Tỏ lòng đệ cũng nâng ly "Cao Bằng" chắc cỡ tửu lượng của huynh? Đời người mấy lúc,bon chen?! Một lần gặp gỡ, cũng là cái "En" Thôi thì kính trước làm em Mời huynh tiến bước "Cao Bằng" với tôi! [cheer][cheer][cheer]
...Gió mưa,Nắng hạn,Bão bùng Thu sương ,Đông tuyết,lẫy lừng tiếng:TRAI Ngẩng đầu ,hét tiếng "気合" Đường xa thăm thẳm ,phôi phai mảnh đời Lấy tay che lấp Đất Trời, Lấy chân trụ vững giữa thời Phong Ba...
<2005//7/7~~~bắt chước anh Lân cũng ghi ngày tháng [grin][grin]>
Làm trai cho đáng lên trai Hai chân đứng tấn, lấy oai doạ người?! Hô vang tiếng gọi ông trời! Thằng này đứng đó, có gọi là trai? Trời rằng mày giống con "dzai" Làm trai chỉ chút máu liều vất đi!
(Ghẹo KhanhMie cái cho vui! Anh em cụng phát chứ? dzoo-[drink][drink][drink])
Trà thơm, rượu quý mừng tri kỷ Chí cao, mộng lớn chia nỗi lòng Lặng lẽ, đời trai....đường muôn hướng Làm bạn hồn thơ, nuốt lệ rơi!
Huynh thấy tâm sự của huynh đâu phải giải bằng trà rượu phải không, đệ cũng vậy...một mình nghiền ngẫm. Trà và rượu cứ để đó, đã dùng hai chữ "anh em" thiếu gì cơ hội để say! Em quý mấy đứa cô hai giọng văn mạnh khoẻ, nên đối vài dòng, cùng nhau nghiền ngẫm hai chữ "đàn ông" và cũng để vui thôi, chất liệu quê hương mộc mạc giản dị mà gần gũi. Em thấy tâm sự huynh còn đó, làm vài đường cho máu, kéo thêm anh em cho trang web thêm vui!
Nếu như có những ngày không mưa trên đất Sài Gòn Ta sẽ thôi không dám thử thách mình Bằng lòng với cuộc sống không tên trong quá khứ ta trăm lần từ chối Cuộc sống sẽ đơn giản hơn nhiều lắm Nỗi đau sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều lắm Chỉ có cái "ta" lặng lẽ chết dần Và rồi ta băng qua tất cả những cánh đồng chết... những đài cao danh vọng... những chân tình cao cả...
Nhưng mưa vẫn không ngừng rơi, có phải không [grin] [lol] [nonsense][evil]
Đời vẫn quý, phút giây dù ngọt đắng Nắng vẫn vàng, hì hục tiếc thời gian? Biển vẫn xanh, ngàn đời vẫn thế Ta vẫn là ta, một thể xác có linh hồn! Hãy mở lòng cho khắp thế gian Mở ra cho những mảnh đời chưa biết sống Những mảnh đời tưởng chừng như vô vọng?! Đời quanh ta, những cách chẳng như mình!
Đọc thơ không hồn khó đối, đọc thơ huynh vui khỏe, một cách sống tuyệt vời.