Giá rét đêm đông oi bức hè
Đời em thầm lặng chiếc giường tre
Mộc mạc nghèo nàn nơi nắng cháy
Xa hoa sang trọng chốn phòng the...
Kẽ lên người xuống biết bao lần
Oằn oại đời em chẳng tiếc thân
Giận dữ sóng tình em gánh chịu
Nhẹ nhàng an ủi phút lâng lâng...
Xuân xanh còn đọng chút hương tàn
Đời em ngắn ngủi chẳng tiếng vang
Còn xuân còn sức còn mong tới
Hết xuân kiệt lực đốt thành than
Ngày xưa sinh ở chốn đồng quê
Bão táp mưa sa dẫu ê chề
Ngây thơ trong trắng bên bè bạn
Thầm ước ngày sau chuyện phu thê
Nhưng rồi nghiệt ngã lại xảy ra
Vùi dập đời em nước mắt nhòa
Hy sinh tất cả cho em nhỏ
Vấn thân đơn lẽ kiếp phồn hoa
Nhắn nhủ đôi lời đến em thơ
Giường tre giờ đã hết mong chờ
Tương lai u ấm mờ mịt lối
Tan tành thể xác trong bơ vơ...
[confused]