俺が言ったよ。当たり前じゃん。研究室を変えたとか、学校に一時期行かなかったこともな。
お前は誰なのかほぼ分かっている、お前の夫もな。だけどお前の目的は何なのか分からない。言いたいなら俺に直接会って言ってみろ。
はっきり言ってお前はただの嫉妬の塊だ。奨学金が貰えないならもっと努力して、自分は勉強が苦しんでいるならもっと日本語を勉強しろ、バイト終わったら徹夜して勉強しろ。
俺がただで奨学金を貰えるもんじゃねよ。俺の仲間もな、皆でただで奨学金をもらうなんてとんでもないよ、誰も寝る時間を惜しんで日々頑張っているんだよ。お前の言い方は皆の努力を無視しているみたいで、ただで奨学金をもらえるみたいで、ムカつくんだよ。
お前の努力が足りないから貰えないと思うよ。または日本語能力が足りない内に修士課程に入ってしまったから、同級生に比べて不利になっていると思うよ。もしかして原因はお前の夢は本当にお前が苦しんで考えたものじゃないし、誰かに似ているし、また魅力がないし、説得力がないから審判の先生方にパスしてくれないではないだろうか。もう一回考えてみろ。
成績に関しては学会を出たかい??論文を何本書いたかい??自分の力で書いたかい??修士過程では授業の方で優を取っても論文を書かない、学会に出て発表しないなら奨学金は無理だよ。
そういうことで、環境のせいにしないでほしい。自分の不幸は自分のせいもあると考えて。
俺も財団に告白したときもそういう風に覚悟したよ。奨学金がなくてもまたバイトして、また頑張って奨学金を獲得することを決めたさ。来年博士に行ってもそういう風にやるつもりさ。俺の夢のためにな、この一生をその夢に託したからな。やり直しても自分と正直に生きたい、人生一生しかないから自分の夢を見つけるまで苦しんでもいい。見つけたらひたすら頑張りたい。やり直すならデカくやる直してみせろって決めたさ。
まあ、俺の成績はお前が思ったよりいいと思うよ。学会の勉強会も出たし、6ページの論文も一本書いたしな、韓国にも行って発表したな。
ただし、授業の方には後期から悩んで研究室を変えようとしたから、あまり出てなかったのは事実さ。今は違うけどな、毎日楽しく出ている、ワクワクして勉強と研究している。今年度取れなかった科目を優で取って、研究の方は学会を出て発表してみせるわ。なぜなら、今は自分の夢のために生きているから、頑張ればできる自信があるさ。
何も分からないなら黙れ。
お前に書類の書き方、奨学金の取り方、面接の仕方いくらでも教えることができる。また、お前が受けたい奨学金を受かったやつはいくらでも紹介するよ。
なぜ俺に不満を持っているんだ。不満がないならなぜここに書いたやがる??
会えるだろう。言いたいことがあるならはっきり言えよ。皆の前にな。
Xin lỗi mọi người nhé, dùng tiếng Nhật chứ không dùng tiếng Việt thì nặng nề quá.Đây là reply cuối cùng của bam ở topic này,これ以降は無視する。
Ui trời, ngay cái Kimochi của mình mà cũng phải mượn ngoại ngữ để truyền đạt, hay là anh ở Nhật lâu quá nên quên mất tiếng Mẹ để chăng?!
Cái mà anh nói Gakkai gì gì ấy, cái nghiên cứu gì gì ấy. Nếu đó là kết quả nghiên cứu của anh, paper là 100% công sức của anh, thì em nghĩ anh đã đâu có thời gian để phải học lại, rồi thì ước mơ gì gì đó (đao to búa lớn quá, theo như cách anh viết). Anh hãy cứ tự khoác cho mình bộ cánh thật lộng lẫy vào, anh nhé !
Cái chuyện học bổng, xin thưa với các anh chị, ngoài chuyện thành tích học, còn phải kể đến nhiều yếu tố, ví dụ như bài luận, cách ăn nói,v.v... Ấy thế nên em mới nói, em biết có những anh chị học hành rất tốt, nhưng chật vật lắm mới có được học bổng. Đâu phải họ học không tốt đâu, tại chẳng qua họ không biết "cách nói", không biết cách "làm hài lòng" đối phương. Chẳng bù cho những anh chị biết sử dụng cái mồm của mình, mà thực sự chẳng làm nên được trò trống gì.
Còn về việc chứng cứ, em viết ra để muốn các anh chị hiểu rằng, em nói có căn cứ. Và đương nhiên, đâu phải anh chị nào PM cho em là em gởi bằng chứng này cho đâu. Nếu là Thầy Hiệu Trưởng hay anh chị nào đó trong Ban đại diện muốn xác nhận thông tin, em sẵn sàng đưa bằng cả 2 tay.
Em xin lỗi anh chị Min Mod về bài viết lần này, em không có chủ ý hay ám chỉ ai cả. Vậy mà em bị "đập" tùm lum. Một lần nữa, em xin cúi đầu tạ tội (vì cái tội nói thẳng nói thật của mình). Em đang suy nghĩ, không biết có nên viết tiếp những gì em đang trăn trở không,
"những điều ai cũng thấy nhưng không ai dám nói" ...
P/s: Em viết mỏi cả tay vẫn không thể dài bằng bài viết của anh bam gì ấy. Thế mới thấy, một người phi thường có thể làm những điều bất bình thường !