To ASAHI
Đọc thơ chị tự nhiên em nhớ câu "Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp" wá. Cuộc đời thế mà cũng chật chội nhi?!
Cuộc đời không chật chội đâu,chỉ có suy nghĩ và thế giới trong mắt ta chật chội thôi,nếu dũng cảm vượt qua những ranh giới của nỗi sợ hãi,bạn sẽ thấy cuộc đời rộng vô cùng...
Không biết tình cờ sao Ame đã lọt vào thế giới đó nhỉ[smile]Có lẽ những tháng ngày nếm mật(ong) nằm gai(mùng tơi) của cuộc đời du học sinh tự..(phung)phí là một con đường đưa chúng ta ra khỏi những ranh giới chật hẹp của chính mình.
[smile][smile][smile]
Còn sau đây là bài Thơ núp trong Toán nè.
Ngày xửa ngày xưa đã post bài này rùi,chắc tại Asahi mới vào diễn đàn chưa lục lọi nên không biết.Thôi cũng mạn phép đăng lại cho bà con đỡ buồn ngủ...
Tình là hợp của muôn hàm phức tạp
Ta và em hai chất điểm xa nhau
Đồ thị tâm hồn giao ở đâu
Thì ở đó có tình yêu kết tủa
Anh vẫn biết tình anh là dãy số
Tiến miệt mài đâu biết bị chặn trên
Tâm hồn em chưa định chiều biến thiên
Bâng quơ mãi như hàm sin mơn trớn
Anh mải miết cho tình ta phản ứng
Đâu biết em ở nhóm 8A
Phương trình viết hoài phản ứng chả xảy ra
Anh thức trắng bao đêm tìm xúc tác
Cố mỗi chiều tìm giao hai ánh mắt
Đâu biết là hai đường thẳng song song
Tâm hồn anh dù trọng lượng bằng không
Vùng vẫy mãi chưa qua trường hấp dẫn
Có những lúc toạ độ ta gần lắm
Tưởng chung rồi mà vẫn tiệm cận thôi
Anh lang thang tìm giao tuyến cuộc đời
Trong mặt phẳng vô biên là ngờ nghệch
Ôi mãi mãi tình ta còn khoảng cách
Tan vỡ rồi những bước nhảy anpha
Trái tim em không dao động điều hoà
Yêu và ghét theo chu kì lẫn lộn
Thế là mãi chia hai bờ mặt phẳng
Hai tâm hồn mãi mãi vẫn lệch pha
Phương trình yêu sẽ mãi chẳng xảy ra
Anh nuối tiếc ôm nỗi buồn cộng hưởng!
[wink]