Đây là một lá thư góp ý cách đây vài tuần,gửi lên để mọi người cùng đọc
Sau đây là một vài ý kiến của anh,các em thử tham khảo.
trước hết anh tóm tắt ý chính rồi sẽ diễn giải sau
-Xác định rõ mục đích của trang web và đề ra những mục tiêu cụ thể.
-Tiêu chí đánh giá hiệu quả hoạt động của trang web là gì? Làm thế nào để có hiệu quả?
-Đánh giá đúng khả năng của đội ngũ staff mới có thể đề các mục tiêu cụ thể.
-Có cần thiết xây dựng một tinh thần đủ lớn như tinh thần Đông Du đặt ra? Xây dựng như thế nào?
1.Xác định rõ mục đích của trang web và đề ra những mục tiêu cụ thể.
Làm việc gì cũng vậy nhất là làm việc tập thể phải có mục đích rõ ràng và mục tiêu cụ thể để dễ quản lý và cải tiến .Anh thấy cách làm việc hiện nay hầu hết vẫn là tự phát và chưa có tổ chức.Vì sao lại như vậy?( nối tiếp với mục 2)
Các em thử nhìn lại sự phát triển của trang web trong 3 năm xem sự phát triển và những hiệu quả cụ thể thế nào?Những gì được và chưa được, với công sức và thời gian bỏ ra như vậy đã hiệu quả chưa? Vì sao chưa hiệu quả? Chẳng hạn lấy một sự so sánh đơn giản thế này, nếu trong 3 năm đó những người tham gia trang web dùng thời gian post bài và quản lý các thứ để đi làm baito, tất cả số tiền đó tập trung lại,anh tính sơ sơ cũng khoảng 300man yên, số tiền này có thể làm được bao nhiêu việc cụ thể có ích khác.
2.Tiêu chí đánh giá hiệu quả hoạt động của trang web là gì? Làm thế nào để có hiệu quả?
Vì vậy cần có một cách đánh giá về những hiệu quả cụ thể trang web mang lại.Đánh giá thế nào thì mọi người sẽ cùng thảo luận và cải thiện dần.Nhưng anh xin đưa ra hướng suy nghĩ thế này: Quy hết ra kinh tế và những thành quả cụ thể. Quy hết ra kinh tế tức là xét thời gian và công sức của những người tham gia nếu làm một việc đơn giản nhất như baito chẳng hạn thì bên nào hiệu quả hơn.Lấy đó làm cái tối thiểu để đánh giá.Những thành quả cụ thể là gì? là việc mình đã đạt được những gì từ những mục tiêu cụ thể đã đặt ra.
Làm thế nào để hiệu quả? (nối tiếp với mục 3)
3.Đánh giá đúng khả năng của đội ngũ staff mới có thể đề ra các mục tiêu cụ thể.
Phải đánh giá được khả năng của staff trong một số điểm sau đây:
-Khả năng tối thiểu của staff.Hiện tại mình có một thế mạnh là đọc hiểu được nhiều tài liệu bằng tiếng Nhật.
-Khả năng học hỏi để làm việc tốt hơn của staff(Nếu có thể sẽ đặt mục tiêu phát triển năng lực của từng người trong từng trường hợp cụ thể)
-Thời gian đóng góp của từng thành viên.Không làm việc theo kiểu cố gắng thái quá(無理やりをしない)、nhưng từng thành viên cần có một sự ổn định trong việc xây dựng web,nó nên như một thói quen hàng ngày hoặc hàng tuần của mình.Nên đưa nó vào tập quán sinh hoạt của mình.
-Chịu trách nhiệm với những gì không hoàn thành.Không phải là trách nhiệm lớn nhưng phải có ý thức như vậy mới tiến bộ được.
-Khả năng phát hiện và đào tạo đội ngũ kế tiếp.
Sau khi đánh giá được khả năng của staff rồi thì việc đặt ra mục tiêu cụ thể anh nghĩ là không khó.
4.Có cần thiết xây dựng một tinh thần? Xây dựng như thế nào?
Cuối cùng anh mong mọi người suy nghĩ kỹ điều sau đây.
Hiện tại như các em biết đất nước chúng ta đang thua thế giới, đặc biệt những nước phát triển một khoảng cách rất lớn. Cả về khoa học kỹ thuật công nghệ, cả về tích luỹ tư bản(tiền tệ,công cụ sản xuất như máy móc,cơ sở hạ tầng như giao thông,điện nước...).Thua cả về con người có trình độ tạo ra và làm chủ được máy móc,thua cả về dân trí(nhận thức của người dân về xã hội),thua cả về hệ thống điều khiển xã hội đó là luật pháp,thua cả về hệ thống đào tạo con người...
Đất nước chung ta có thể nói là thua kém mọi mặt,có duy nhất một điều chúng ta hơn đó là chúng ta đói hơn họ. Từ đói và bị áp bức con người sẽ cố gắng để được no đủ và tự chủ hơn,nhưng nếu không có một tinh thần sáng suốt và bền bỉ thì cái đói kia cũng không đưa chúng ta được đến đâu,rốt cuộc vẫn trong vòng luẩn quẩn đói rét về vật chất thua kém về tinh thần. Vì sao vậy,vì đơn giản thế giới con người từ xưa đến nay vẫn là kẻ mạnh bóc lột và áp đặt luật chơi lên kẻ yếu.
Vì vậy nếu không tự cứu mình thì không ai có thể cứu mình được.Một người có thể tự cứu mình bằng cách thoả mãn với chính mình không bon chen,có thể ví như một người đi ở ẩn trên núi không màng đến chuyện đời.
Một người cũng có thể cứu cả một gia đình bằng cách kiếm ra được vật chất và bồi đắp tinh thần cho gia đình (xác suất thất bại cũng rất lớn).Nhưng để cứu cả một đất nước thì cần rất nhiều người đoàn kết để tạo được sức mạnh tổng hợp, kể cả trong trường hợp này nữa thì cũng chưa chắc đã cứu nổi một đất nước thoát khỏi nghèo nàn và sự áp đặt của những nước lớn.
Vì sao vậy?Vì những nước lớn,những tập đoàn lũng đoạn thế giới cũng rất thông minh và biết cách đoàn kết để bóc lột người yếu hơn.
Chúng ta đã thua họ tất cả,nếu tinh thần chúng ta cũng hời hợt thì chuyện làm nô lệ kiểu mới cho những nước lớn cũng là một tương lai gần thôi.
Nói như vậy để các em thấy chúng ta đang rất mong manh và yếu thế.Thế nên để khỏi lãng phí thời gian bây giờ chỉ có hai cách lựa chọn,một là giải tán mỗi người một phương tự tìm con đường đi cho riêng mình.Hai cùng nhau xây dựng một tinh thần bằng những hành động cụ thể có hiệu quả,và tăng một cách chắc chắn đều đặn.
Không phải chỉ có học sinh Đông Du yêu nước,học sinh Việt Nam trên khắp thế giới cũng đang rất háo hức.Nhưng hiện tại tất cả vẫn còn rời rạc và chưa có một tinh thần đủ lớn để tổng hợp được sức mạnh tổng thể. Nhà nước chúng ta hiện không được lòng dân,tham nhũng hoành hành,luật pháp còn lỏng lẻo,dân trí thấp dẫn đến sự nóng vội cẩu thả,con người đối đãi với nhau ngày càng mất lễ nghĩa,trên dưới không thống nhất.Không có chiến tranh mà có cảm tưởng loạn như thời chiến vậy.
Nhóm học sinh chúng ta còn non yếu về mọi mặt,nhưng nếu đoàn kết và bắt đầu xây dựng một sức mạnh tổng hợp bắt đầu từ những việc có hiệu quả từ nhỏ và đều đặn,tăng dần...thì nếu sau này không vực được cả một đất nước đứng lên thì cũng là một thành phần quan trọng trong việc làm giàu cho quê hương,gia đình.
Không biết anh viết có khó hiểu không? hay có chỗ nào không đúng không?Nếu có thì anh rất muốn được học hỏi. Nhưng dù thế nào cũng mong các em suy nghĩ một cách chân thành,bằng cả lý trí và trái tim. Anh hy vọng sẽ làm được cái gì dù nhỏ bé giúp cho quê hương nên sau khi đọc được lời hiệu triệu của thầy đã cũng anh em gắn bó đến bây giờ.Nhưng thấy đây là thời điểm cần dứt khoát nếu không sẽ rất lãng phí thời gian và không hiệu quả, nên đã tóm tắt lại những suy nghĩ của mình như vậy.