Mà em thấy tính người Việt Nam mình thích chửi đổng ghê. Không biết mọi người nghĩ như thế nào?
正にこれは”ツイドン”というだねCaibang君[tongue][tongue]面白いやつになったね[tongue][tongue][tongue]
[biggrin][biggrin][biggrin]
Thế nào gọi là yêu nuớc? Hay lòng tự hào dân tộc?Là người mang dòng máu Việt ?Làm sao chỉ nói và có thể nói bằng lời được.Cái này nó là vấn đề thuộc về nhận thức trong mỗi con người,và đó là quyền của mỗi con người.Và nó chỉ thể hiện qua hành động,trong tâm niệm của người ấy.
Đọc tác phẩm "người Trung Quốc xấu xí" của tác giả Bá Dương,đọc tới cái xấu nào của họ mình cũng thấy mình cũng có đầy đủ những "phẩm chất" ấy cả.Thế thì tại sao mình lại đi "chê" người Trung Quốc xấu xí?Phải chăng đây cũng lại thêm một cái xấu xí nữa của mình?
Em cũng rất đồng ý với cách suy nghĩ của anh Phương.Trước tiên phải hiểu cái tốt,chỗ xấu của người ta trước đã.
Họ có nhận mình là số một thì đúng quá rồi còn gì?Đân số nhất thế giới,bây giờ tốc độ tăng trưởng cũng nhất thế giới.những sinh viên học tai các trường đạihọc nổi tiếng cũng nhất thế giới.....Đúng quá rồi còn gì nữa.
Sống chung với một người không lồ ngay bên mình,không khôn khéo(生きる力) thì phần thiệt chắc chắn thuộc về mình rồi.(Hii,còn sống thế nào cho khéo thì phải gần gũi để xem tính nết của gã không lồ ấy ra sao đã
[grin])
Cứ thử nhìn người Nhật xung quanh minh cũng thấy,cho dù gần đây quan hệ giũa hai nước không tốt lắm(反日運動などとか),thế mà đến lớp vẫn chẳng thấy học sinh Nhật "mất công phí sức" phản ứng gì cả.Phải chăng muốn hơn người khác thì mình phải suy nghĩ độ lượng hơn những người ấy(tất nhiên đây là trong phạm vi một cá nhân,còn với quốc gia với nhau thì mình ao đã biết được)
Thôi để khi nào thi giũa năm xong nói chuyện vui này tiếp
(Hii,chỉ là tản mạn thôi,đồng chí nào không thích thì đừng mất công bực tức vô ích làm chi [smile][smile][smile)