hum nai sinh nhật tui, các bạn ở xa wá, thui thì tui khao các bạn một bài Haiku heng
捨てた物 食べは乞食に 恵みかな
秋風
(すてたもの たべはこじきに めぐみかな)
Tạm dịch:
Ăn đồ vứt đi Với kẻ ăn mày Đó là ân huệ
Ý:
1.Trong xã hội, chúng ta có điều kiện hơn người khác, để khi nghĩ đến họ, ta lại cảm thấy mình còn sung sướng lắm. 2.Còn một nghĩa khác, có lẽ chỉ người ấy mới hiểu cho tui, sau bao sóng gió thế gian.
Hùi bên Nhật, mùa bão năm 2002. Ngồi trong nhà mà nghe gió giật đùng đùng. Xem TV, người ta nói: "cơn bão số 21 ngay bờ biển Shizuoka". Thế là lật đật mặc áo mưa, xỏ đôi geta vào, xách xe đạp....chạy ra biển. Ra tới biển, đi giữa 2 kè đá. Nhìn sóng đánh lên kè, bọt tung lên đến 10m, giữa không gian gió rít điên cuồng, cảm thấy thiên nhiên hùng vĩ vô cùng. Đó là một kỷ niệm sống mãi mà cho đến tận bây giờ mới có dịp chia sẻ. Hì. :D