Trước khi nói về những suy nghĩ của Tuấn trong thời gian nằm viện , Tuấn muốn có đôi lời cảm ơn đến tất cả các cô chú, anh chị và các bạn đã giúp đỡ và động viên Tuấn trong suốt thời gian qua.
Từ trước đến giờ,Tuấn chưa bao giờ nghĩ được rằng, bên cạnh mình lại có thật nhiều những người bạn tốt đến như bây giờ. Thật cảm động biết bao khi có những người bạn, cho dù bây giờ họ không còn ở bên cạnh ta nữa, nhưng họ vẫn luôn sát cạnh bên ta khi ta cần. Từ nước Nga,Mỹ,Úc,Sin...và từ quê nhà, Việt Nam thân yêu, những lời động viên, những sự giúp đỡ, đã làm cho ta thêm lòng tự tin để vượt qua khó khăn này.
Có những người, có thể coi là Tuấn chưa hề gặp mặt, nhưng cũng đã đóng góp ủng hộ và động viên Tuấn rất nhiều. Mọi người thường xuyên gửi cho Tuấn những lời động viên và những mẩu truyện giúp cho Tuấn thêm lòng tự tin để vượt qua thử thách. Nếu có thể, Tuấn rất muốn được gặp mặt mọi người ít nhất một lần để bày tỏ lòng biết ơn của Tuấn.
Một lần nữa Tuấn xin gửi lời cám ơn tới Hội sinh viên Đông Du, cám ơn tới tất cả mọi người đã giúp đỡ Tuấn trong tất cả những gì vừa qua.
Phạm Minh Tuấn