Bắc Hải được trao nhiều nhiệm vụ hơn: khai thác, tuần tiễu, thu thuế dân trên đảo, và nhiệm vụ biên phòng bảo vệ hai quần đảo. Hai đội này tiếp tục hoạt động cho đến khi Pháp nhảy vào Đông Dương.

2. Thời Pháp thuộc

· Năm 1884: Hiệp ước Huế áp đặt chế độ thuộc địa.

· 9-6-1885: Hiệp ước Pháp – Thanh Thiên Tân là một hiệp ước hữu nghị, chấm dứt xung đột giữa Pháp và Trung Hoa.

· 26-6-1887: Hiệp ước Pháp – Thanh ấn định biên giới giữa Bắc Việt Nam và Trung Hoa.

· 1895 – 1896: Vụ La Bellona và Imeji Maru.

Có hai chiếc tàu La Bellona và Imeji Maru bị đắm gần Hoàng Sa, một chiếc bị đắm năm 1895, và chiếc kia bị đắm năm 1896. Những người đánh cá ở Hải Nam bèn thu lượm đồng từ hai chiếc tàu bị đắm. Các công ty bảo hiểm của hai chiếc tàu này phản đối chính quyền Trung Hoa. Chính quyền Trung Hoa trả lời là Trung Hoa không chịu trách nhiệm, vì Hoàng Sa không phải là lãnh thổ của Trung Hoa, và cũng không phải của An Nam.[3]

· Năm 1899: Toàn quyền Paul Doumer đề nghị chính phủ Pháp xây ngọn hải đăng nhưng không thành vì tài chính bị thiếu.

· Năm 1909: Tổng đốc Lưỡng Quảng ra lệnh thám thính quần đảo Hoàng Sa.

· Năm 1920: Mitsui Busan Kaisha xin phép Pháp khai thác quần đảo Hoàng Sa. Pháp từ chối.

· Bắt đầu năm 1920: Pháp kiểm soát quan thuế và tuần tiễu trên đảo.

· 30-3-1921: Tổng đốc Lưỡng Quảng sáp nhập Hoàng Sa với Hải Nam. Pháp không phản đối.

· Bắt đầu từ năm 1925: Tiến hành những thí nghiệm khoa học trên đảo do Dr. Krempt, Giám đốc Viện Hải dương học Nha Trang tổ chức.

· 8-3-1921: Toàn quyền Đông Dương tuyên bố hai quần đảo: Hoàng Sa và Trường Sa là lãnh thổ của Pháp.

· Năm 1927: Tàu De Lanessan viếng thăm quần đảo Trường Sa.

· Năm 1930: Ba tàu Pháp: La Malicieuse, L’Alerte và L’Astrobale chiếm quần đảo Trường Sa và cắm cờ Pháp trên quần đảo này.

· Năm 1931: Trung Hoa ra lệnh khai thác phân chim tại quần đảo Hoàng Sa, ban quyền khai thác cho Công ty Anglo-Chinese Development. Pháp phản đối.

· Năm 1932: Pháp chính thức tuyên bố An Nam có chủ quyền lịch sử trên quần đảo Hoàng Sa. Pháp sáp nhập quần đảo Hoàng Sa với tỉnh Thừa Thiên.

· Năm 1933: Quần đảo Trường Sa được sáp nhập với tỉnh Bà Rịa. Pháp cũng đề nghị với Trung Hoa đưa vấn đề ra Toà án Quốc tế nhưng Trung Hoa từ chối.

· Năm 1938: Pháp cho đặt bia đá, xây hải đăng, đài khí tượng và đưa đội biên phòng người Việt ra để bảo vệ đảo Pattle (đảo Hoàng Sa) của quần đảo Hoàng Sa.

· Năm 1946: Nhật bại trận phải rút lui. Pháp trở lại Pattle (An Vĩnh) nhưng vì chiến cuộc ở Việt Nam nên phải rút.

· Năm 1947: Quân của Tưởng Giới Thạch đổ bộ lên đảo Woody (đảo Phú Lâm) của quần đảo Hoàng Sa. Pháp phản đối và gửi quân Pháp - Việt trở lại đảo. Hai bên đàm phán tại Paris. Pháp đề nghị đưa ra Trọng tài quốc tế nhưng Trung Hoa từ chối.

· Năm 1950: Quân của Tưởng Giới Thạch rút khỏi đảo Woody.

· Năm 1951: Tại Hội nghị San Francisco, Nhật tuyên bố từ bỏ tất cả các đảo, Đại diện chính phủ Bảo Đại là Thủ tướng Trần Văn Hữu khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo mà không có nước nào lên tiếng phản đối.

3. Sau thời Pháp thuộc

· Năm 1956: Quân đội Pháp rút khỏi Đông Dương. Đội canh của Pháp trên đảo Pattle được thay thế bởi đội canh của Việt Nam.

Trung Quốc cho quân chiếm phía Đông của quần đảo Hoàng Sa, tức nhóm Amphitrite (Nhóm Đông). Trong khi phía Tây, nhóm Crescent (Lưỡi Liềm), vẫn do quân Việt Nam đóng trên đảo Pattle nắm giữ.

· 1-6-1956: Ngoại trưởng Việt Nam Cộng hoà Vũ Văn Mẫu xác nhận lại chủ quyền của Việt Nam trên cả hai quần đảo.

· 22-8-1956: Một đơn vị hải quân của Việt Nam Cộng hoà cắm cờ trên quần đảo Trường Sa và dựng bia đá.

· Năm 1961: Việt Nam Cộng hoà sáp nhập quần đảo Hoàng Sa với tỉnh Quảng Nam.

· Năm 1973: Quần đảo Trường Sa được sáp nhập vào tỉnh Phước Tuy.

· Năm 1974: Trung Quốc oanh tạc quần đảo Hoàng Sa và chiếm các đảo do quân Việt Nam Cộng hoà đóng.

· Năm 1975: Quân đội Nhân dân Việt Nam thay thế quân đội của Việt Nam Cộng hoà tại quần đảo Trường Sa.

· Năm 1977: Việt Nam tuyên bố lãnh hải, kể cả lãnh hải của các đảo.

· Trong thời gian này, nhiều quốc gia khác cũng đã chiếm một số đảo của quần đảo Trường Sa.

· Năm 1988: Lần đầu tiên Trung Quốc gửi quân tới quần đảo Trường Sa. Quân của Trung Quốc đụng độ với Hải quân Việt Nam. Trên 70 người lính Việt Nam bị mất tích. Trung Quốc đã chặn không cho tàu mang cờ Chữ Thập Đỏ ra cứu quân Việt Nam.

· Năm 1989: Trung Quốc chiếm thêm một đảo.

· Năm 1990: Trung Quốc đề nghị khai thác chung quần đảo Trường Sa.

· Năm 1992: Trung Quốc chiếm thêm một số đảo nữa.

· Năm 1994: Đụng độ giữa Việt Nam và một chiếc tàu Trung Quốc nghiên cứu cho Công ty Crestone.

Hiện nay Trung Quốc kiểm soát toàn bộ quần đảo Hoàng Sa. Còn quần đảo Trường Sa thì do sáu quốc gia và lãnh thổ chiếm giữ là: Việt Nam, Trung Quốc, Đài Loan, Philippin, Malaixia và Brunây.

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Tư T12 19, 2007 2:32 pm
Viết bởi nhoccon_tyhon_lonton
theo như tin nhóc mới biết thì bạn bè nhóc khi đt hỏi bạn bae hay anh em về vấn đề TSHS ở VN thì rất ít hay hầu như không ai biết.theo nguồn tin thì đài truyền hình không đưa lên.vậy nhà nước ta đang có dự định gì?theo tin nhắn yahoo từ bạn bè thì có câu hỏi:tại sao những vấn đề như vàng anh này nọ lại luôn được cập nhập,bào chữa còn HSTS không hề được nhắc đến?làm sao khi khoảng cách dan và nhà nước đã qua lớn?...

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Năm T12 20, 2007 1:01 am
Viết bởi Portraitpainter
Theo qui định của trang web Đông Du, tất cả các bài viết trên diễn đàn có nội dung liên quan đến các vấn đề nhạy cảm về chính trị như biểu tình,... sẽ được xem là vi phạm nội qui của trang web. Vì vậy nên xin mọi người cho phép mình được log tất cả các topic liên quan đến vấn đề biểu tình phản đối Trung Quốc lại.
    Đối với mình đây là 1 quyết định hết sức khó khăn. Thành thật xin lỗi những tất cả những anh em đang sục sôi lòng yêu nước, và rất hi vọng nhận được sự thông cảm của mọi người về vấn đề này.
    Với những ý kiến thể hiện quan điểm yêu nước chính đáng xung quanh sự kiện Hoàng Sa- Trường Sa, mọi người có thể trình bày nó tại topic http://www.dongdu.info/cgi-bin/index.cgi?action=forum&board=tl_tg&op=display&num=3807  . Tuy nhiên, mình xin được nhắc lại là từ đây mọi bài viết có nội dung kích động, ủng hộ biểu tình sẽ buộc phải bị xoá.

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Sáu T12 21, 2007 2:28 am
Viết bởi HoAnG-ShiGa
Do tình hình có nhiều diễn biến và thay đổi mới, cụ thể là cuộc vận động biểu tình đã tạm thời đuợc hoãn lại, thay vào đó là tổ chức một buổi toạ đàm giữa các anh em về vấn đề Hoàng Sa - Truờng Sa. Cộng với việc hiện nay trên diễn đàn có tới không duới 5 topic kêu gọi biểu tình, điều này gây khó khăn cho việc các member theo dõi diễn đàn cũng như cho các anh em bàn luận, vì vậy những topic có nội dung liên quan và trùng lặp xin đuợc tạm khoá lại. Sau khi họp bàn Ban quản lí trang web đã đi đến quyết định sẽ gộp  các topic này lại, những bài viết và tư liệu có liên quan đến vận động biểu tình sẽ đuợc gộp lại vào topic này, để tiện cho việc theo dõi cũng như tiện cho anh em BTC trong việc tiến hành công việc tiếp theo. Xin lỗi tất cả các bạn về sự phiền phức này.

Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Sáu T12 21, 2007 2:36 am
Viết bởi HoAnG-ShiGa
Bài viết của MrBin


Hỡi tất cả các sinh viên ,học sinh Việt Nam yêu nước hiện đang sinh sống và làm việc tại Nhật Bản.

Ngày 3/12 chính phủ Trung Quốc phê duyệt việc thành lập huyện đảo Tam Sa coi quàn đảo Hoàng Sa, Trướng Sa đương nhiên như một phần lãnh thổ của Trung Quốc .Đây là điều đã đi ngược lại với những bằng chứng lịch sử thể hiện chủ quyền của dân tộc ta.Đây là một hành vi phá vỡ quan hệ bang giao của 2 nước, hơn thế ,hành động này thể hiện ý đồ bành trướng của Trung Quốc trong khu vực Thái Bình Dương, ảnh hưởng tới vấn đề hòa bình khu vực châu Á !

Hành động này bất chấp luật pháp quốc tế(công ước của Liên hiệp quốc về vấn đề tranh chấp biển 1982), cam kết hòa bình trong khu vực(tuyên bố về cách ứng xử trên biển Đông 2002), đặc biệt xâm hại trực tiếp đến sự bảo toàn lãnh thổ Việt Nam,đến chủ quyền của dân tộc, nhân dân Việt Nam.

Là những thanh niên yêu hòa bình, yêu dân tộc và sống vì chính nghĩa chúng ta cần thể hiện rõ thái độ cương quyết đối với hành động ngang ngược của chính phủ Trung Quốc.

Chính vì vậy chúng tôi xin thay mặt các sinh viên yêu nước tại Nhật chính thức phát động cuộc biểu tình thể hiện yêu cầu tôn trọng luật pháp quốc tế,thái độ phản đối cương quyết của chúng ta trước cơ quan đại diện cuả chính phủ Trung Quốc tại Nhật, hơn thế nữa chúng ta thể hiện quan điểm chính nghĩa,lòng yêu nước, yêu hòa bình trước dư luận Nhật để dành sự ủng hộ của dư luận cho chính nghĩa của Việt Nam !!

Xin thay mặt các anh em tìm hiểu các công tác đăng kí biểu tình hợp với quy định pháp luật cũng như quản lí, chuẩn bị cho hoạt động biểu tình.

Các hoạt động đăng kí, ngày giờ tổ chức, các quy định ,nguyên tắc hành động sẽ được thông báo cụ thể trong topic này. Mong các anh em nhanh chóng thông báo cho các sinh viên Việt Nam ở các diễn đàn khác cùng tham gia !!




Bài viết của assukiioh


Chào anh em
Cùng với những diễn biến trong nước và trường quốc tế, ở tại Nhật không khí biểu tình cũng đang lên. Chúng ta nhân cơ hội này biểu tình tại Nhật, dựa vào các phương tiện truyền thông đại chúng, tìm kiếm sự ủng hộ từ chính phủ và nhân dân Nhật Bản về vấn đề phân tranh biên giới, nên đây là một việc cần làm.

 2 ngày qua cùng với những bàn thảo trên Web DD, anh em ban đại diện cũng bàn thảo kỹ vấn đề từ các khía cạnh, tham khảo rất nhiều ý kiến của các anh em . Như anh em thấy, nguy cơ có thể xảy ra điều này không thể khẳng định gì được. Nhưng chắc chắn 1 điều , không làm thì thôi chứ đã làm việc này chúng ta cần giác ngộ tư tưởng trước, đây là việc liên quan đến chính trị chúng ta sẽ cẩn thận hết mức, khâu quản lý sẽ rất nghiêm, sẽ không để bất kỳ một thành phần giả mạo nào len lỏi vào. Tuy nhiên, nguy cơ thì nguy cơ, nhưng mà rút ra lại thì Biểu Tình là việc cần làm, nên làm, phải làm.

 Hiện tại ở Nhật có hội Vysa lớn và có  uy tín rất cao đối với DHS tại Nhật, chúng ta rất trong chờ vào việc Vysa đứng lên dẫn đầu phong trào, nhưng nay Vysa do nhiều lý do không tổ chức được, anh em kosen cũng không thấy động tĩnh gì nhiều.Nay ta lấy sự đoàn kết của anh em đoàn kết của anh em chúng ta, sự tin cậy  của anh em chúng ta, khả năng kỷ luật của anh em chúng ta, làm cái nền tảng tổ chức thì Biểu Tình lần này tất sẽ thành công.

 Về lịch biểu tình, sau 2 ngày bàn bạc.Anh em BDH quyết định thi hành vào thứ 6 ngày 21 này, về thời gian cụ thể mấy giờ thì xin nói sau, nhưng chắc chắn sẽ 考慮 làm sao xong trước 2h cho anh em còn về phát báo.Mong anh em bỏ ra chút thời gian vì quê hương đất nước.

 cuối cùng, mình thay mặt ban đại diện tổng kết số lượng thành viên tham dự để tổ chức cho được tốt. Anh em nào tham gia được xin gửi mail đến mình ghi rõ những thông tin cần thiết để biết anh em là 1 học sinh Đông Du (tên tuổi, hiện đang ở vùng nào,...). Sẽ không chấp nhận bất kỳ 1 sự sai phạm gì ở đây, anh em mình làm trên cơ sở chử tín, nên anh em hiểu cho.Riêng về thông tin cá nhân Hoàng 02 xin đảm bảo sự an toàn tuyệt đối.

 địa chỉ mail như sau:

asuki52@yahoo.com  

hoặc, gửi vào Nick assukiioh này cho mình cũng được.

thân
M.H  



Bài viết của bamaguro

Những việc mà BDH đã và sẽ làm  hôm nay:
1.Phát động lời kêu gọi SV-HS tại Nhật tham gia biểu tình và liên hệ với các anh em Kosen,Vysa để phát động biểu tình
2.Chọn trang Web riêng cho việc đăng kí,cũng như thông tin về cuộc vận động này.
3.Kêu gọi mọi người gởi mail đang kí để việc quản lí được thực hiện tốt đẹp
4.Tiến hành điều tra,chuẩn bị hồ sơ,thủ tục hợp với pháp luật Nhật
Những việc sẽ làm tiếp theo(dự kiến)
1.Bầu người リーダ
2.Lên kế hoạch,thời gian cụ thể của cuộc biểu tình (ngày thì là ngày 21/12(thứ 6)và phân nhiệm vụ cụ thể cho anh em tham gia biểu tình(có thể bàn tối nay và thực hiên trong CN)
3.Lên điều lệ cho những người tham gia biểu tình để quản lí tốt,làm cho cuộc biểu tình thành công
Hiện nay lực lượng BDH rất mỏng nên mong anh em,ai có nhiệt huyết xin góp công sức.
Dự đoán sẽ có 1 buổi họp online và 1 buổi offline trước khi phổ biến cho toàn thể anh em 1 kế hoạch cụ thể vào CN tới.
Sau đó bắt đầu từ đầu tuần sau thì nhóm nào hoàn thành việc nhóm ấy.
Đây là thông báo của BDH cho anh em được rõ.
Ban điều hành đang lập 1 nick mới lấy tên chung để đại diện Ban điều hành.Khi nào thủ tục đăng kí hoàn tất sẽ sử dụng nick này cho có tính nhất quán.
Xin hết.Mong sự ủng hộ của anh em.




Bài viết của demdaysao

Rất buồn vì những ngày qua bên vysa không có một động tĩnh gì về cuộc biểu tình sắp tới. Những cái khó của Vysa chưa cần xét tới nhưng Vysa là tổ chức thanh niên sinh viên VN có tiếng nhất ở Nhật vậy mà không thể đứng ra lãnh đạo thanh niên, kêu gọi thanh niên tổ chức 1 cuộc biểu tình hoà bình, điều mà các SV ở các trường ĐH ở VN sẵn sàng đánh đổi tất cả sự nghiệp của mình để đứng lên có tiếng nói cho tổ quốc, họ những người thanh niên ấy không có điều kiện như chúng ta, họ gặp nhiều trở ngại hơn chúng ta là gặp cản trở của công an, cảnh sát.
Xin hỏi các bạn 1 câu, khi nào bạn gọi 1 người là đàn anh? với tôi xin trả lời rằng, 1 người được gọi là senpai chỉ khi người đó thực sự đáng khính phục, dám bỏ đi những cái nhỏ bé của bản thân để nâng đỡ ít nhiều thì cũng về mặt tinh thần cho đàn em thêm tự tin chiến đấu.
Sự im lặng của họ vô tình lại làm lực lượng của chúng ta thêm yếu bởi vì sao? bởi vì sẽ có người phải nghĩ "tại sao một senpai như vậy mà không đứng lên điều hành, chắc chắn có nhiều uẩn khúc" và như thế chúng ta mất đi 1 lực lượng đáng kể.
Nhưng các bạn à, chúng ta chỉ đi biểu tình hoà bình, không phải bạo đông, không phải vì thích mà chúng ta đi biểu tình mà vì chúng ta có tổ quốc của chúng ta, không thể để người khác ức hiếp mãi được, phải nói để họ còn biết rằng chúng ta không nhu nhược, nói để họ phải nghĩ rằng " a đúng đây là con người VN rồi, những người đã không ngại hy sinh để gìn giữ non sông đất nước!"
Chúng ta hãy làm, làm cho cả những người không thể làm.
(Đây chỉ là suy nghĩ cá nhân nên nếu vi phạm vui lòng xoá bỏ, cám ơn mọi người)






Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Sáu T12 21, 2007 2:50 am
Viết bởi HoAnG-ShiGa
Bài viết của MrBin:

Trước tinh thần đang dâng cao chống lại sự xâm hại chủ quyền và lãnh thổ của chính phủ Trung Quốc.
Trước những yêu cầu cấp bách về việc thể hiện chính kiến của thanh niên Việt Nam trước hành động xâm lăng của ngoại bang.
Thiết nghĩ các sinh viên du học chúng ta đã đến lúc đoàn kết, chung lòng thể hiện tiếng nói chung, quyết tâm chung của dân tộc !!

Tuy nhiên ,tất cả các công sức của chúng ta, thời gian của chúng ta, và nhất là con người của chính chúng ta đều đáng quý.Chính vì vậy ,các hành động của chúng ta phải dựa trên một sự thận trọng ,sáng suốt, khôn khéo để đạt được hiệu quả cao nhất, tránh những rủi ro thấp nhất cho hoạt động.

Chính vì vậy tôi xin kêu gọi thành lập một Ban tổ chức thay mặt anh em để phụ trách các công việc tổ chức, cũng như bàn bạc tính toán đường lối thống nhất phương châm hành động và mục đích của chúng ta !!

-------------

Ban tổ chức cần từ 10 đến 15 thành viên , sẽ cùng với các cố vấn bàn bạc phương châm,cách tổ chức và đảm nhiệm triển khai các công việc !!
Xin các anh em nhanh chóng gửi tin nhắn cho MrBin đến trước 24h ngày 15/12( thứ 7).

Đây là lúc chúng ta cần hành động, thể hiện lòng yêu hòa bình ,nhưng cương quyết không để bị hiệp đáp, xâm lăng !!




Bài viết của bamaguro

Xin cảm ơn Mr Bin rất nhiều vì lời kêu gọi rất cần kíp này.
Hiện nay theo mình thì có 3 người đồng ý tham gia vào ban điều hành.Mình xin đươc neu ten va nam den Nhat cu the cho anh em duoc biet
1.Đó là mình:Bamaguro-Minh Yamanashi,đến Nhật năm 2002
2.assukiioh-Hoang Ibaraghi,đến Nhật năm 2002
3.ansamurai-Ân Yamanashi,đến Nhật năm 2001
Xin Mr Bin cho biết tên và năm đến Nhật,còn về địa chỉ Yahoo thì chúng ta sẽ cho nhau qua tin nhắn.
Đoàn kết thì sống chia rẽ thì chết
--------------
Hiện nay BDH cần những người năng nổ,có nhiệt huyết,neu co kinh nghiem to chuc thi cang tot
Hi vọng mọi người tham gia giúp 1 tay.
本当にお願いします。




Bài viết của bamaguro

Tối nay mình nghĩ nên tổ chức họp.
Tạm thời cho những người tham gia ban điều hành vừa được lập.Lo đến đâu hay đến đó.
Anh em đồng ý không??
12h họp nhé,lúc đó mọi người vừa đi làm về(tối thứ 6 phần lớn đều đi làm)
Mọi người sẽ suy nghĩ về những nội dung sau:
1.Xác định lại mục đích biểu tình(cái này mình,Hoàng,và anh Ân đã quyết định sơ qua,mọi người cho ý kiến để quyết định cuoi cung)
2.Xac dinh ten BDH,xac dinh nhung dieu can lam
3.Chia nhóm làm việc de hoan thanh nhung viec can thiet neu tren:例えばnhóm lo thủ tục,nhóm chuẩn bị trang phục,cờ,nhóm lo làm khẩu hiệu,...
4.Quyết định khẩu hiệu chính là gì(súc tích dựa trên mục đích biểu tình )
Không biết có gì không ổn hay không ?Anh em góp với nhé.



Bài viết của HoAnG-ShiGa

Mình ủng hộ việc biểu tình hoà bình, việc chúng ta nói lên suy nghĩ và thái độ của chúng ta không có gì là sai cả. Do không thể tham gia cùng anh em nên không lên tiếng sợ làm mất yaruki của mọi nguời, nhưng thiết nghĩ cũng phải nói 1 câu ủng hộ anh em để anh em biết rằng những việc mà anh em đang làm nhận đuợc huởng ứng của nhiều nguời.

Vì thời gian gấp rút nên xin đuợc có chút ý kiến cùng anh em:

1. Nên làm demo với thành phần tham gia là tất cả các thanh niên Việt Nam ở Nhật, không phân biệt nhóm nọ nhóm kia. Demo quy mô càng lớn thì tiếng vang càng lớn, nếu chỉ làm với quy mô nhỏ e rằng sẽ không đuợc các phuơng tiện truyền thông quan tâm ( đây cũng là 1 trong những mục đích của demo lần này ).

2. Có thể nhiều anh em lo sợ quy mô lớn thì không kiểm soát nổi. Nhưng có lẽ anh em không nên quá lo lắng. Lần demo này có lẽ sẽ có 3 lực luợng lớn tham gia là Đông Du, Vysa và Kosen. Vậy nhóm nào sẽ quản lí nguời của nhóm đấy. Nhóm nào đông thì chia nhỏ ra để quản lí. Tất nhiên mọi nguời sẽ cùng đặt ra 1 phuơng huớng chung cho những hành động trong lần demo này.

3. Những nguời đã đuợc bầu làm Leader nên liên lạc với nhau và thống nhất bằng điện thoại, sau đó liên lạc với những nhóm khác thống nhất ngày giờ. Do quy mô lớn nên không thể có 1 thời gian thích hợp cho từng nguời 1 hay từng nhóm 1. Anh em làm Leader cần phải tự suy tính thời gian nào là thích hợp nhất ( 1. Để tập hợp đuợc nhiều nguời nhất. 2. Để việc demo hiệu quả và ý nghĩa nhất ) Theo cá nhân em thì thứ 6 ngày 21 tháng 12 có lẽ là ngày hơp lí nhất ( thứ 7 và chủ nhật là ngày nghỉ , để đến sau ngày 24 thì nguội mất ). Hơn thế nữa ngày 22 là ngày Kỉ niệm thành lập Quân đội nhân dân Việt Nam, coi như lần demo này là 1 hành động để tuởng nhớ những chiến sĩ đã hi sinh để bảo vệ Tổ Quốc. và theo nhiều thông tin em nhận đuợc thì du học sinh Việt Nam ở nhiều nuớc cũng chọn ngày này để làm demo và thuận tiên cho anh em thì em nghĩ từ 10 giờ sáng đến 1 giờ chiều là hợp lí.

4. Cần thiết phải lập 1 đội đảm bảo an ninh cho cuộc biểu tình. Thành viên của đội này sẽ do các leader chọn. Đội sẽ làm nhiệm vụ theo dõi chặt chẽ diễn biến cuộc demo để phát hiện và ngăn chặn những hành động quá khích ( như ném đá, đập phá ).

5. Do không phải ai cũng thường xuyên truy cập mạng nên nếu kêu goi được anh em qua điện thoại thì càng tốt. Những anh em trẻ tuổi nhiệt tình như tungxeng hay anhsiu có thể liên lạc để tập hợp bạn bè được không?



Bài viết của ThanhNghe

ThanhNghe nghĩ chúng ta hoàn toàn có quyền thể hiện quan điểm, suy nghĩ của mình. Đây là cơ hội vàng để chúng ta cùng bên nhau cùng sát cánh vì tổ quốc. Không chỉ anh em Đông Du, rất mong có thêm sự ủng hộ của mọi tầng lớp người VN ở Nhật. Chỉ là con nít không biết sức mình được đến đâu nhưng ThanhNghe sẽ cố gắng hết sức.

Nếu trong anh em ta có nhiều người quen biết các bạn du học sinh ở các nước khác như Pháp Mĩ, Anh,... Sẽ thật tuyệt vời nếu như du học sinh từ nhiều nước đồng loạt tổ chức cuộc biểu tình thì sẽ tạo được sức mạnh lớn hơn rất nhiều.



Bài viết của assukiioh

Chào anh em
Cùng với những diễn biến trong nước và trường quốc tế, ở tại Nhật không khí biểu tình cũng đang lên. Chúng ta nhân cơ hội này biểu tình tại Nhật, dựa vào các phương tiện truyền thông đại chúng, tìm kiếm sự ủng hộ từ chính phủ và nhân dân Nhật Bản về vấn đề phân tranh biên giới, nên đây là một việc cần làm.

 2 ngày qua cùng với những bàn thảo trên Web DD, anh em ban đại diện cũng bàn thảo kỹ vấn đề từ các khía cạnh, tham khảo rất nhiều ý kiến của các anh em . Như anh em thấy, nguy cơ có thể xảy ra điều này không thể khẳng định gì được. Nhưng chắc chắn 1 điều , không làm thì thôi chứ đã làm việc này chúng ta cần giác ngộ tư tưởng trước, đây là việc liên quan đến chính trị chúng ta sẽ cẩn thận hết mức, khâu quản lý sẽ rất nghiêm, sẽ không để bất kỳ một thành phần giả mạo nào len lỏi vào. Tuy nhiên, nguy cơ thì nguy cơ, nhưng mà rút ra lại thì Biểu Tình là việc cần làm, nên làm, phải làm.

 Hiện tại ở Nhật có hội Vysa lớn và có  uy tín rất cao đối với DHS tại Nhật, chúng ta rất trong chờ vào việc Vysa đứng lên dẫn đầu phong trào, nhưng nay Vysa do nhiều lý do không tổ chức được, anh em kosen cũng không thấy động tĩnh gì nhiều.Nay ta lấy sự đoàn kết của anh em đoàn kết của anh em chúng ta, sự tin cậy  của anh em chúng ta, khả năng kỷ luật của anh em chúng ta, làm cái nền tảng tổ chức thì Biểu Tình lần này tất sẽ thành công.

 Về lịch biểu tình, sau 2 ngày bàn bạc.Anh em BDH quyết định thi hành vào thứ 6 ngày 21 này, về thời gian cụ thể mấy giờ thì xin nói sau, nhưng chắc chắn sẽ 考慮 làm sao xong trước 2h cho anh em còn về phát báo.Mong anh em bỏ ra chút thời gian vì quê hương đất nước.

 cuối cùng, mình thay mặt ban đại diện tổng kết số lượng thành viên tham dự để tổ chức cho được tốt. Anh em nào tham gia được xin gửi mail đến mình ghi rõ những thông tin cần thiết để biết anh em là 1 học sinh Đông Du (tên tuổi, hiện đang ở vùng nào,...). Sẽ không chấp nhận bất kỳ 1 sự sai phạm gì ở đây, anh em mình làm trên cơ sở chử tín, nên anh em hiểu cho.Riêng về thông tin cá nhân Hoàng 02 xin đảm bảo sự an toàn tuyệt đối.

 địa chỉ mail như sau:

asuki52@yahoo.com  

hoặc, gửi vào Nick assukiioh này cho mình cũng được.

thân
M.H




Bài viết của bamaguro

@anzen_dp:Cảm ơn em đã nhắc nhở,tui anh đang gấp rút bàn bạc để cho ra 1 kế hoạch cụ thể và chọn người đứng đầu thích hợp  cho cuộc biểu tình hoà bình(chung ta tuyet doi quan triet dieu nay) của chúng ta,anh em cứ yên tâm.
@cac anh em khac(ke ca anh em phat bao):đây là việc tự nguyện,xuất phát từ trái tim nóng(và cái đầu lạnh) của mọi người,kể cả những anh em trong BDH.Không ai bắt buộc ai,chúng ta thấy phải làm vì chúng ta là những người con của đất nước,khi đất nước ta gặp khó khăn thì ta góp sức(đúng sức của mình).
Nhà nước ta có thể đang gặp khó khăn về ngoại giao hay 1 quan ngại bọn xấu thừa nước đục tha cau.
Nhưng chúng ta hãy hành động,hành động theo những gì mà con tim ta mách bảo.
Mình nhắc lại 1 lần nữa
1.Chúng ta biểu tình hòa bình,không cho bọn xấu trà trộn vào.Không làm khó dễ chính quyền nước ta.Không làm ảnh hưởng theo hướng xấu đến quan hệ ngoại giao cấp chính phủ giữa Việt Nam và Trung Quốc. Không làm ảnh hưởng đến quan hệ của người dân hai nước. Cụ thể là các sinh viên Việt Nam và sinh Viên Trung Quốc tại Nhật .

2.Anh em phải tự nguyện và ý thức,tuyệt đối không cho phép adua,thấy bạn mình làm thì mình cũng đi theo làm cho vui,mình làm vì các anh lớn bảo vậy,hãy tự hỏi bản thân và làm vì chính những gì con tim mách bảo

Xin hết.Mọi ý kiến bàn ra,hay tranh cãi,chỉ trích nhau sẽ không đem lại 1 cái gì tốt đẹp.

Nói chung là những anh em tâm huyết và 1 số sempai kinh nghiệm đang ủng hộ và cố vấn từ người レーダđến kế hoạch,thủ tục cho hợp pháp để cuộc vận động này thành công với mục tiêu đã đề ra:gây tiếng vang,gây sự chú ý của dư luận Nhật Bản


Bài viết của assukiioh

Định là không nói!nhưng mà đến nuớc này rồi thì phải nói cho rõ ràng thôi!!!

 "mấy chuyện đi biểu tình này nọ có mấy Anh lớn lo rồi"

 để cho mấy anh lớn lo ư?!!!anh nào đây??? chuyện biểu tình này anh em làm rầm rộ thế này, mấy ông giả vờ không nghe không thấy. Ai làm gì mặc bây! Tau lo cuộc sống của tau đã! Không kể gì đến chuyện nói cái lập luận của mình, đến 1 lời khuyên mấy ông cũng không dám nói.Nếu nghĩ anh em Đông Du là anh em thì ít nhất cũng khuyên một câu "anh em nên cẩn thận", hay khuyến khích một lời "anh không sắp xếp đuợc, chúc mấy em thành công"...thiếu gì lời để nói, làm đuợc vậy mới gọi là cái nghĩa "anh em". Thế mà có bao nhiêu người lên tiếng đây???  Không kễ cả những người "ban đại diện tạm thời" muốn nhờ cậy vào uy tín và kinh nghiệm, đã post bài chỉ đích danh xin ý kiến!có ai trả lời!
Chúng ta là những người trí thức, đuợc đi học nước ngoài! vậy mà sao: " dân trí thức thì nhút nhát, kẻ có danh thì lo sợ tiền đồ", nhà cửa thì bị cuớp,đất nuớc thì bị xâm lấn , còn mấy ông chỉ lo nghĩ cho bản thân! Trong khi đó xem người dân lao động ở VN kìa, người ta còn có lòng ra đuờng biểu tình cho đất nuớc. Sợ bạo động ư?!! tội đấy do ai, là do mấy kẻ trí thức nhút nhát chi lo cho bản thân, không ra dẫn dắt. Dân tình thì chỉ có tấm lòng, khen còn chưa đủ còn ngồi ngoài chê bai. Thế nào là trí thức, đó là những kẽ biết truớc sau, biết cái nghĩa, lo cho việc chung. Nay mấy ông ra nuớc ngoài, lại chỉ nghĩ cho cái tuơng lai sau này của riêng mình!!!trí thức ở chổ nào! Còn không nói đến mấy ông cứ suốt ngày nói muốn làm thế này thế nọ, làm chuyện lớn chuyện nhỏ, chỉ nghĩ đến cá nhân mình, làm đuợc cái gì???

 Mấy anh lớn làm ư?!!! xem ban đại diện đi kìa, kêu gọi mãi cuối cùng chỉ có mấy anh em nhiệt huyết khoá 01,02,03 và các khoá sau này có thể đảm nhiệm!!!chỉ xem ông nào lớn làm nào?

 Để cho nguời khác làm ư??? đất nuớc thì bị xâm lấn, mấy ông ngồi nhìn chỉ chỏ, bảo việc này không phải việc của mình, đến lúc mất nuớc lại phải hy sinh 5 triệu dân ra lấy lại à???

  Riêng việc ban đầu, anh phản đối biểu tình. Đây là ý kiến của anh, em cám ơn. Nhưng mà anh khuyên anh em để cái việc lo cho đất nuớc lại cho người khác làm!? Nếu anh nghĩ vậy thì anh cứ việc làm, làm sứt mẻ tinh thần yêu nuớc của anh em là không chấp nhận đuợc.

 Còn thời gian, anh em ban đại diện có người còn bỏ cả buổi renshu 中間発表, người thì giác ngộ mất 2,3 đơn vị để tổ chức và tham gia cùng anh em.Ai cũng có việc riêng của mình cả.Nhưng mà việc chung là việc chung, huống gì là việc vì quê huơng tổ quốc, anh em sợ phí một chút thời gian ư??? đi chơi thì bao nhiêu người muốn bỏ?!!!


 Tôi coi mọi người là anh em, nên mới nói thẳng. Ai không vừa lòng cứ việc,xin mời!!!

 Từ nay về sau anh em Đông Du còn phải góp sức lại xây dựng quê huơng đất nuớc, nếu toàn lả kẻ nghĩ đến lợi riêng thì làm được gì?

(xin lỗi nếu nói không đúng những sempai hay anh em chưa kịp phản ứng!hay anh em không biết)

M.Hoang 02








Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Sáu T12 21, 2007 2:55 am
Viết bởi HoAnG-ShiGa
Bài viết của dmh_iba

LÀ một người dân Việt Nam,ai chẳng đau lòng và bức xúc trước việc mảnh đất mà ông cha ta đã từng đổ bao xương máu để gìn giữ nay bị mất vào tay ngoại bang.Việc Trung Quốc chiếm đảo Hoàng Sa,và lăm le chiếm nốt Trường Sa được gọi là gì?Đó chẳng phải là hành động xâm lược đó sao?Không biết mọi người nghĩ thế nào chứ em thấy rằng ở bên cạnh một đất nước như Trung Quốc thì đừng có hi vọng gì chung sống hoà bình,hữu nghị.Lịch sử là minh chứng rõ nét nhất.Xưa thì hết Hán,Tống,Đường đến Thanh,Nguyên xâm lược nước ta,gần đây thì là chiến tranh biên giơí,và giờ thì Hoàng Sa,Trường Sa.Em thấy đối với Trung Quốc mỗi người dân Việt Nam nên thường trực trong đầu mình 2 chữ "Chiến tranh",để luôn nhắc nhở mình phấn đấu xây dựng đất nước Việt Nam,giàu mạnh,luôn cảnh giác với ngoại xâm(Trung Quốc) và để đến khi có chiến tranh thật thì cũng không khỏi phải giật mình.
Em hoàn toàn ủng hộ một cuộc biểu tình.Một cuộ biểu tình trong hoà bình đúng pháp luật Nhật để nói lên suy nghĩ và chính kiến của mình thì tại sao lại không làm.Đây vừa là cơ hội để thể hiện tinh thần yêu nước của chúng ta,vừa cho bọn Trung Quốc thấy lớp trẻ Việt Nam không phải làm ngơ,và sẽ có một ngày nào đó...(biết đâu được nhỉ).




Bài viết của VoMinh

Lan nay không tham gia được với mọi người nhưng có ý kiến thế này :

Mục đích biểu tình của ta là để người Nhật, thế giới biết về có một cuộc tranh chấp Hoàng Sa và Trường Sa giữa VN và TQ.
Nhưng không làm ảnh hưởng đến quan hệ cấp cao hai nước, và người dân hai nước.

Vậy làm 1 lần chắc không có hiệu quả, mà phải làm nhiều lần. Nên có chiến lược, hành động nhanh gọn hiệu quả .

Vì vậy biểu tình có thể không cho đại sứ  quán TQ biết mà cho đại sứ quán các nước khác và người dân Nhật biết.



Bài viết của NO

Buồn... Lại có ý kiến là anh em ASAHI nên cố gắng phát báo cho tốt để lần sau Kohai được qua nhìu hơn, nghe sao mà thấy lạnh lùng quá. Đất đai đang sinh sống bị người ta ngang nhiên lấy làm đất của mình, rồi còn to tiếng bảo chính phủ cấm dân trong nước đi biểu tình vì như thế sẽ làm "tổn hại đến quan hệ tốt đẹp của 2 nước-Phát ngôn của Bộ Ngoại Giao TQ" chẳng lẽ đến mức như vậy mà ko thấy tức, ko thấy nhục sao. (Xin lỗi, tức quá ko chịu được.)
Bây giờ phải tiến hành thôi các anh em, ko cần chờ anh lớn hay em nhỏ gì cả, anh lớn có cái khó của anh lớn, em nhỏ cũng có cái khó của em nhỏ, bây giờ ai có lòng đi biểu tình thì gửi mail cho bạn asugi đi, bạn ấy đã nhận việc đó rồi.
16 la Bonenkai ở Tokyo rồi, mong là nhân dịp này có thể bầu ra ban Chấp hành và người đứng đầu, chỉ cần là người đủ tầm ảnh hưởng và có thể giao tiếp với người Nhật để nói rõ quan điểm của mình, ko nên đem  ban Đại diện của Thầy vào đây, tất nhiên mấy anh đó cũng tham gia chứ, nhưng chúng ta đã quán triệt là đi biểu tình trên danh nghĩa là DHS Việt Nam tại Nhật, nên ko nên đem hội DD vào đây.
Trong ngày này, nếu vẫn còn thời gian, mong các bạn lên kế hoạch sơ bộ luôn thì càng tốt.
BonenKai Tokyo năm nay chắc sẽ ko vui như những năm trước được phải ko các bạn (vì công việc qus nhìu phải ko). Nhưng nhìn đất nước bị cướp đất đai như vậy chắc cũng ko ai vui hơn được nhỉ.....
Nào anh em ta cùng nhau xông pha lên Đàng, kiếm nguồn tươi sáng.....




Re:Hãy vì Trường Sa,Hoàng Sa,hãy vì đất nước,hãy hành động

Đã gửi: Sáu T12 21, 2007 2:56 am
Viết bởi HoAnG-ShiGa
Bài viết của fukuzawa

Vừa đọc được một bài trên mạng,có lẽ là đúng nguồn gốc.Mong anh em đọc và nhận thức rõ hơn vầ vấn đề này.
Biển Đông dậy sóng

Ngô Thế Vinh


Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng, cuốn “dữ kiện tiểu thuyết” dày hơn 700 trang của nhà văn Ngô Thế Vinh, do Văn Nghệ xuất bản năm 2000, tái bản 2001, dự trù sẽ được tái bản ở dạng eBook vào đầu năm 2008. Nhưng với “sự kiện Hoàng Sa - Trường Sa” đang nóng hổi, chúng tôi cho đưa lên mạng sớm chương XV “Biển Đông dậy sóng”, tuy được viết từ trước năm 2000 nhưng vẫn còn nguyên tính thời sự.


Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
(Lý Thường Kiệt)

Giữa lúc biến cố Hoàng Sa 1974 và Trường Sa 1988 đang gây xúc động sâu xa cho mọi con tim Việt Nam, Cao bắt liên lạc với Kham để hẹn gặp ở Berkerley trong buổi hội thảo “Địa lý Biển Đông với Hoàng Sa và Trường Sa”. Đang từ mối quan tâm về Đồng bằng Sông Cửu Long với con sông Mekong với 14 con đập bậc thềm Vân Nam Trung Hoa gây lo ngại hạn hán và hủy hoại môi sinh nơi các quốc gia hạ nguồn mà Việt Nam sẽ phải chịu hậu quả nặng nề nhất và chưa biết phải ứng xử ra sao, nay Cao lại bị cuốn hút ra xa thềm lục địa với các nhóm hải đảo ngoài khơi Biển Đông.

Chuyến đi lên Thung lũng Hoa vàng lần này sẽ giúp Cao bổ sung phần home work của anh trong cái nhìn thoáng và toàn cảnh về con sông Mekong với Biển Đông và mối liên hệ các quốc gia trong khu vực Thái Bình Dương đặc biệt là với nước lớn Trung Hoa và cũng là quốc gia hung hãn nhất.

Là đại dương lớn nhất chiếm hết gần một phần ba diện tích của cả hành tinh này, tên Thái Bình Dương - Pacific Ocean do nhà thám hiểm Ferdinand Magellan đặt vào năm 1519 gốc từ chữ Tây Ban Nha “Pacifico” có nghĩa là hòa bình nhưng bước sang đầu thế kỷ 21 vùng biển hòa bình ấy rất có nguy cơ biến thành “Biển Lửa” bằng một trận “Armageddon Đông phương”.

Hình như trong suốt dòng lịch sử, hai yếu tố vừa phá hủy vừa tạo dựng xã hội Việt Nam đó là: đối đầu với cường địch phương Bắc và chống chỏi với khắc nghiệt của thiên nhiên. SarDesai khi nghiên cứu về Việt Nam cũng đưa ra ý kiến tương tự như vậy.

Giá trị chiến lược của Hoàng Sa - Trường Sa trên Biển Đông không phải là điều mới mẻ, rất sớm ngay từ thời Pháp thuộc, Gustave Salé trong bài “Les Iles Paracels et la securité d'Extrême-Orient” báo Avenir du Tonkin (1931) đã viết: “Không ai có thể phủ nhận tầm quan trọng có tính cách chiến lược của quần đảo Hoàng Sa... Cho dù trước 1816 thực sự chẳng ai biết tới, năm 1816 vua Gia Long long trọng cho dựng cờ trên đảo, việc này còn ghi rõ trong văn khố triều đình và vì thế cho dù Trung Hoa có muốn tranh giành thì chánh phủ Pháp phải lên tiếng xác định chủ quyền các đảo ấy”.

Chỉ mấy thập niên gần đây thôi, do hứa hẹn về dầu mỏ trên vùng biển quanh các quần đảo này mới là nguyên nhân tranh chấp gay gắt giữa nước lớn Trung Hoa và các nước quanh Biển Đông nhất là với Việt Nam. Hoàng Sa - Trường Sa đang có nguy cơ trở thành lò thuốc súng.

Nói về dầu khí trên Biển Đông, vào những năm 60, một giáo sư khoa địa chất đã quả quyết theo kiến thức chuyên môn của ông thì Việt Nam và Biển Đông không có dầu lửa, cho dù lúc đó đã có những tường trình sơ khởi của các đoàn thăm dò Liên Hiệp Quốc xác nhận về sự hiện hữu các túi dầu khí.

Cho tới cả đầu thập niên 70 , vẫn ông giáo sư địa chất ấy quả quyết là ông không tin có dầu lửa như kết quả của các cuộc thăm dò. Ông còn đưa ra hình ảnh ví von: dầu hỏa nếu có thì cũng chỉ như những hạt sương buổi mai đọng trên những ngọn cỏ lá cây ngoài đồng ruộng nên nói tới kỹ nghệ khai thác dầu ở Biển Đông là “chuyện không tưởng” vì làm sao mà thu nhặt được những giọt dầu rải rác ấy mà đem ra thị trường thương mại.

Nhưng rồi chỉ một tháng sau ngày Sài Gòn giải phóng, tại hội trường số 4 Duy Tân, trong một đại hội bừng bừng khí thế của Hội Trí thức Yêu nước và Tổng hội Sinh viên Giải phóng, cũng lại vẫn ông giáo sư địa chất khi được hỏi về tương lai dầu khí Việt Nam, bằng một giọng giảo hoạt, ông dõng dạc tuyên bố:

“Chúng ta không những có dầu mà có rất nhiều nữa, không những ngoài Biển Đông trên thềm lục địa mà có khả năng có túi dầu khí ngay trong vùng Đồng bằng Sông Cửu Long nữa kìa!”

Khi được hỏi về ý kiến khác biệt của ông trước đây, ông giáo sư như tự kể công với cách mạng và cười nói thích thú:

“Đúng là tôi đã đưa ra nhận định đó, nhưng cần phải đặt lời tuyên bố ấy trong bối cảnh lịch sử của nó (rất giống với xã luận của báo Nhân dân). Sở dĩ trước đây tôi nói dzậy là để tránh không cho Mỹ Ngụy biết mà khai thác sớm.”

Rồi ông giáo sư mau mắn đưa ra ngay lời trích dẫn:

“Bác Hồ kính yêu đã dạy: ‘Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ nước’, mà giữ nước là phải bảo vệ cả nguồn tài nguyên thiên nhiên không có chi quý bằng dầu khí ở thời đại công nghiệp... Ngày nay nước nhà thống nhất, thì đây chính là tin vui tôi muốn được chánh thức thông báo cho tất cả anh em và bà con.”

Thêm một câu chuyện bên lề, cũng trong buổi hội thảo đầy hưng phấn ấy, một ông giáo sư tiến sĩ khác tốt nghiệp ở Mỹ đã phát biểu về phi thuyền Apollo như sau:

“Không làm gì có chuyện Mỹ có khả năng đưa người lên cung trăng khi mà khoa học không gian của họ còn thua Liên Xô tới hơn một thế hệ.”

Châu thổ phù sa sông Cửu Long không phải chỉ sản xuất toàn trái ngọt, hậu duệ của thế hệ tiên phong khai phá ấy cũng không tránh được một hai đứa con với nhiễm sắc thể suy thoái (defective gene), lại vẫn nói theo ngôn từ của bác sĩ Duy.

Để rồi sự thể ngày nay, câu chuyện Biển Đông có những túi dầu không những là hiển nhiên mà còn có dấu hiệu trữ lượng dầu khí có thể lên tới con số bảy tỷ thùng hoặc nhiều hơn nữa.

Chưa một lần gặp mặt, tôi chỉ được biết Kham khi đọc xong cuốn sách mới nhất của anh. Cao nghĩ chắc anh ta là con người đã đạt hoặc nếu không thì cũng cực kỳ khiêm tốn nên trong suốt cả cuốn sách người ta không thấy được cái tôi đáng trân trọng của anh.

Anh nguyên là hạm trưởng của một trong 4 chiến hạm cũ kỹ của Mỹ để lại từ thời Thế chiến thứ Hai, tham dự trận hải chiến tại Hoàng Sa năm 1974 với một hạm đội đông đảo của Trung Quốc với những phóng pháo hạm Kronstadt có trang bị hỏa tiễn tầm xa, lại có cả phản lực cơ Mig 21 yểm trợ trên không. Chính anh là nhân chứng máu và nước mắt của những con tàu Việt Nam chiến đấu đơn độc trên Biển Đông, chứng kiến lòng yêu nước vô hạn ý chí quyết tử cũng như sự hy sinh dũng cảm vô bờ của các đồng đội, nhất là của thủy thủ đoàn trên con tàu Nhật Tảo ở những giờ phút cuối cùng ý chí sắt thép vẫn không chịu buông tay súng để rời con tàu đắm. Họ đã là những thủy thủ tận trung với nước mà vị quốc vong thân.

Cho dù đã bao năm rời xa con tàu xa biển nhưng trong ánh mắt Kham như còn vương vấn những áng mây hải đảo những con sóng bạc của trùng dương và trong chiều sâu đáy mắt ấy luôn luôn có ánh lửa của nhiệt tâm với cả nỗi khắc khoải khôn nguôi về tấn thảm kịch đã lùi xa đến gần một phần tư thế kỷ và chắc hẳn Kham đã không bao giờ quên.

Chuyện 25 năm trước mà vẫn như mới hôm qua, Kham và những người lính đã đánh một trận đánh hết sức mình, với nỗi uất hận của cả ngàn năm nô lệ: họ đã trút hết hỏa lực vào đầu địch, đã bắn đến viên đạn cuối cùng cho tới khi tất cả các giàn đại pháo bất khiển dụng. Họ chỉ còn chờ lệnh cho các con tàu hướng về Hoàng Sa chuẩn bị ủi lên đảo, dùng xác tàu và xác mình để làm chứng tích chủ quyền. Nếu có một lệnh như vậy, cho dù đã mang đầy thương tích - riêng con tàu của Kham đã bị nghiêng sang trái 15 độ, các chiến hạm còn lại cũng sẽ mở hết tốc lực hướng về Hoàng Sa hướng về cõi chết tất cả chuẩn bị lên cạn để phơi xác mình. Nhưng rồi cuối cùng là một lệnh khác bắt các chiến hạm phải rời bỏ Hoàng Sa đã rơi vào tay địch, bỏ lại phía sau trận địa là hộ tống hạm Nhật Tảo với hạm trưởng Ngụy Văn Thà và các thủy thủ đã cùng con tàu vùi thân dưới biển sâu, bỏ rơi luôn cả những đồng đội còn sống sót trên những chiếc phao trôi rạt giữa đại dương với ngày nắng cháy da với đêm lạnh cắt thịt trong đói và khát. Mặc cảm phạm tội luôn luôn đeo đẳng Kham cho dù chẳng ai trách cứ anh, lại còn có người choàng hoa cho anh một vòng hoa cho người chiến bại. Kham chỉ còn một an ủi mình là một quân nhân kỷ luật, anh chỉ biết nghe theo lệnh.

Tôi cũng được biết thêm về Ngụy Văn Thà, từng mang biệt danh “người chiến thắng trên dòng nước nâu Cửu Long” khi anh còn là hạm trưởng pháo hạm HQ331 bởi vì chính ông Khắc khi còn là phóng viên chiến tranh đã từng theo Thà trong chuyến hộ tống đầy bất trắc cho các đoàn voi tiếp tế cứu nguy thủ đô Nam Vang lúc ấy đang bị Khmer Đỏ bao vây.

Sau trận chiến Hoàng Sa, bản thân Kham đã phải qua một chặng đường đau khổ. Trong nhiều tháng như vậy nếu không là những đêm dài mất ngủ thì là sự lặp lại của những cơn ác mộng khác nhau của tấn thảm kịch Hoàng Sa: cũng vẫn anh là cấp chỉ huy của con tàu ấy với thủy thủ đoàn dũng cảm ấy mà anh biết rõ từng người như đường chỉ trên bàn tay của mình... lần nào cũng vậy, còn rất xa trận địa chưa thấy địch quân chưa được nổ một phát súng thì con tàu của anh đã bị rockets tầm xa của Trung cộng bắn chìm, tiếp theo đó là tấm thảm kịch của chính anh và những thủy thủ trong một con tàu ngập nước. Không mấy xa nơi con tàu đắm anh vẫn thấy rõ dấu hiệu HQ10 của hộ tống hạm Nhật Tảo thấy rõ cả Ngụy Văn Thà và Trí Voi hạm phó và đủ 80 thủy thủ, họ vẫn an nhiên tự tại làm nhiệm vụ tuần tiễu trên Biển Đông nước xanh, trong cơn quẫn bách Kham đưa cánh tay vẫy gọi nhưng họ không thấy anh. Trong giấc mơ đầy lửa đạn và tức tưởi ấy, thì Nhật Tảo như từ bao giờ vẫn là một con tàu vững chãi hiên ngang lừng lững và như không bao giờ có thể bị đánh chìm / unsinkable ship...

Người bác sĩ tâm thần giải thích là Kham đang mang nỗi ám ảnh thường xuyên của người đàn ông bị hoạn / castration: trên con tàu anh là cấp chỉ huy bị giải giới, trong gia đình anh đóng vai người đàn ông bất lực... Không chỉ bằng thuốc anh còn được giúp cho trở lại thăm một nơi giống như chiến trường cũ, ném xuống những vòng hoa nơi vùng biển sâu nơi con kình ngư Ngụy Văn Thà và đồng đội đã chọn ở lại. Điều trị bằng catharsis _ cách sổ ấy anh đã ra khỏi cái Hội Chứng Sau Chấn Thương _ PTSD, anh tìm lại được sức mạnh tiềm tàng của bản thân, của đời sống gia đình và anh thực sự bắt đầu làm việc trở lại.

Trong suốt bấy nhiêu năm như mệnh lệnh của trái tim anh đã không ngừng thu thập những dữ kiện phong phú về Biển Đông và hai quần đảo Hoàng Sa Trường Sa mà anh biết rõ là đang tuột dần ra khỏi chủ quyền của Việt Nam không biết tới bao giờ. Anh ngẫu nhiên và cũng là bất đắc dĩ trở thành một học giả, thứ danh xưng quá lớn chạm tới lòng khiêm tốn mà người ta cứ gán cho anh và anh được coi là tiếng nói có thẩm quyền về các vấn đề liên quan tới Biển Đông.

Kham cũng biết rất rõ rằng một quốc gia như Việt Nam để được công nhận quyền sở hữu các đảo anh phải trưng ra được các bằng cớ: về vị trí địa dư và tính chất địa chất của đảo, lịch sử và các di tích trên đảo, tổ chức hành chánh và sắc dân chính trên đảo.
Cuốn sách của Kham được kể như bước đầu đáp ứng những yêu cầu ấy. Anh còn nuôi ao ước giới trẻ Việt Nam hải ngoại cũng như trong nước không những chỉ quan tâm mà còn dấn thân vào những cuộc nghiên cứu sâu rộng để tương lai trong các thư viện đại học lớn sẽ có những luận án tiến sĩ về những đề tài đa dạng liên quan tới Biển Đông, cũng giống như nỗi ao ước của Cao bấy lâu về con sông Mekong.

Giở tấm bản đồ Asia Pacific mới nhất của National Geographic Society, một cơ sở mà trước đây Kham vẫn tin là có uy tín với tính khoa học vô tư nhưng Kham đã không nén được sự bực bội. Khi vẽ vùng Biển Đông, cả khu vực mà họ gọi là South China Sea gần như hoàn toàn giống với ranh giới lịch sử lưỡi rồng của Trung Hoa với ôm trọn cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Và Kham cũng đã không ngạc nhiên khi thấy cũng trên tấm bản đồ ấy cả ranh giới xứ Tây Tạng bị xóa nhòa trong cái trật tự mênh mông của lục địa nước Trung Hoa.

Rõ ràng sẽ là một sai lầm về chánh trị / politically incorrect và cả đưa tới những ngộ nhận nếu cứ xử dụng dễ dãi các bản đồ ngoại quốc với cách phân định ranh giới và các địa danh Trung Hoa như Tây Sa, Nam Sa, Nam Hải, biển Trung Hoa như hiện nay.

Bởi vì, như một bất hạnh lịch sử, cũng là điều bi thảm khi dân tộc Việt Nam đã bị người Tàu đô hộ cả ngàn năm đã chịu ảnh hưởng của họ sâu xa về mọi phương diện ngay cả khi lấy lại được nền tự chủ thì chữ Hán vẫn là văn tự chính thức kết quả là hầu hết các địa danh Việt Nam là những từ Hán. Lại thêm bao nhiêu sách lịch sử địa lý của tiền nhân nếu không bị chiến tranh phá hủy thì cũng bị người Tàu tịch thu đem về Trung Hoa. Phải có hùng tâm khởi sự từ bước đầu để tìm lại những tác phẩm bị thất truyền hay còn lưu trữ đâu đó trong những kho sách xưa của Trung Hoa.

Do đó Kham đã thật chí lý khi nói tới nhu cầu thiết lập một bản đồ về Biển Đông với thềm lục địa và cả xác định rõ các thành phần đâu là đảo, đá, bãi nông hay bãi ngầm với các địa danh thuần Việt. Điều ấy thì Kham đang làm. Đó sẽ là phần tài liệu pháp lý khi Việt Nam lên tiếng xác nhận chủ quyền trên biển Đông.

Là một đất nước vĩ đại với hơn một tỉ dân, vừa ra khỏi những năm tháng đắng cay nhục nhã vì bị liệt cường Tây Phương sâu xé, ngày nay Trung Hoa không những phát triển rất nhanh về kinh tế mà con gia tăng gấp bội về sức mạnh quân sự và cả tham vọng bành trướng, trở thành đối thủ hàng đầu của Hoa Kỳ bước vào thế kỷ 21. Bắc Kinh đã nói không úp mở Á châu phải là khu vực ảnh hưởng của Trung Hoa, và chính thức cảnh cáo Mỹ không được phép can thiệp vào cuộc tranh chấp chủ quyền quần đảo Trường Sa giữa Hoa lục và các quốc gia vùng Đông Nam Á. Không những thế Trung cộng còn công khai kêu gọi sự triệt thoái toàn bộ quân đội Hoa Kỳ ra khỏi khu vực Thái Bình Dương - một sự kiện chưa hề có từ trước tới nay - đồng thời Trung Quốc đã thử thành công loại hỏa tiễn tầm xa bắn tới tận Hoa Kỳ. Trường Sa không chỉ là lò thuốc súng mà xa hơn thế nữa, theo phóng viên AFP, việc lôi kéo Hoa Kỳ can dự vào nỗ lực đi tìm một giải pháp cho cuộc tranh chấp còn có nguy cơ dẫn đến một cuộc chiến tranh nguyên tử. Điều mà chắc chắn Hoa Kỳ không bao giờ muốn và cũng không dám liều lĩnh nếu như chưa đụng tới quyền lợi sinh tử của Mỹ.

Tư lệnh Hải quân Trung Hoa đã từng công khai tuyên bố: để sinh tồn Trung Hoa rất cần dầu khí và ngư nghiệp của Nam Hải, cá sẽ là nguồn protein cho hơn một tỷ người Trung Hoa.

Trung Hoa đang có biểu lộ muốn dùng sức mạnh để thực hiện chánh sách bá quyền trong khu vực Đông Nam Á. Điển hình là vụ tranh giành Biển Đông với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, trong đó Việt Nam và Trung Hoa bề ngoài là hai nước anh em nhưng bên trong lại có nhiều mâu thuẫn tranh tụng nhất và cũng là một cuộc tranh chấp kiểu châu chấu đá xe hoàn toàn không cân sức.

Giữa tình thế cực đoan ấy, hiện nay lại đang manh nha một quan niệm nguy hiểm phát xuất từ chính những người Việt, không ai khác hơn là mấy ông trí thức khoa bảng ở Paris, ở Bắc Mỹ như những nhà mộng du uyên bác, cho rằng “có một hiện tượng xuống cấp toàn cầu của ý niệm quốc gia dân tộc”, rồi họ nói tới “sự kết hợp lưu vực, liên minh kinh tế” hứa hẹn một không gian hoạt động lớn hơn vượt biên giới quốc gia, “trong đó bản thể dân tộc không còn một ý nghĩa quan trọng nào nữa” [sic]. Chờ đợi cho được giàu có kiểu sung rụng và chấp nhận một kết hợp kiểu chó sói và cừu thì cái cộng đồng mất bản thể ấy đương nhiên trở thành một thứ công dân hạng hai / second class citizen, không khác chi một hình thái nô lệ tự nguyện cho dù có mang danh xưng mĩ miều như Pax Sinica trong khối thịnh vượng của một nước Trung Hoa.

Tuy không còn trẻ nữa, nhưng mấy năm gần đây Kham lại bắt đầu chuyển trọng tâm nghiên cứu sang các đề tài rộng lớn về nền văn minh nước, về hải dương học và những nét văn hóa đặc thù thiên về hải dương của dân tộc Việt Nam mà theo anh khác hẳn với người Trung Hoa là giống dân lục địa với thói quen và cách suy nghĩ của những người sống trên đất liền và kiến thức của họ về biển thật ít ỏi.

Như một giấc mơ không thể được - impossible dream - trong cuối phần cuộc đời còn lại Kham nuôi hoài bão noi gương tổ tiên trước cả các đời vua Hùng Vương thực hiện một cuộc hải hành bằng bè từ châu thổ sông Hồng băng qua đại dương tới lục địa Mỹ Châu bằng các dòng hải lưu.

Hình như Kham vẫn không ngừng tìm cho được một cơ hội lớn để được chết, điều mà anh ân hận đã để lỡ trong trận Hoàng Sa. Phải chăng đây là phương cách chọn lựa để cuối cùng thân xác anh cũng được trở về với tịch mịch của lòng biển sâu.

Kham được mời làm diễn giả chính trong buổi hội thảo với sinh viên ở Berkeley, và điều đáng nói là thành phần tham dự, ngoài đa số là sinh viên Việt Nam còn có cả mấy sinh viên Trung Hoa được mời tới như những quan sát viên. Tuy không phải là nhà hùng biện, lại có accent của người ngoại quốc nói tiếng Anh, nhưng Kham có lối nói đi thẳng vào trái tim mọi người. Anh đã từng ví von một cách thơ mộng Biển Đông như cái sân trước của căn nhà Việt Nam và những hải đảo thân yêu là những cây cối ở trong vườn với những cánh hải âu ríu rít là đám chim muông.

Vì là một đề tài quá mới lạ đối với các thành phần tham dự nên cuộc hội thảo mang tính chất giải đáp thay vì tranh biện. Đến phần “Làm gì?” Kham đã động viên lớp người trẻ không phải là xung vào đội quân chí nguyện cầm súng ra trấn giữ các hải đảo mà là chuẩn bị một đội ngũ trí tuệ trong mọi lãnh vực khoa học đặc biệt là các ngành hải dương học, địa chất, môi sinh và cả về Luật biển và Quốc tế Công pháp. Họ sẽ là những thành viên không thể thiếu trên các bàn hội nghị hay trước Tòa án Quốc tế trong tương lai. Với sự kiên nhẫn Kham tin rằng “yếu tố thời gian sẽ đứng về phía chúng ta”.

Cùng với nhiều học giả Việt Nam trong Nhóm Sử Địa, Kham đã không ngừng vận động đem ngay vấn đề Hoàng Sa - Trường Sa và Biển Đông vào chương trình giáo dục ngõ hầu mọi người Việt đều có sự hiểu biết cơ bản và mối quan tâm về vùng đất, vùng biển, vùng trời của tổ quốc.

Anh có niềm tin sắt đá là cho dù vùng biển vùng đảo đã bị Trung cộng dùng võ lực cưỡng chiếm tới bao lâu và phải mất bao nhiêu năm đi nữa thì sớm muộn cũng “Châu về Hiệp phố”.

Với cái giá của bao nhiêu sinh mạng đồng đội, và của cả những người bạn chí thân như Thà như Trí, Kham luôn luôn khắc khoải với những câu hỏi: học được gì sau biến cố máu và nước mắt Hoàng Sa? Xa hơn nữa là học được gì qua kinh nghiệm giữ nước của tiền nhân khi mà địch có trường trận lại dùng cả kế tàm thực như tầm ăn dâu?

Am tường lịch sử, Kham hiểu rằng không còn cái dễ dàng của chín năm kháng chiến chống Pháp hay hai mươi năm chống Mỹ, một khi để mất chủ quyền vào tay Trung Hoa có nghĩa là phải chấp nhận cuộc chiến cả trăm năm với một đối thủ đầy mưu lược thâm hiểm kiểu Đông phương lại có thêm cả biển người và chưa bao giờ có mối quan tâm về những tổn thất nhân mạng - như trong trận chiến tranh Triều Tiên và trận chiến biên giới Việt - Hoa 1979 mới đây.

Đã không có sức mạnh kháng địch thì phải dùng kế sách, phải lập kế sao cho sâu rễ bền gốc. Không có hỏa tiễn tầm xa thì ta có vũ khí trí tuệ có tầm xa thời gian của “tam bách dư niện hậu” thì sớm hay muộn đất ta cũng lại trở về với tổ quốc ta.

Nhưng Kham cũng không hoàn toàn là con người viễn mơ, anh vẫn kêu gọi mọi người Việt bên trong cũng như ngoài tiết kiệm để có tiền xây dựng một lực lượng quốc phòng nhất là hải quân hùng mạnh đủ sức bảo vệ vùng biển vùng trời khi cần đến chứ đâu có bó tay nhục nhã như hiện nay để hàng ngày phải chứng kiến các hạm đội Trung Quốc nghênh ngang ra vào các vùng lãnh hải Việt Nam như chốn không người.

Thúc đẩy bởi lòng yêu nước nồng nàn nhưng Kham lại rất tiết chế và chừng mực. Anh chưa hề có mảy may biểu lộ tinh thần bài ngoại, theo đuổi chủ nghĩa yêu nước cực đoan bài Hoa. Mà bảo anh bài Hoa sao được khi chính bản thân anh vẫn cứ mãi yêu mến vẻ đẹp của một bài thơ Đường Đỗ Phủ hay nét thanh thoát thủy mặc của những bức tranh Hạ Khuê / Hsia Kuei đời Tống và chính anh cũng đã chấp nhận với không một định kiến cho đứa con gái út của anh chọn lấy một người chồng Trung Hoa, một nhà vật lý trẻ ở Cornell cũng là nơi con gái anh đang theo học. Ở Kham là sự dứt khoát khẳng định về quyền tự chủ trong đó có chủ quyền về lãnh thổ lãnh hải với Hoàng Sa và Trường Sa là điều bất khả tương nhượng.

Suy luận thì như vậy nhưng với cái tâm lành, Kham vẫn tin ở một trật tự toàn cầu khi nhân loại bước và;o thiên niên kỷ mới trong đó các siêu cường sẽ biết hành sử một cách có trách nhiệm chứ không thuần chỉ dựa trên sức mạnh như hiện nay. Thêm vào đó, Kham còn tin vào những nhà trí thức Trung Hoa chân chính có công tâm, khi họ hiểu được thực trạng éo le của lịch sử họ sẽ cảm thông với người Việt chúng ta và cũng để thấy rằng hạnh phúc của cả hai dân tộc Hoa Việt là sống chung hòa bình để cùng khai thác và chia xẻ hợp lý các nguồn tài nguyên trên Biển Đông cũng như trên con sông Mekong.

Chỉ bằng cuốn sách của Kham, người ta đã hiểu biết được khá rõ những vấn đề cơ bản liên quan tới Biển Đông. So với diện tích chỉ có 340 ngàn km2, nhưng Việt Nam lại có một bờ biển trải dài hơn 2500km, thoải ra là một thềm lục địa không sâu với trên 2500 hải đảo hoặc họp thành quần đảo hoặc là những hòn đảo đơn độc. Trên cái nền chưa hoàn toàn ổn định ấy thỉnh thoảng vẫn còn những xáo trộn địa chấn: điển hình là vào năm 1923, ngoài khơi Phan Rí phía nam đảo Phú Quý 22 dặm, đột nhiên xuất hiện đảo Hòn Tro cao tới 30m và cạnh đó có thêm một hòn đảo nhỏ khác nhưng chỉ vài tháng sau cả hai đều biến mất, giả thiết rằng hai hòn đảo ấy vừa được tạo bởi dung nham và tro bụi nên có tên Hòn Tro, do núi lửa phun lên từ đáy biển nhưng rồi sau đó bị sóng gió và các luồng hải lưu cuốn trôi đi không còn để lại dấu tích nào.

Nói về sự hình thành thềm lục địa trên Biển Đông qua các thời kỳ địa chất, phải kể tới sự góp phần của hai con sông Hồng và sông Mekong cùng phát nguyên từ nóc cao trái đất trên cao nguyên Tây Tạng chảy qua các quốc gia cuối cùng đổ ra biển Đông bằng các cửa sông Việt Nam.

Với sông Hồng, có lẽ từ mấy triệu năm trước thời địa chất Pleistocene, con sông ấy đã liên tục đổ ra biển lượng phù sa khổng lồ, góp phần tạo thành một bình nguyên biển trải dài ra tới cồn Cát Vàng hay Hoàng Sa / Paracels.

Với sông Mekong, chỉ mới chục ngàn năm trước thôi, con sông hoang dã ấy mới bắt đầu tạo hình vùng đồng bằng châu thổ từ đáy biển, khoảng từ nguyên đại đệ tam, do hợp chất pyrite có chất sắt từ trầm tích phù sa kết hợp với chất sulphur trong nước biển khiến đáy biển nhô dần lên và để rồi hàng năm vẫn được các con nước lũ đổ về bồi đắp thêm tầng tầng lớp lớp phù sa ngày một dày thêm. Con sông Mekong dũng mãnh ấy không ngừng trút ra Biển Đông một khối lượng phù sa lớn lao tạo nên một thềm lục địa với hai thung lũng biển tạo bởi dòng chảy của hai con Sông Tiền Sông Hậu trải dài hơn 400km ra tới bãi Tứ Chính thuộc quần đảo Trường Sa / Spratly.

Bên dưới sâu thềm lục địa ấy quanh Hoàng Sa và Trường Sa là những kết tầng thủy tra thạch nơi hình thành những túi dầu rất lớn, tạo thèm muốn nhất là với Trung Hoa.

Về phương diện địa chất, các cuộc khảo sát khoa học đã cho biết hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là phần nối dài của thềm lục địa Việt Nam trên Biển Đông và cũng rất xa đối với Trung Hoa.

Giả thiết mực nước biển hạ xuống tới khi bình nguyên biển trồi lên thì Hoàng Sa là một dải đất liền dính vào Việt Nam và cách biệt hẳn với Trung Hoa bằng một vùng biển sâu.

Krempf (1925) thuộc Hải Học viện Đông Dương, khi khảo sát về đáy biển Hoàng Sa đã nhận xét rằng quần đảo này là một bình nguyên biển nối dài ra từ rặng Trường Sơn, Trung phần Việt Nam, và ông đã đi tới kết luận “Về phương diện địa chất, quần đảo Hoàng Sa là thuộc Việt Nam”.

Còn với quần đảo Trường Sa, theo Vũ Hữu San nếu quan sát các đường đồng thâm / depth contour, trên hải đồ người ta thấy các đảo ấy cách biệt hẳn với Trung Hoa lục địa và Đài Loan bằng rãnh biển sâu hơn 3000m về phía bắc và đông bắc và cũng ngăn cách với Phi Luật Tân, Brunei và Mã Lai bằng rãnh sâu Đông Palawan / East Palawan Trough.

Trong khi chánh phủ Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam không những quan tâm bảo vệ mà còn rất chú ý tới các cuộc khảo sát nghiên cứu phát triển Biển Đông, thềm lục địa, các quần đảo Hoàng Sa Trường Sa với Hải Học viện Nha Trang, các phân khoa địa chất và sinh vật của Đại học Khoa học Sài Gòn... Công trình nghiên cứu NAGA được kể là quy mô nhất: trong suốt 2 năm 59-61 các nhà khoa học Việt Nam, Mỹ và Thái Lan đã khảo sát hành lang thềm lục địa dọc theo bờ biển Việt Nam qua tới vịnh Thái Lan với thu thập rất nhiều hiểu biết về địa chất, sinh vật và hải dương học của Biển Đông. Khi còn là một sĩ quan hải quân rất trẻ mới ra trường Kham đã may mắn có cơ hội được phục vụ trên con tàu NAGA đó.

Riêng tại miền Bắc, cấp lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam chẳng những không có một tiếng nói đòi chủ quyền còn tự nguyện dâng cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa cho Bắc Kinh. Bức công hàm ngoại giao 14-09-58 gửi Trung Hoa của chánh phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa do Thủ tướng Phạm Văn Đồng ký với nội dung “tán thành bản tuyên bố ngày 04 tháng 9 năm 1958 của chánh phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc”.

Mười tám năm, sau báo Sài Gòn Giải phóng 05-76 vẫn tiếp tục bênh vực cho nội dung kỳ quái của bức công hàm ấy: “Việt Nam - Trung Quốc là hai nước anh em sông liền sông, núi liền núi. Trung Quốc vĩ đại đối với chúng ta không chỉ là người đồng chí mà còn là người thầy tín cẩn, đã cưu mang chúng ta nhiệt tình để chúng ta có được ngày hôm nay, thì chủ quyền Hoàng Sa thuộc Trung Quốc hay thuộc ta cũng vậy thôi. Khi nào chúng ta muốn nhận lại quần đảo này Trung Quốc sẽ sẵn sàng giao lại”.

Nhưng chính người đồng chí và người thầy tín cẩn ấy 14 năm sau (14-03-198 không những đã không trả Hoàng Sa mà còn dùng võ lực cưỡng chiếm luôn các đảo Trường Sa của người đồng chí Việt Nam anh em. Chỉ trong một trận hải chiến ngắn họ đã bắn chìm tàu hải quân Việt Nam tàn sát không nương tay ngót 100 thủy thủ Việt trên Biển Đông thuộc vùng lãnh hải Việt Nam.

Bấy giờ mới thực sự tỉnh giấc chiêm bao, trong văn kiện phổ biến 25-04-88, Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam đã phải lấy tất cả quá khứ Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam ra làm lý lẽ: “Nửa nước Việt Nam từ vĩ tuyến 17 theo quy định Hiệp định Geneve về Đông Dương 1954, là do chánh quyền miền Nam tạm thời quản lý trong khi chờ đợi thống nhất. Chánh quyền Sài Gòn đã tiếp quản hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa năm 1956 từ Pháp khi họ rút khỏi Đông Dương. Từ đó cho đến năm 1975, họ đã tổ chức hai quần đảo về mặt hành chánh, tổ chức khảo sát và khai thác kinh tế...”

Và cũng để cứu vãn cho một sai lầm lịch sử, người cộng sản Việt Nam bào chữa: “Đúng là đã có những tuyên bố đó. Cần phải đặt các tuyên bố này đúng trong bối cảnh lịch sử của nó... Trong cuộc chiến đấu một mất một còn chống kẻ thù xâm lược có sức mạnh quân sự lớn hơn mình rất nhiều, Việt Nam tranh thủ được Trung Quốc gắn chặt với cuộc chiến đấu của Việt Nam càng nhiều bao nhiêu và ngăn chặn Mỹ sử dụng hai quần đảo cũng như vùng Biển Đông chống Việt Nam thì càng tốt bấy nhiêu. Phải đứng trên tinh thần đó và trong bối cảnh đó để hiểu các tuyên bố nói trên”.

Lý luận thì như vậy, nhưng thật ra chính những người cộng sản Việt Nam cũng hiểu rằng trong lãnh vực quốc tế công pháp đã chẳng có một thứ “luân lý của hoàn cảnh” và đây hiển nhiên là một thất thế cho Việt Nam trên bàn hội nghị trong hiện tại và cả về tương lai.

Căn cứ theo Luật Quốc tế về Biển / Law of Sea Convention đã được 159 quốc gia ký kết ngày 10-12-82 tại Montejo Bay, Jamaica và đã được hơn 60 nước chuẩn y để trở thành luật kể từ 16-11-94 với ý nghĩa cao đẹp “Biển cả là tài sản chung của nhân loại” và các quốc gia Đông Nam Á đã ký kết đồng thuận thi hành thì chỉ riêng Trung cộng đã cản trở bằng cách ban hành Luật Lãnh hải 1992 với lý luận rằng Biển Đông là nội hải của Trung Hoa, theo đó họ đòi hỏi tàu bè kể cả tiềm thủy đĩnh và phi cơ chuyển vận trên hải và không phận ấy phải xin phép và tuân theo luật lệ của Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Tự cho quyền hành xử như một siêu cường độc đoán và chuyên quyết, Trung Quốc trong bước đầu “Chinh phục trái đất” nói theo chủ tịch Mao Trạch Đông, chủ trương khống chế toàn Biển Đông mà không cần che giấu tham vọng bành trướng ấy. Ai cũng biết Mekong là một con sông quốc tế nhưng với 14 con đập bậc thềm Vân Nam, có bao giờ Trung Quốc quan tâm gì tới những điều khoản quy định trong quốc tế công pháp đâu. Đối với cộng đồng thế giới, Trung cộng chưa hề chứng tỏ là có một hồ sơ theo dõi tốt / good track records.

Theo Quang Minh Nhật báo của tỉnh Quảng Đông Trung Quốc 05-12-94 thì: “Sau một thập niên dài khảo cứu, 400 học giả và chuyên viên nổi tiếng Trung Quốc đã chứng minh rằng hiển nhiên từ thời xa xưa Trung Quốc đã nắm chủ quyền trên toàn thể quần đảo Trường Sa. Và theo lý lẽ đó Trung Quốc chẳng còn gì để phải tranh cãi trên bàn thương thảo”.

Chỉ trong hai ngày 28 và 29 tháng 6 năm 1994, 10 học giả Trung Hoa lục địa đến Đài Loan dự buổi hội thảo với hàng trăm học giả địa phương, họ đưa ra bản tuyên cáo chung rằng: “Trung Hoa có chủ quyền lịch sử về vùng tranh chấp này”.

Chi tiết nổi bật cần ghi nhận là, khác xa với những người Quốc gia hay Cộng sản Việt Nam, cho dù Quốc hay Cộng, Đài Loan tỏ ra rất mau lẹ luôn luôn thống nhất với lập trường của Hoa lục, “nhân danh dân tộc Trung Hoa” về vấn đề Biển Đông, cho dù hai bên còn khác biệt về thể chế chánh trị và chưa thống nhất.


Nếu chỉ kể nửa thế kỷ trở lại đây thôi chúng ta đã thấy có một tiến trình liên tục trong lịch sử cận đại nước Trung Hoa nhằm xâm chiếm các vùng hải đảo và lãnh hải của Việt Nam trên Biển Đông.
Ngay sau Thế chiến thứ Hai, khi Nhật đầu hàng Đồng minh, 06-1946 Pháp gửi chiến hạm Savorgnan de Brazza chiếm lại các đảo Hoàng Sa nhưng do trận chiến Việt - Pháp bùng nổ dữ dội 09-1946, Pháp tạm thời rút khỏi Hoàng Sa. Trung Hoa Dân quốc thì lấy ngay cớ giải giới quân Nhật để đổ quân chiếm đảo Phú Lâm là hòn đảo lớn nhất trong nhóm Tuyên Đức / Amphitrite Group phía đông Hoàng Sa, Pháp chỉ phản đối chiếu lệ.

Khi Trung cộng toàn chiếm Hoa lục 1949, Tưởng Giới Thạch phải chạy ra Đài Loan thì quân Trung Hoa Dân quốc rút ra khỏi đảo Phú Lâm.

Năm 1956, khi quân Pháp bắt đầu rút khỏi Việt Nam, Trung cộng đã mau chóng cho hải quân tái chiếm đảo Phú Lâm và các đảo khác thuộc nhóm Tuyên Đức và đặt bộ chỉ huy toàn thể lực lượng trú phòng quần đảo Hoàng Sa trên đảo Phú Lâm và cũng là căn cứ quân sự kiên cố nhất trên Biển Đông. Bằng chứng là mới đây, vệ tinh Nhật Bản đã chụp được không ảnh về căn cứ quân sự Trung cộng đã xây trên đảo Phú Lâm, trên đó có cả một phi đạo dài tới 2500 m.

Mỹ rút khỏi Nam Việt Nam 1974, Trung cộng đã xua quân chiếm luôn nhóm Nguyệt Thiềm / Crescent Group phía tây Hoàng Sa, đang thuộc quyền kiểm soát của chánh phủ Việt Nam Cộng hòa, sau một trận hải chiến ngắn với lực lượng Hải quân Nam Việt Nam. Hoàn toàn làm chủ quần đảo Hoàng Sa, chuẩn bị cho kế hoạch lâu dài, Trung Quốc thiết lập căn cứ hải quân, cả xây dựng phi trường và đồng thời tung các con tàu ra khơi tìm kiếm dầu hỏa.

Vẫn không dừng ở đó, Trung Quốc tiếp tục chính sách bành trướng xa hơn về phương nam, 14 năm sau 1988 Trung cộng lại dùng võ lực bắn chìm tàu Việt Nam và cưỡng chiếm thêm 8 đảo của Trường Sa và dựng ngay bảng chủ quyền trên mỗi đảo - nơi mà Việt Nam thực sự có chủ quyền về mọi phương diện lịch sử địa dư và công pháp quốc tế. Tình hình lại càng phức tạp hơn - ngoài mâu thuẫn giữa Việt Nam Trung Hoa còn có thêm sự tranh chấp với các nước Mã Lai, Brunei, Nam Dương và Phi Luật Tân để giành giật những mỏ khí đốt cũng trên thềm Biển Đông ấy.

Tưởng cũng nên nhắc lại ở đây, không phải chỉ có Trung cộng mà Đài Loan cũng đã hiện diện xen kẽ ở Trường Sa. Đài Loan đã kiểm soát hòn đảo lớn nhất trong quần đảo Trường Sa, đó là đảo Ba Bình - Itu Aba - nơi mà trước Thế chiến thứ Hai Việt Nam và Pháp đã từng đặt đài khí tượng và hoạt động rất hữu hiệu. Ba Bình ngày nay trở thành một công sự vô cùng kiên cố của Đài Loan với cả hải cảng, sân bay, đài kiểm thám, các ụ súng lớn với cả một tiểu đoàn thủy quân lục chiến là lực lượng trú phòng thường trực có trang bị cả các đoàn xe lội nước.

Hai lần hải quân Trung Quốc ra tay hai lần họ tàn sát người Việt trên Biển Đông trước con mắt thờ ơ của những đồng minh và cả quốc tế.

Chiến trận Hoàng Sa 1974, có sự hiện diện Đệ thất Hạm đội Mỹ trên Thái Bình Dương, nhưng Hoa Kỳ không những cho biết sẽ dứt khoát đứng ngoài cuộc tranh chấp mà còn cô lập hải quân Việt Nam bằng cách phong tỏa việc sử dụng ngư lôi đĩnh, rút Đệ thất Hạm đội ra khỏi khu vực Biển Đông và còn quyết liệt từ chối cả nghĩa vụ nhân đạo là việc cấp cứu những thủy thủ Việt Nam bị trôi dạt trên biển sau trận hải chiến với hạm đội Trung cộng.

Trận chiến ngày 14 tháng 3 năm 1988, lúc đó có cả một hạm đội Liên xô đóng ở Cam Ranh và họ cũng án binh bất động.

Thế giới đã bỏ mặc cho Việt Nam phải đương đầu đơn độc với một siêu cường Trung cộng khổng lồ có cả võ khí nguyên tử.


Rõ ràng là Trung cộng, bằng vô số phương cách trước sau vẫn quyết tâm đi hết tiến trình đã vạch sẵn, khi thì ngang nhiên dùng võ lực khi thì lợi dụng danh nghĩa khảo sát khoa học - cả mạo nhận danh nghĩa Liên Hiệp Quốc để âm thầm lấn chiếm các đảo cho đến khi hoàn toàn nuốt trọn Trường Sa.

Do không đủ sức đương cự với Trung cộng, các nước nhỏ quanh Biển Đông vận động tìm cách đưa nội vụ ra Tòa án Quốc tế nhưng Trung cộng luôn luôn rêu rao cho rằng Tòa án La Haye chỉ là trò chơi của đế quốc tư bản, nên hoàn toàn đứng ngoài như một vô can. Khi mà lẽ phải chỉ dành cho kẻ mạnh với tiềm thủy đĩnh, phóng pháo cơ và chiến hạm thì rõ ràng tình hình Biển Đông cực kỳ căng thẳng và sẽ chẳng có một nước nào được yên, nhất là Việt Nam, nếu không chịu khuất phục trong trật tự nước Trung Hoa. “Bởi vậy lấy sức mạnh mà nói thì lẽ phải ở về phía Trung Quốc”.

Trong một phòng hội thuộc Khu Nghiên cứu Đông Nam Á Đại học Berkeley, nơi từng nổi tiếng về các phong trào phản chiến trong suốt cuộc Chiến tranh Việt Nam, Kham dáng đứng vững chãi trước một màn ảnh lớn với tấm bản đồ Biển Đông và các địa danh thuần Việt do chính anh đã dầy công sưu tầm và thiết kế trên máy điện toán. Kham giọng phân tích:

“Do nằm ngay trên ngã tư đường hải hành của Thái Bình Dương, từ bắc xuống nam và từ tây sang đông, hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nghiễm nhiên trở thành những địa điểm chiến lược trọng yếu của toàn vùng Đông Nam Á. Trong tình huống cho dù Việt Nam có bị phong tỏa hết biên giới lục địa phía bắc và phía tây, quốc gia ta cũng không bị bóp nghẹt về kinh tế. Nhưng nếu bị phong tỏa hết bờ biển phía đông thì chẳng những không còn ngoại thương mà ngay cả chuyển vận đường biển bắc nam để điều hòa nhu yếu phẩm trong cả nước cũng hết.”

Và Kham đưa ra tiếp một cái nhìn tiên tri:

“Trung cộng ngày nay dư khả năng thực hiện một cuộc phong tỏa như vậy khi mà họ đã sở hữu được hỏa tiễn tầm xa, các đội oanh tạc cơ chiến lược và lực lượng hải quân với hàng không mẫu hạm và các hạm đội viễn duyên để khống chế toàn Biển Đông, lúc đó kẻ thù truyền kiếp của chúng ta lại hiện nguyên hình lừng lững trở lại, áp đặt ách thống trị lên đầu lên cổ dân tộc Việt Nam nhưng với những thủ đoạn ngàn lần tinh vi hơn.”

Giọng Kham càng trở nên thiết tha:

“Thà rằng chúng ta sống tiết kiệm để tăng cường quốc phòng nhất là hải quân với đầy đủ khả năng hải chiến không chiến ngoài khơi còn hơn chờ đợi tới cái ngày không tránh được (the inevitable day), khi đó cả nước ta chịu chết ngạt một cách nhục nhã vì bị bao vây.”

Rồi còn phải kể tới trận chiến về môi sinh như gây ô nhiễm và chặn nguồn nước của con sông Mekong gây hạn hán và nạn ngập mặn khắp vùng đồng bằng châu thổ, điều mà Nhóm Bạn Cửu Long rất sớm lên tiếng báo động trong những năm qua. Chặn đầu nguồn ở Vân Nam, chặn cuối nguồn con sông Mekong bằng chiếm đoạt các quần đảo sát ngoài khơi Biển Đông, quả thật cho đến nay Việt Nam bị bó tay và chưa biết phải ứng xử ra sao!

Hoàn toàn làm chủ kỹ thuật thính thị qua máy điện toán, Kham đã linh hoạt kết thúc bài nói chuyện. Anh cho chiếu cùng lúc hai tấm slides trải dài trên hai màn ảnh lớn: một bức không ảnh chụp từ vệ tinh hai quần đảo Hoàng Sa Trường Sa trên Biển Đông bên một dải đất Việt Nam hình chữ S. Màn ảnh bên là trích dẫn một đoạn viết của giáo sư Hoàng Xuân Hãn trên Tạp chí Sử Địa 1974:


“Một gương sáng lịch sử là mỗi khi thế nước suy hèn vì chia rẽ và nội loạn thì mỗi khi lân bang lấn cõi... Ngày nay vụ Hoàng Sa bị chiếm là triệu chứng cụ thể gây nên bởi sự bất hòa của dân ta... tuy rằng nhiều chứng xưa nay, trong ngoài bảo rằng đó là đất Việt”.

Rồi bất chợt nổi lên từ xa tiếng sóng Biển Đông vỗ rạt rào xen lẫn với muôn ngàn tiếng chim hải âu làm nền cho bản tin mới phát đi của đài RFI:

“Theo tin hãng thông tấn Kyodo, Hà Nội 19-09-98. Bộ Giao thông Vận tải mới đây đã hoàn tất việc xây dựng và trùng tu nhiều cơ sở dân sự trên đá san hô Tây (West Reef) trong quần đảo Trường Sa, gồm có bồn chứa nước ngọt, trạm máy phát điện, khu nhà ở và cả sân bay trực thăng với tổn phí lên tới 4 triệu đôla, là những công trình xây dựng có tính cách lâu dài.”

Tưởng cũng nên nhắc lại là chỉ mới hai tuần lễ trước đây, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Hoa đã lên tiếng phản đối và đòi hỏi phía Việt Nam phải lập tức rút quân khỏi hai đảo đá ngầm thuộc Bãi Tư chính trong vùng Trường Sa mà Trung Hoa cho là lực lượng hải quân Việt Nam đã chiếm đóng trái phép. Phía Việt Nam đã khước từ thảo luận với Trung Quốc vì cho rằng Việt Nam có đủ bằng chứng lịch sử và pháp lý để khẳng định chủ quyền tại hai khu vực quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, bao gồm cả những đảo đã bị Trung Quốc dùng võ lực cưỡng chiếm...

Có điều mà Kham chưa nói ra là, cho dù hiện nay Việt Nam còn hiện diện trên một số đảo ngoài Trường Sa nhưng nếu bị phong tỏa vùng hải phận quanh quần đảo, điều mà hải quân Trung Quốc dư sức làm mà không cần nổ thêm một phát súng nào, thì bất chiến tự nhiên thành, tất cả chủ quyền quần đảo Trường Sa hoàn toàn rơi vào tay Trung Quốc.

Nguồn:
Ngô Thế Vinh, Cửu Long cạn dòng, Biển Đông dậy sóng. Chương XV. Nxb Văn Nghệ 2000