XM Về mau nhé mùa mưa Những giấc mộng tầm thường thi nhau chết Ta đi cất chiếc bóng dài.. Mùa mưa treo buổi chiều sau rặng xanh Gió xộc từng hạt lạnh Có thằng nhóc đeo khăn quàng Con đường những hàng thông độ lượng Tôi nhớ bài kiểm tra buồn cười Sân nhà kô lát gạch Cánh cửa mục màu lam.. Đêm đông tròn như giấc ngủ....
Phía sau cơn mưa là chiếc cầu vồng Tôi đi tìm đôi bờ cho một dòng sông Suốt tuổi thơ ngập ngời ảo ảnh Vàng, tím, xanh, hồng...
Ướt cỏ trần gian, giọt khoan giọt nhặt Có ai tin Chức Nữ nhớ chồng mà lệ trong tràn mắt? Ký ức suy tàn, cổ tích chết ngày mưa Hay cổ tích đã ám vào đời thật?
Những con đường xa băng qua trí nhớ Qua đám rêu phong dưới chân mòn xứ sở Tôi ước mình làm con dốc cũ Cho cuộc đời trượt đi vu vơ.
Có thể không về lại, tôi nào tiếc ngày xưa Vì đã biết và đã yêu tha thiết Những sắc màu nhân gian mê mải Cổ tích ngày mưa không ai nhắc bao giờ.
Phía sau cơn mưa còn chiếc cầu vồng Tôi vẫn mải mê tìm đôi bờ cho một dòng sông Có những cây cầu bắc qua rồi lỡ nhịp Ảo ảnh năm xưa lung linh mãi trong lòng.
Jack ngồi đợi ngày bên chiếc cũi bình minh Gã còn trẻ, nỗi buồn cũng trẻ Gã loay hoay chọn một người tình...
Em áo hồng kéo mùa đông che mặt Dưới hàng mi cái nhìn lạnh ngắt Tình em mang hơi may.
Em áo xanh vén mái tóc dày Ướp mùa xuân vào làn môi mỏng Em mải vui tình non chồi lộc.
Em áo vàng ôm mùa thu bật khóc Chiếc lá nào chợt bay Tình em là sương khói qua tay...
(Jack đã quên cuộc tình mùa hạ Hoặc ký ức đã có lần bị xóa)
Jack ngồi lại ngày bên ly vỡ Hoàng hôn phai màu đỏ Không ai còn nghe gã kể nỗi buồn Hoặc lời nói đã hóa thành hơi thở.
Jack loay hoay nhìn lại đời mình Gã còn trẻ, nỗi buồn cũng trẻ Những Gill cũ đã bỏ miền xưa cũ Ký ức vẽ những vòng tròn không đủ Trong cơn say đong đưa.
Rơi vào em vào đêm vào vực thẳm Tình là cơn say gục chết giữa môi mềm Ta là con thuyền giữa mùa mưa sắp đắm Em là bão lũ quét qua tim.
Ta tìm em tháng năm qua hàng trăm con phố Xe tim lăn đi hết thu này thu nọ Khi lũ người tình ái ân ngộp thở Khi mỗi sớm mai đời lại úp mặt hư không.
Ừ thì đắm đi thuyền Hãy chết giữa lòng sông Cho em khóc và nhọc nhằn phất phơ qua tóc Và bờ bãi đưa tang một cánh buồm cô độc Và ta cười một tiếng người rơi mãi vào em.
Rơi vào em vào đêm vào vực thẳm Tình bão tố Và con thuyền đã đắm.
Dạo này , ta cảm thấy trong lòng bắt đầu có chút gì đấy thay đổi . Có thể vì mùa thu đã về trên xứ sở phù tang , có thể vì những chiếc lá vàng đã lìa cành rơi trên phố vắng , có thể vì những cơn gió mùa đã ùa về trong đêm , có thể những cơn mưa bất chợt đã rơi trong những chiều thu ảm đạm trên hoang đảo này , có thể và có thể ..... Và ta cảm thấy .... nhớ em , nhớ .... quay quắt . Ta nhớ em như thể ngày mai không còn đến , như thể ta chỉ còn duy nhất ngày hôm nay để nhớ về em . Những nỗi nhớ như lũ chuột đói khát chạy lúc nhúc trong lòng . Ta cảm thấy ghét cảm giác gặm nhắm tâm hồn thế này quá đi mất . Ta cô đơn , ta lạnh ...
Vậy là em đã đi ngủ rồi Chỉ còn bầy bóng tối Và mùa thu .... Lặng lẽ rơi bên thềm Lại cafe , lại thuốc cả đêm Nghe gió thổi Lòng xốn xang đến lạ Nghe xác xơ Căn phòng khuya se se lạnh Ánh trăng đổ xô Bao kí ức nghiêng mình Vắng em Còn ta Với Lặng thinh Bên khói thuốc thì thầm khe khẽ : " Vắng em đời còn ai với ai Ngất ngây men rượu cay Đôi chân liêu xiêu con đuờng nhỏ Cô đơn cùng với tôi về " .... ..
Ta thề với Nguời , Đấng Tạo Hoá rằng : ta yêu nụ cười của em làm sao !! Biết đâu qua hôm nay , cơn say vật ta chết mất .