Mình thấy trong thơ của Ame có một phần cảm xúc của mình lúc đó.
ý của ame là so với ngọn lửa trại đêm hôm đó lớn đến mức bài thơ của ame mặc dù bốc lửc nhưng cũng chẳng nhằm nhò gì.Và đồng thời cũng không thể lột tả được hết ngọn lửa đang cháy trong mỗi người tham dự đêm hội trại đó. Có phải vậy không nhỉ???
Ame chan viết bài thơ hay quá.Namho237 đọc mấy lần vẫn không thấy chán.Thiệt đấy!!!Chỉ tiếc là sức mình có hạn không thôi cũng xin phổ nhạc bài thơ của Ame rồi.Hichic.Thích nhất là đoạn thơ đầu "Chúng ta là anh em..." Chỉ thế thôi cho quên hết muộn phiền quên cuộc sống quên những sớm những khuya gió mưa lồng lộng ta đi-về quanh quẩn chuyện áo cơm. Phải nói là chỉ cần đoạn thơ đầu ame đã lột tả hết những ý nghĩa của đợt trại vừa rồi.Bái phục bái phục!!! Phải chi ngày xưa cũng theo ông ba học vài chiêu thì giờ đây cũng biết thi phú vài câu.Giờ chỉ biết viết những câu thơ nhảm nhí...sợ quá...không dám múa rìu qua mắt thợ[grin]
Utsunomiya hầu như đã hội tụ được những anh em văn nghệ sỹ của DD nhỉ. Saitama là núi láng giềng, tại sao không có ai hết vậy trời... [cry][cry] May nhờ Khiếm Tố Ca tiên tử đã dời về đây, tại hạ cũng đỡ buồn đi một đôi chút...[tongue]