Nếu thời gian quay lại Lúc ban đầu khi ta gặp nhau Anh cũng không hối tiếc Tình yêu đầu đã trao về em Mãi mãi đến sau này Dẫu cho mình đã xa rời nhau Anh cũng không hối tiếc Đã trao em trọn mối tình đầu
Nếu được quay trở lại Phút ban đầu đôi ta gặp nhau Anh cũng không hối tiếc Tình yêu đầu vẫn sẽ là em Mãi mãi đến sau này Dẫu cho mình đã xa rời nhau Anh cũng không hối tiếc Đã trao em vẹn mối tình đầu
Vốn không hứng thú mấy với thơ ca nhưng hồi trước đứa bạn gửi tặng bài thơ của Nguyễn Minh Đức thấy khá hay nên post lên mọi người đọc thử Hạnh phúc là gì? "Hạnh phúc là gì ? Câu hỏi muôn đời loài người hằng khắc khoải
Bởi lẽ đôi khi trong dòng trôi miết mải Ai nhận ra mình hạnh phúc riêng tư ? Với tuổi thơ,
Hạnh phúc là chiếc áo mới Là que kem, cục kẹo
Là mật ngọt cuộc đời Hạnh phúc đến, và đi, cùng nụ cười
Tuổi thơ ai vốn chẳng từng nghịch dại ?
Hạnh phúc là những buổi mai Cặp sách tung tăng trên đường đi học
Là khi oà khóc Cô giáo dỗ dành mãi chẳng chịu thôi
Hạnh phúc là khi mẹ trở về
Với gói quà nhỏ thơm lừng hương cốm Hạnh phúc là mơ được thành người lớn
Nên con trẻ chơi lấy chồng vợ Nuôi búp bê… Khi trai trẻ,
Hạnh phúc là lời hẹn Em gửi lọn tóc thề mãi mãi
Hạnh phúc là bài hát mang theo những tháng ngày Để những lúc bận lòng ta dừng chân nhớ lại
Hạnh phúc là thất bại Vấp ngã rồi ta tự mình đứng lên
Hạnh phúc là niềm tin vững bền
Khao khát sống và tràn trề mơ ước Tưởng chừng mình sẽ luôn luôn đạt được
Những đích đến cuối cùng ta đã tự đặt ra
Hạnh phúc là lúc ở xa Ta nhận được lá thư bè bạn
Hạnh phúc là khi hoạn nạn Vẫn thấy xung quanh chẳng riêng lẻ một mình Hạnh phúc là một mối tình
Phút rung động đầu đời em có nhớ Là cơn mưa nhỏ giữa một chiều trên phố
Hai người nắm tay lặng lẽ con đường dài
Và đến khi, Mái tóc dần mờ phai,
Hạnh phúc là ở một nơi tĩnh lặng Với đất trời
Với cỏ cây Để ôn lại nỗi lòng sâu nặng
Những vị ngọt, đắng cay mà ta nếm qua Hạnh phúc là khi thấy tất cả đã qua
Vinh nhục vốn chỉ là cơn gió thoảng Thói tị hiềm với bao dung làm bạn
Day dứt với đời dẫu có được bao nhiêu ?
Để rồi khi ngày tháng đã ngả chiều, Hạnh phúc là được mỉm cười nằm xuống
Ta thanh thản với những gì có được Và cả những gì chưa làm nổi hôm qua…
Để phải phiền xung quanh khóc cho ta
Tức là vẫn còn yêu thương nhiều lắm Hạnh phúc với đời được trở về cõi vắng
Trong nỗi nhớ mong của những người thân quen…
Hạnh phúc là gì ? Ai sẽ chỉ cho xem ?
Ai dám tự bảo rằng mình hạnh phúc ? Ai từng yêu mà được yêu mọi lúc ?
Ai thành công mà chẳng bại đôi lần ? Nhắn nhủ rằng,
Trong những bài thơ, bài ca, chúng ta đi tìm hạnh phúc Vẫn cứ ngẩn ngơ với hạnh phúc người đời
Vẫn cứ thấy hạnh phúc trong tiếng cười (Mà chẳng tự mình biết thương yêu tiếng khóc?)
Hạnh phúc của riêng ai
Trong mỗi người là thế, Vốn đơn sơ, bình lặng và nhỏ bé
Trong mỗi chúng ta Ai được thoả nỗi khát khao về hạnh phúc ?
Đừng nói cuộc đời mình tẻ nhạt nhé em
Hạnh phúc ở trong những điều giản dị Trong ngày, trong đêm Đừng than phiền cuộc sống nhé em
Hạnh phúc ngay cả khi em khóc Bởi trái tim buồn là trái tim vui
Hạnh phúc bình thường và giản dị lắm
Là tiếng xe về mỗi chiều của bố Cả nhà quây quần trong căn phòng nhỏ
Chị xới cơm đầy bắt phải ăn no
Hạnh phúc là khi đêm về không có tiếng mẹ ho Là ngọn đèn soi tương lai em sáng
Là điểm mười mỗi khi lên bảng Là ánh mắt một người lạ như quen
Hạnh phúc là khi mình có một cái tên
Vậy đừng nói cuộc đời tẻ nhạt nhé em Tuổi đôi mươi còn khờ khạo lắm
Đừng tô vẽ một chân trời xa toàn màu hồng thắm Hạnh phúc vẹn nguyên giữa cuộc đời thường…” Nguyễn Minh Đức
Em đã ngồi cả tiếng để xem cái trang thơ này . Em không biết nhiều về thơ.Nhưng phải nói thật là đọc chúng thấy thật tuyệt .Thấy tâm hồn mình lắng xuống ,cuộc sống dường như trôi chậm lại .[smile]