Có những điều nhỏ nhặt tưởng dễ quên
Đôi khi ký ức rêu phong cũng là nỗi nhớ
Em ra đi phía chân trời đỏ lửa
Có một người lặng lẽ mà đau
Em không về nhặt hoa tím nửa sao?
Để nơi đây cánh bằng lăng nổi gió
Trời tháng ba lá trạng nguyên cứ đỏ
Và trong tôi nắng có tắt bao giờ