Đề cập đến những vấn đề to tát của quốc gia cũng vậy thôi. Nếu mình không có đủ nội lực và sự hiểu biết về khả năng của đất nước mà phải nhờ đến viện trợ nước ngoài thì tài sản quốc gia sẽ nằm trong túi tư bản nước ngoài hết... Mình e rằng sau này con cháu chúng ta sẽ chỉ là những "người đầy tớ" cho tư bản nước ngoài thôi. Đương nhiên làm thuê nó cũng có nhiều loại. Loại nô lệ cao cấp thì sẽ được hưởng nhiều đặc lợi. Đương nhiên loại này sẽ chỉ chiếm một tỉ lệ nhỏ thôi. Còn nô lệ thứ cấp thì như thế nào chắc các bạn cũng đủ hiểu biết để nhận ra....
Vậy thì ?
Cuộc sống túng quẩn , nghèo đói trong 1 gia đình thực sự nghèo khổ Với cuộc sống làm nô lệ cho 1 ông chủ nhà giàu . Bạn chọn cái nào ?
Mình cho rằng việc nhận nguồn vốn và kỹ thuật của nước ngoài để xây dựng cơ sở hạ tầng , để đầu tư vào nhiều lĩnh vực trong kinh tế kể cả văn hoá , chính trị và quốc phòng... là 1 điều bất khả kháng , 1 vận động tự nhiên của đất nước .
Rõ ràng , nội lực ta chưa bao giờ là có đầy đủ , nhưng nội lực đó có từ đâu ? Ta phải làm , vừa tích lũy cơ sở hạ tầng vừa tích lũy nội lực . Chẳng thế ko hành động mà ngồi chờ đến khi nào ta có đủ nội lực . Ai cũng biết , chẳng ai cho không ai bất cứ 1 thứ gì , nhưng sự trao đổi làm cho mọi thứ sẽ lưu thông , giống như ta hít khí vào rồi thải khí ra ta mới sống được vậy .
Còn việc lo lắng cho con cháu sẽ làm đày tớ cho tư bản nước ngoài ? sao đáng lo bằng việc con cháu ta sinh ra mà cơm ko có ăn , áo ko đủ mặc , ra ngoài bị bạn bè chê khinh , về nhà thì hôi hám dơ bẩn ?
Tạm thời nói vậy đã ! còn chuyện giao thông từ từ rãnh rang nói tiếp .