Khi mặt trời và Mặt trănng tình tự Là lúc anh da diết nghĩ về em Nỗi nhớ ban ngày trộn lẫn vào đêm Ngày ngắn lại mà đêm thì dài quá.
Trời và Đất trao duyên nhau vội vã Ngày sáng ra Trăng đã khuất sau đời Anh đâu ngờ một lãng tử rong chơi Lại choáng ngợp trước môi cười em gọi.
Nghĩ về em là lòng anh đau nhói Tình đôi ta có nói cũng không cùng Nhật thực tình anh là sợi tơ rung Mà định mệnh là muôn trùng chia cắt.
Trăng đã trả Mặt trời cho Quả đất Em trả anh quay quắt những đêm buồn Thôi, anh về gói trọn những sầu thương Chờ Nguyệt thực, anh buồn nguyên thế kỷ.
Đây là một bài thơ kỷ niệm mà có lẽ tôi là người duy nhất được đọc trên cõi đời này, ngoài tác giả. Nhân vật Em trong thơ đã ra đi, từ rất lâu rồi. Nhưng tình thơ thì vẫn còn lưu lại mãi mãi. Cảm ơn nhà thơ đã cho tôi một kỷ niệm về người dì quá cố của mình.
Môi em Giọt đắng Mắt em Lệ cay Ta Rong rêu Ngồi hát Xót thương Kiếp tù đày. Vai em gầy guộc nhỏ Tóc em xanh màu mây. Ta về ru chút mộng Khóc tình đời đắng cay.
Chi gi ay oi ! em rat thich doc tho cua chi ! rat tam trang ! em chuc chi se thanh cong trong viec den duoc voi trai tim cua " nguoi ay " ! cu vung tin len chi nhe ! [smile]
Cám ơn sự ủng hộ nhiệt tình của Mecghi cũng như những tình cảm mà Mecghi đã dành cho Pinochio. Có thể Pi sẽ không bao giờ đến được với Người Thơ của mình, Nhưng Pi tin rằng Hạnh phúc sẽ đến với những ai luôn tin tưởng và tìm kiếm cho mình một tình yêu chân thật.[smile]
Bâng khuâng!!! Chiều nay một mình mưa rơi.. phố vắng! Bồi hồi chợt đánh thức con tim... Giọt cafe đắng,làn khói thuốc bay mắt cay bừng tỉnh cơn say... không em vắng lặng giọt đắng tháng ngày trôi xa... [tongue]
đây là bài đầu tiên mình tham gia vào trang Văn Thơ... mong được sự chỉ bảo của các anh chị và các bạn!!![smile]