Đúng là không nên thấy chuyện gì cứ vây vào mình rồi la làng lên là nhục này nhục nọ. Ở trường hợp này, có quyền trách, có quyền buồn, có quyền ghét, có quyền căm phẫn nhưng nói chữ "nhục" thì e là...
Anh Duy lâu không gặp,cám ơn anh còn nhớ tới sinh nhật em để chúc mừng,em lâu không lên mạng để nói chuyện với anh.Ngày xưa khi còn sống gần nhau anh có biệt tài hay đả kích,đả kích những chuyện chướng tai gai mắt,đả kích những cái không đúng,điều này cũng khiến nhiều người ghét anh,và đôi lúc em cũng khó chịu vì điều này(có lẽ em cũng là người bị anh nói quá nhiều)[grin]anh đả kích bằng nhiều kiểu,nhưng cứ qua cách nói của anh là em có thể đoán ra anh có ý gì không?Nói thế về anh,anh đừng nghĩ em có ý gì nhé,ha ha ha,vì điều em muốn nói là em thường lên mạng đọc các bài báo của anh,anh viết nhiều,nhưng em vẫn không cảm thấy cái phong cách của anh Duy Báo hay nói và làm."Miẹ cái tiệm báo của anh còn yabai hơn chú nữa ấy chứ,chú phải cố lên","Cái thằng trưởng điếm của anh nó khốn nạn kinh khủng,anh nói nó luôn"khí phách khẳng khái,ngang tàng đúng không anh?Thằng Đức thường nói:Anh Duy nói thì kệ ảnh,nhưng với em,em thường nói lại,tranh cãi,đá đểu,đả kích lại anh,vì em muốn mình không thua anh.Qua topic tâm sự vài điều xưa cũ với anh cho vui[grin]nhớ anh,hẹn gặp anh để làm vài chục ly :)) cái này em sẽ không thua anh.