Bạn đang xem trang 2 / 2 trang

Re:THƠ TỰ SÁNG TÁC

Đã gửi: Ba T7 20, 2004 12:40 am
Viết bởi thuy1986
HOA QUỲNH


Có một loài hoa nở giửa đêm,
Loài hoa nhỏ bé mọc bên thềm,
Âm thầm hé nhụy cùng bóng tối,
Chẳng chút đua chen _ chẳng chút phiền.

Ta muốn nhìn hoa trong lặng yên
Thoảng hương thơm ngát chút tình riêng
Đâu hay trong bể vô tư ấy,
Sóng dậy dâng trào chẳng được yên.

Một chốc lát đây,nắng bình minh,
Giết chết em đi ... giết cả tình
Của người lãng khách_ dừng chân nghỉ
Thắm đượm tình em : một đóa Quỳnh

Thuy1986


Re:THƠ TỰ SÁNG TÁC

Đã gửi: Ba T7 20, 2004 1:02 am
Viết bởi wasabi
Ta muốn nhìn hoa trong lặng yên
Thoảng hương thơm ngát chút tình riêng
Đâu hay trong bể vô tư ấy,
Sóng dậy dâng trào chẳng được yên.
Quả là hay ,quả là hay!!![ro2]
Lẽ thường ở đời,trong cái tĩnh lặng của vạn vật lòng người cũng sẽ tìm được chút bình yên.Nhưng cũng là lẽ thường ở đời ,những phút giây lòng yên tĩnh nhất cũng là những lúc con người bắt đầu những suy nghĩ,bắt đầu cho những tâm trạng .Có thể là chút ấm ức về bất công của đời,có thể là buồn vui của một kỉ niệm đã qua ,là rạo rực của một cái gì sắp đến...
Bì này cứ nghĩ ấy là ý nghĩa của hai câu:
  "Đâu hay trong bể vô tư ấy,
 Sóng dậy dâng trào chẳng được yên. "

Nhưng khi đọc nốt mấy câu cuối thì mới biết là không phải
[frown]Thì ra kẻ ngắm hoa đang lo
 Một chốc lát đây,nắng bình minh,
Giết chết em đi ... giết cả tình

Không biết nên hiểu bài thơ này sao đây thuy1986???[lol]
Nếu đạt được đến cảnh giới lo cho sống chết của một đoá hoa như U thì quả là có bề dày tu dưỡng...

Re:THƠ TỰ SÁNG TÁC

Đã gửi: Ba T7 20, 2004 5:44 pm
Viết bởi Sindongtou
hoa quỳnh thì đẹp thật đấy nhưng tui thích loài hoa 2 cánh gì đó của đại ca gì đó ở o sa ka thôi.Lâu quá không biết đã mọc thêm cánh nào chưa nhỉ[grin]

Re:THƠ TỰ SÁNG TÁC

Đã gửi: Ba T7 20, 2004 6:37 pm
Viết bởi thuy1986
Cám ơn Wasabi đã đọc và bình thơ của em.Nhưng hoa Quỳnh thì nhiều người thích thật đấy, nhưng mấy ai xem hoa đến lúc tàn, vì thế em viết tiếp bài 2 của hoa Quỳnh đây .

HOA QUỲNH _ 2



Tôi chỉ là một đóa Quỳnh,
Nở trong bóng tối _ Vẫn lặng thinh.
Màn sương buông xuống quanh đêm vắng,
Hay đâu có một khách hữu tình !

Người mang cho tôi cả ước mơ ,
Cho tôi thấy cả một trời thơ !
Bao nhiêu hoa bướm trong cuộc sống,
Có cả tình yêu … cả đợi chờ !

Tôi vui hạnh phúc _ ngất ngây say !
Chẳng uổng công lao của tháng ngày,
Hấp thu cuộc sống vươn thành nụ,
Hé nở thành hoa _ đẹp lắm thay !

Bổng chốc _ Người đi chẳng nói lời,
Mặc tôi còn nuối tiếc không nguôi .
Đóa Quỳnh chưa rũ người đã vắng,
Bỏ lại nơi đây _ Cả cuộc đời .!.!.!.....

Thuy1986
_________________