Câu chuyện nghe từ người ngoài cuộc cứ khiến cho mình tưởng đâu trong tiểu thuyết . Nhưng khi biết người đó là anh Tuấn Olympia ngày nào, tự dưng lại thấy gần gũi , rồi thấy đau lòng giống như người trong nhà mình vậy. Cứ suy nghĩ hoài sao bất hạnh lại đến với những người thân của mình thế nhỉ. Vốn không tin vào điều gì phép màu nhưng thực sự khi nghe tin anh Tuấn hoàn toàn bình phục, cảm thấy mừng vui không thể tả và thầm cảm ơn cái gọi là điều kì diệu mà mình vốn không tin ấy. Lần thứ hai . Điều kì diệu ấy đã nghiệm đúng lần hai. Không thể ngờ được. Lần thứ nhất khi mẹ lâm vào tình cảnh không khác gì mấy. Hầu như không đêm nào ngủ được vì nỗi ám ảnh mình sẽ ra sao nếu không có mẹ. Lần nhận tin vui của anh Tuấn cũng giống y hệt cái ngày nhận được tin mẹ "từ cõi chết trở về", vui mừng như muốn đánh đổi tất cả để có đươc niềm vui đó. Và bắt đầu cảm thấy yêu ngôi nhà Đông Du này biết bao. Cái ý chí và tình người quả là tất cả . Anh Tuấn thực sự là người nghị lực . Đôi khi mới 19 tuổi đầu mình đã thấy hoang mang và muốn từ bỏ nhiều dự định . Phải chăng mình còn thiếu lửa . Khi anh Tuấn kể hết câu chuyện này, mong rằng mình sẽ có thêm nhiều điều học hỏi . Cố lên anh Tuấn nhé. Những điều kì diệu[tongue] sẽ đến với anh. Chúc giáng sinh vui vẻ.
Chào tất cả các anh chị và các bạn! Trước tiên, mình xin chúc mừng Tuấn đã xuất viện. Qua đợt này, khối Đông Du đã chứng tỏ được sự đoàn kết và sức mạnh của mình, thật đáng khâm phục. Phải nói là Tuấn rất may mắn khi có những người bạn, sempai, kohai như vậy. Nhưng mình cũng xin góp ý với các bạn một điều như sau: Sau khi phát động quyên góp trong khối, đã có một số người nào đó cũng kêu gọi các bạn khác, ngoài khối, ở Nhật, Singapore, Mỹ, Nga,... (tôi không rõ tất cả) và tất cả mọi người (ngoài khối) đã rất tích cực hưởng ứng. Trong suốt thời gian quyên góp, anh An đã thông báo tình hình của Tuấn và tình hình quyên góp kịp thời đến cho mọi người biết. Sau một đó thời gian, anh An thông báo ngưng quyên góp. Từ lúc đó đến giờ đã hơn 1 năm. Qua thăm hỏi, tôi biết được thông tin là Tuấn đã xuất viện và hiện rất khỏe mạnh. Nhưng thỉnh thoảng vẫn có người hỏi nhau là không biết Tuấn thế nào rồi. Có vẻ như là vẫn còn rất rất nhiều người vẫn chưa biết hiện tại Tuấn thế nào rồi. Thiết nghĩ, các bạn những người đã đứng ra kêu gọi mọi người quyên góp nên thông báo cho mọi người biết tình hình hiện tại của Tuấn để mọi người mừng và không phải chuẩn bị cho đợt quyên góp tiếp theo (đùa tí thôi!). Trên đây là suy nghĩ của tôi, không biết ý mọi người thế nào? Mặc dù, tôi không phải là dân Đông Du, nhưng tôi luôn có cảm tình tốt với khối Đông Du. Hy vọng các bạn sẽ đoàn kết và phát triển hơn nữa. nuocleo
cảm ơn bạn, mình vào đây thì cũng có thể hiểu được phần nào tình hình của Tuấn rồi. Ý của mình là các bạn nên thông báo trên các diễn đàn khác, nhưng nơi đã từng ra lời kêu gọi hay đứng ra quyên góp lúc trước. Có thể là 1 thông báo ngắn thôi cũng được, nhưng là để mọi người biết tin và mừng cho Tuấn. Mình nghĩ đó là hành động nên làm.