Chương trình Cây Mùa Xuân tại miền Bắc và Chuyến đi Hoà Bình/ Tin buồn về một người ân nhân Đông Du/ Hội đàm nguyên tử Nhật - Việt/ Báo Nhật nói về đường dây buôn lậu ở VNA/ Chúc mừng các bạn đã có kết quả hồ sơ từ Nhật ! là những tin chính trong tuần. Xin mời các bạn đón xem. Chương trình Cây Mùa Xuân tại miền Bắc và Chuyến đi Hoà Bình Chương trình Cây Mùa Xuân của Đông Du ngoài miền bắc đã gửi đến cho các em nhỏ 8 tỉnh phía Bắc (Hà Giang, Lào Cai, Yên Bái, Quảng Ninh, Cao Bằng, Ninh Bình, Sơn La, Hoà Bình) có giá trị 80 triệu VND, bao gồm 1000 quần dài và 1020 áo ấm thông qua hội khuyến học tỉnh. Riêng tỉnh Hoà Bình anh em Đông Du ngoài miền Bắc và một số người bạn trực tiếp đi phát. Tất cả các tỉnh đã nhận được quần áo. Xin cảm ơn sự hợp tác của các hội khuyến học và một số người đã giúp đỡ trong quá trình đặt may quần áo. Sau đây là bài tường thuật và một vài cảm nghĩ sau chuyến đi Hoà Bình .
Mặc dù buổi sáng sớm mùa đông trời lạnh nhưng mọi người đã đến đúng giờ. Đúng 6 giờ 15 phút sáng ngày 17 tháng 1 (22 tháng 12 âm lịch) , 11 anh em xuất phát từ 54 Nguyễn Chí Thanh , bắt đầu chuyến đi phát quần áo ấm cho các em ở tỉnh Hoà Bình. Được hội Khuyến học tỉnh và sở giáo dục tạo điều kiện và dẫn đường đến một trường tiểu học ở Huyện Đà Bắc. Ngôi trường này tính theo đường chim bay từ thị xã Hoà Bình khoảng 5km, nhưng do đường gập ghềnh và nhiều con suối nên chuyến đi mất gần 1 giờ mới đến nơi. Khoảng 10 giờ sáng đoàn đến trường, được các thầy cô, học sinh trong trường và người dân ở đây tiếp đón hồ hởi bằng những lời cảm ơn và những tiết mục văn nghệ của các em học sinh ( chủ yếu là người dân tộc Giao) . Cô hiệu trưởng giới thiệu về trường, thay mặt trường và bà con gửi lời cám ơn trường Đông Du, những em du học sinh Đông Du bên Nhật và ân nhân người Nhật . Các thầy cô rất xúc động vì nghĩa cử cao đẹp, mặc dù ở tận Nhật Bản xa xôi nhưng các anh chị du học sinh vẫn quan tâm đến sự khó khăn của các em học sinh huyện Đà Bắc. Cô hiệu trưởng đã khóc khi phát biểu làm mọi người và bà con ở đó thêm phần cảm động . Thay mặt trường Đông Du tôi có đôi lời phát biểu, mong các em luôn mạnh khoẻ và cố gắng học thật tốt. Lễ phát quần áo và giao lưu giữa các anh chị từ Hà Nội với các em diễn ra đến giữa trưa. Chúng tôi chia tay các em và mọi người ở trường Toàn Sơn và được bà con ở đó tặng những cây mía đen là sản vật của vùng. Về đến thị xã mặc dù chúng tôi nói là đi làm từ thiện nên có chuẩn bị bánh mì đem theo, nhưng các bác trong hội khuyến học và sở giáo dục muốn chiêu đãi chúng tôi một bữa cơm bình dân . Chúng tôi xin cảm ơn và trân trọng bữa cơm thân mật đó.
Qua chuyến đi này anh có vài cảm nghĩ xin được chia sẻ với các em du học sinh Đông Du bên Nhật. Các em học sinh ở trường Toàn Sơn so với một số vùng hẻo lánh khác của Hòa Bình đầy đủ hơn nhưng còn rất thiếu thốn điều kiện học tập. Nhiều em để đi đường tắt phải vượt đường rừng cả 10 cây số. Mùa đông miền núi lạnh lẽo nhưng các em vẫn chỉ có dép lê để di đến trường, và điều kiện ăn uống không đầy đủ. Nói vậy để thấy thời gian và sức lực của các em bị tiêu tốn nhiều, ảnh hưởng đến kết quả và tinh thần học tập của các em. Hồi bên Nhật những lúc bất chợt thấy trời mưa, tuyết hay có những lúc mệt mỏi về tinh thần anh hay nghĩ đến những em Đông Du đang phát báo, đang tự kiếm sống tại Nhật. Thứ nhất vì anh cũng từng trải qua những giai đoạn như vậy nên rất hiểu và thông cảm, thứ 2 để anh tự nhắc mình phải cố gắng và chịu khó hơn nữa, vì khi ta càng lớn công việc và trách nhiệm của mình càng nhiều. Anh cũng đã từng tham gia trực tiếp với các senpai khác để lo việc cho Đông Du, nhưng chẳng làm được bao nhiêu mặc dù những việc còn phải làm là rất nhiều. Sắp tới anh và một số senpai đã và sẽ về Việt Nam muốn dành một phần thời gian của mình để cùng các em Đông Du bên Nhật tạo thành một mối liên hệ sao cho thời gian chúng ta bỏ ra có hiệu quả và có những hoạt động thiết thực hơn. Khi có khó khăn chúng ta hay nghĩ đến những ngày về Việt Nam trong tương lai, hãy nghĩ đến nhau để biết rằng ở những nơi trên đất nước Việt Nam và Nhật bản có nhiều anh em Đông Du đang sống, học tập và làm việc hết mình, để cùng nhau cố gắng học và làm việc hiệu quả hơn nữa. Còn rất nhiều điều anh muốn nói, cho phép anh sẽ trình bày ở những bài sau. Xuân mới chúc các em một năm đầy sức khỏe về thể chất, tràn đầy sức khỏe về tinh thần để vượt quá những khó khăn hiện tại và tích lũy cho tương lai.
Những hình ảnh trong chuyến đi








Trần Phương(Vo Minh)
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tin buồn về một người ân nhân Đông DuNhà trường Đông Du vừa thông báo tin buồn về người ân nhân - Ông Araishi Masahiro vừa qua đời ngày 29-1-2009. Khi còn học tập tại đại học Tokyo, ông Araishi là kohai của thầy Nguyễn Đức Hòe tại ký túc xá Shinsei Gakuryo (新星学寮). Và là một người đã giúp đỡ chương trình du học Đông Du ngay từ những ngày đầu, ông đã cho Đông Du mượn 100man để làm tiền bão lãnh đưa người du học sinh đầu tiên đến Shizuoka. Nếu không có ông Araishi thì có lẽ Đông Du đã không có những bước khởi đầu tốt đẹp.
Gia đình Đông Du tại Nhật xin gửi lời thương tiếc và lời chia buồn sâu sắc nhất đến gia đình ông Araishi Masahiro. Và xin gửi các bạn đọc bài tin của báo Tuổi trẻ viết về Ông.
Vĩnh biệt Công dân danh dự Araishi MasahiroTT - “Tôi muốn mình được hỏa táng sau khi giã từ cõi đời này. Sẽ không có bia mộ gì cả, mà tro cốt của tôi sẽ được rải trên các dòng sông VN và nó sẽ nằm lại ở đất nước này - nơi mà tôi có những người bạn thân từ thời trẻ, những người bạn là phụ nữ nghèo khó khăn, bạn khiếm thị, khiếm thính, chậm phát triển, cùng trẻ em yêu môi trường...”.Đó là những lời trăng trối của ông Araishi Masahiro - tổng thư ký BAJ (Cầu châu Á - Nhật Bản, một tổ chức phi chính phủ) - đã vĩnh viễn ra đi vào tối mồng 4 tết (ngày 29-1-2009) tại Bệnh viện Tokyo Women’s Medical University (Nhật) vì bệnh ung thư. Ông Araishi Masahiro là người đã được cố đại tướng Mai Chí Thọ trao danh hiệu Công dân danh dự TP.HCM năm 1982 (khi ấy cố đại tướng là chủ tịch UBND TP.HCM). Và năm 2008, lãnh đạo TP Huế cũng đã trao danh hiệu Công dân danh dự TP Huế cho ông Araishi Masahiro.
Thành viên của Hội người Nhật bảo vệ lưu học sinh VN tại NhậtAraishi Masahiro ra đời trong bối cảnh nước Nhật tan hoang sau Thế chiến thứ 2 (ông sinh ngày 16-10-1945). Như bao thanh niên Nhật khác, ông lao vào học hành với mong ước tái thiết đất nước và vô cùng căm ghét chiến tranh. Là một học sinh giỏi, ông dễ dàng chiếm một ghế ở Trường ĐH Tokyo danh giá. Sau bảy năm học tập, nghiên cứu ở đây (từ 1964-1971), ông ra trường với tấm bằng thạc sĩ khoa cơ khí.

(
Phó chủ tịch UBND TP Huế Nguyễn Đăng Thạnh trao danh hiệu Công dân danh dự cho ông Araishi - (ảnh này đăng trên báo Tuổi Trẻ xuân Kỷ Sửu)
Trên báo Tuổi Trẻ xuân Kỷ Sửu 2009, chúng tôi có bài viết “Không thể sống khác” kể về một anh chàng “đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi” tên Huỳnh Huy Tuệ đã gạt bỏ tất cả để đi làm điều phối viên cho BAJ, suốt ngày lặn lội theo trẻ em nghèo để giáo dục môi trường. Bị bạn bè gọi là “Tuệ khùng” nhưng anh vẫn cười vui bảo: ”Tôi không thể sống khác khi chứng kiến những người Nhật đã hết mình vì VN như chú Araishi Masahiro...”.)
Trong bảy năm ở ĐH Tokyo, ông đã kết thân với nhiều người bạn đến từ VN mà bây giờ đều là những người thành đạt như PGS-TS Huỳnh Mùi, TS Nguyễn An Trung (nguyên tổng giám đốc Sài Gòn Auto), Huỳnh Trí Chánh (GS ĐH Tokyo), Nguyễn Giáp (nguyên đại sứ VN tại Nhật), ông bà Tô Bửu Lưỡng - Đào Thị Minh (sáng lập Công ty Vilotus)...
Ngày ấy họ đều là những thanh niên trí thức căm ghét chiến tranh, căm ghét sự chia cắt đất nước vì bom đạn của Mỹ. Và ông đã trở thành một hội viên tích cực của Hội người Nhật bảo vệ lưu học sinh VN tại Nhật đấu tranh cho một VN thống nhất, hoạt động từ năm 1969-1977.
Vài tháng trước khi ông giã từ cõi đời, chúng tôi hân hạnh có dịp được ngồi nghe ông kể chuyện. Ông mơ màng nhớ lại những tháng ngày sát cánh cùng du học sinh VN tại Nhật xuống đường đấu tranh ngay tại Tokyo. Ông kể: “Ngay sau khi nghe tin Sài Gòn được giải phóng, các bạn VN cùng với chúng tôi đã đến ngay tòa đại sứ của chính quyền Sài Gòn tại Tokyo để bảo vệ. Chúng tôi muốn gìn giữ nơi này được nguyên vẹn, đầy đủ cho một nước VN thống nhất. Cảnh sát đã ngăn cản điều này và có không ít sinh viên VN bị bắt. Chúng tôi đã khá vất vả trong việc bảo lãnh các bạn ấy ra tù”. Phải nói rằng tình yêu của Araishi dành cho VN thật vô bờ bến. Bởi ông đã phải trả giá cho tình yêu ấy bằng những thiệt hại đáng kể nhưng vẫn không làm mờ nhạt hai chữ VN trong trái tim mình. Số là ngay sau khi thống nhất, VN còn hết sức vất vả bởi lệnh cấm vận. VN thời ấy thiếu thốn đủ thứ, nhất là máy móc phục vụ sản xuất. Một số rất ít các tổ chức vào được VN lại tranh thủ kiếm chác khi nâng giá máy móc lên gấp đôi, gấp ba. Bức xúc khi biết được những điều ấy, ông Araishi sang ngay VN để làm người trung gian.
Kết quả của việc bảo lãnh để mua máy đúng giá là ông mang nợ lên đến 7 triệu USD! Lý do vì máy nhập về nhưng tiền không chuyển qua và người bảo lãnh lãnh đủ! Những năm cuối thập niên 1970 - đầu 1980, ông lao đao vì nợ ngân hàng, phải bán nhà... Phải đến hơn 10 năm sau tiền mới được gửi trả.
Nhắc lại câu chuyện cũ ấy, ông cười nói: “Tôi hiểu VN lúc ấy chưa có kinh nghiệm quản lý. Tôi nhớ mãi một câu chuyện thế này của thời bao cấp ở VN: Tôi thuê bao một xe Hải Âu 25 chỗ từ Hà Nội ra sân bay Nội Bài để về nước. Xe đến trễ hơn một giờ và trên xe đã đầy nghẹt người do tài xế rước thêm khách cũng có, do người này người kia gửi theo cũng có. Và khi chuyến xe cà rịch cà tang đó đến Nội Bài thì máy bay đã cất cánh, báo hại tôi phải ở lại thêm một tuần đợi chuyến kế tiếp. Một đất nước khó khăn như thế thì chuyện tiền bạc của tôi trễ nải là bình thường. Theo tôi, khi nào người bạn giàu có mà đối xử với mình như thế mới là đáng xem lại. Đằng này bạn đang khó mà... Và thực tế cho thấy tôi đã nghĩ đúng”.
Với những câu chuyện vừa kể, chúng ta sẽ dễ dàng hiểu được vì sao ông trăng trối rằng sau khi giã từ cõi đời, nắm tro tàn của mình được trôi trên những con sông VN…
Cho cần câu chứ không tặng cá!Năm 1982 tặng máy phát điện cho Củ Chi. Năm 1990-1992 trao học bổng cho trường khiếm thính, tặng máy may cho nhà trẻ em đường phố Đà Nẵng... Từ năm 1992-2002 tặng hàng loạt xe rác cho các thành phố ở VN. Năm 1993 tổ chức tour tham quan vấn đề xử lý rác tại Nhật Bản cho Công ty Môi trường Hải Phòng, thành lập BAJ. Năm 1994 giúp xây dựng trường nghề cho trẻ em mồ côi TP.HCM. Năm 1995 tổ chức hội thảo môi trường (hợp tác với ĐH Y Hà Nội và Trung tâm Môi trường Huế), xuất bản sách Những kinh nghiệm về ô nhiễm môi trường tại Nhật Bản bản tiếng Việt.

(
Trong những tháng cuối cùng nằm trên giường bệnh, ông Araishi luôn mặc trên người những chiếc áo có in chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh - một thần tượng của ông. Và ông bảo chính Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiếp cho ông tinh thần lạc quan - Ảnh: H.H.Tuệ)
Tổ chức hội thảo về rác y tế tại TP.HCM (hợp tác với Trung tâm Bảo vệ môi trường TP.HCM). Từ 1996-2003 trồng cây gây rừng vùng núi đá Cao Bằng, Hà Giang. Năm 1999 xây nhà mátxa của kỹ thuật viên người khiếm thị tại Trường Nguyễn Đình Chiểu TP.HCM. Từ 2002 đến nay tập trung giáo dục môi trường cho trẻ em nghèo ở TP.HCM, Huế; tạo việc làm cho thanh niên khó khăn ở vùng đô thị nghèo, việc làm ổn định cho người khuyết tật...
Đó là một số liệt kê về công việc mà ông Araishi cùng các cộng sự của mình đã làm ở VN. Và qua đó đã phản ánh được quan điểm của ông là “cho cần câu chứ không tặng cá”. Ông nói: “Khi chúng tôi đến với những nơi cần được giúp đỡ, ai cũng nghĩ rằng người Nhật giàu có, ắt khi đến sẽ cho nhiều tiền. Nhưng tôi nói rằng tiền nhiều rồi cũng sẽ hết, vì vậy cái chúng tôi đem đến cho các bạn là những cơ hội để tồn tại và phát triển”. Và đó là lý do của chuyện dạy nghề mátxa cho người khiếm thị, là chuyện đưa các em thiếu nhi nghèo lênh đênh trên sông nước ở Huế đến trường học…Chính vì vậy, khi nghe tin ông mất, những cậu bé như Bia, Điện... ở phường Phú Bình (Huế) đã khóc sướt mướt. Bởi chính ông chứ không ai khác đã làm thay đổi cuộc đời các em từ những cậu bé không biết chữ, không biết được tương lai sẽ như thế nào nay đã thật sự tự tin bước trên đường đời.
Huy Thọ
Nguồn www.tuoitre.com.vn--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hội đàm nguyên tử Nhật - Việt Nhật Bản sẽ mở hội đàm với Nam Hàn và Việt Nam về chủ đề hợp tác trong lĩnh vực hạt nhân.Bản tin kinh doanh của hãng Nikkei đưa tin hội đàm sẽ bắt đầu vào mùa xuân, và công ty Nhật đang để ý đến thị trường điện nguyên tử của Việt Nam.
Cạnh đó Nhật cũng đang trong quá trình thương thảo với Nga về một hiệp định tương tự.
Nhu cầu xây nhà máy điện nguyên tử hiện đang gia tăng tại các nước đang phát triển.
Hiệp định tạo điều kiện cho công ty Nhật bước vào lĩnh vực điện nguyên tử dân dụng tại Việt Nam bằng cách đơn giản hóa thủ tục khi nhập cảng máy móc dùng để xây nhà máy.
Và các điều khoản ngăn chặn kỹ thuật nguyên tử được chuyển sang nước khác để dùng vào mục đích quân sự.
Việt Nam đã ký hiệp ước nguyên tử dân dụng với năm nước là Nga, Trung Quốc, Hàn Quốc, Ấn Độ và Argentina.
Các hiệp ước này được ký ở cấp chính phủ.

Theo giáo sư Vương Hữu Tấn, Giám đốc Viện Nghiên cứu nguyên tử, quá trình hợp tác và ký hiệp định tiếp theo với Nhật Bản, Hoa Kỳ và Pháp là việc cần phải để ý vì "ba nước này là cường quốc hạt nhân”.
Việt Nam dự định sẽ khởi công xây nhà máy điện nguyên tử đầu tiên tại Bình Thuận vào năm 2015. Thời gian hoàn tất là 2020.
Vì đây là dự án lớn và quan trọng, nên theo ông Tấn, báo cáo đầu tư cần phải được chuyển cho Quốc hội phê duyệt. Sau đó sẽ chuyển cho chính phủ lập dự án đầu tư.
Trước câu hỏi của BBC về phản ứng của xã hội đối với dự án xây điện nguyên tử tại Việt Nam, ông Tấn nói:
“Mọi người thấy cần là Việt Nam cần phải xây, và phải có nhà máy điện nguyên tử vào 2020. Một số người quan tâm nhấn mạnh đến điểm: ban đầu không nên xây nhiều tổ máy, và nên có chương trình đào tạo nhân lực tốt hơn.”
“Các cơ quan chuyên môn sẽ phải làm rõ hơn để giải tỏa lo lắng của những người băn khoăn."
Nguồn BBCVietnamese.com--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Báo Nhật nói về đường dây buôn lậu ở VNACựu phi công Vietnam Airlines Đặng Xuân Hợp trong khi bị bắt đã khai với cảnh sát Nhật Bản về vai trò của 'người thủ trưởng' (boss), giới thiệu cho ông việc làm ăn của đường dây phi phápBáo Nhật tờ Yomiuri Shimbun công bố các chi tiết về đường dây buôn lậu của cựu phi công Hàng không Quốc gia Việt Nam, ông Đặng Xuân Hợp vào Nhật Bản.
Theo bài trên báo ngày 3/02/2009, đường dây chuyển lậu hàng từ Việt Nam vào Nhật là một phần của hệ thống mua hàng ăn cắp từ Nhật để đem ra khỏi nước này.

(
http://www.yomiuri.co.jp/national/news/20090202-OYT1T00667.htm)
Bài báo nói điều tra từ 14 địa phương của Nhật cho thấy ít nhất 10 cửa tiệm tại Gunma và Hyogo mua hàng của đường dây mà ông Hợp chỉ là một mắt xích.
Cảnh sát Nhật từ năm 2006 đã điều tra những người Việt mua bán hàng ăn cắp từ các siêu thị và tiệm bán đồ của Nhật.
Nhưng nối hai đoạn của đường dây này là dịch vụ như báo Yomiuri Shimbun gọi là 'ngân hàng ngầm', để tạo điều kiện cho cả việc thu mua hàng nhập lậu và tiêu thụ hàng đánh cắp.
Bắt giữNhà chức trách Nhật đã bắt 84 người liên quan.
Nhưng vụ nổi bật nhất là việc bắt phi công Vietnam Airlines Đặng Xuân Hợp, 33 tuổi và hai người khác ở Tokyo, một nam, một nữ.
Người thứ tư mà cảnh sát Nhật tin là trưởng nhóm là một phụ nữ 34 tuổi ở TP Hồ Chí Minh.
Bài báo nói Nhật Bản đã có được trát bắt người này.
Người ta cũng cho hay ông Hợp trong khi bị bắt đã khai với cảnh sát Nhật Bản về vai trò của 'người thủ trưởng' của ông ta.
Theo đó, chính người lãnh đạo ông Hợp (his boss) đã giới thiệu ông cho người phụ nữ nọ ở TPHCM.
Cựu phi công Hợp cũng khai rằng ông nhận lời chuyển hàng để 'nhận thưởng'.
Nhưng báo Nhật không nêu tên người chỉ đạo ông Hợp là ai và có phải là một quan chức của chính Vietnam Airlines hay không.
Chệnh lệch giáBài báo cũng giải mã việc làm ăn của đường dây phi pháp mà phi công Hợp chỉ đóng vai trò vận chuyển.
Nhờ chênh lệch giá cả hàng hóa giữa Việt Nam và Nhật Bản, nhóm làm ăn đã đưa vào Nhật các mặt hàng, như gia vị phở, thức ăn từ Việt Nam, và chuyển ngược lại mỹ phẩm, đồ video v.v.
Họ dùng phi công Vietnam Airlines vì không phải khai báo hải quan chặt chẽ mà nói là chuyển 'quà' cho ai đó.
Nhưng việc làm ăn lớn tới mức từ 2006 đã lên tới nhiều triệu yên Nhật tính theo trị giá hàng đánh cắp tại Nhật để mang về Việt Nam tiêu thụ.
Phi công Hợp đã bị bắt giữ vào tháng 12/2008 do bị nghi ngờ tiếp tay chuyển hàng ăn cắp của các nhóm tội phạm người Việt hoạt động tại Nhật Bản. Phi công này sau đó đã nhận được cáo buộc chính thức vì hành vi phạm pháp vào hôm 7/01/2009.
Theo cơ quan điều tra Nhật Bản, các phi công và các tiếp viên của Vietnam Airlines thường vận chuyển các khối lượng lớn bất thường hành lý mỗi khi tới Nhật Bản.
Nguồn BBCVietnamese.com--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chúc mừng các bạn đã có kết quả hồ sơ từ Nhật !Tin từ nhà trường Đông Du cho hay, ngày 02/02/2009 đã có tin vui từ Nhật. Nhóm TOKYO NIHONGO +SHINJUKU đã có kết quả hồ sơ.Tất cả 26 bạn trong nhóm đều có kết quả tốt. Không một hồ sơ nào bị lọai. Một tin vui tuyệt vời. Xin chúc mừng tất cả các bạn!!!!!
Thầy đang gắn hoa cho các bạn được chon đi.
Cô Phượng gắn hoa chúc mừng các bạn đã có hồ sơ gửi về.
Cô Phượng và Cô Tanaka cũng thật vui khi nhận được tin vui của học trò mình.Nguồn www.dongdu.edu.vn© 2009 Dongdu.org
Chương trình Cây Mùa Xuân tại miền Bắc và Chuyến đi Hoà Bình/ Tin buồn về một người ân nhân Đông Du/ Hội đàm nguyên tử Nhật - Việt/ Báo Nhật nói về đường dây buôn lậu ở VNA/ Chúc mừng các bạn đã có kết quả hồ sơ từ Nhật ! là những tin chính trong tuần. Xin mời các bạn đón xem.
Chương trình Cây Mùa Xuân tại miền Bắc và Chuyến đi Hoà Bình
Chương trình Cây Mùa Xuân của Đông Du ngoài miền bắc đã gửi đến cho các em nhỏ 8 tỉnh phía Bắc (Hà Giang, Lào Cai, Yên Bái, Quảng Ninh, Cao Bằng, Ninh Bình, Sơn La, Hoà Bình) có giá trị 80 triệu VND, bao gồm 1000 quần dài và 1020 áo ấm thông qua hội khuyến học tỉnh. Riêng tỉnh Hoà Bình anh em Đông Du ngoài miền Bắc và một số người bạn trực tiếp đi phát. Tất cả các tỉnh đã nhận được quần áo. Xin cảm ơn sự hợp tác của các hội khuyến học và một số người đã giúp đỡ trong quá trình đặt may quần áo. Sau đây là bài tường thuật và một vài cảm nghĩ sau chuyến đi Hoà Bình .
Mặc dù buổi sáng sớm mùa đông trời lạnh nhưng mọi người đã đến đúng giờ. Đúng 6 giờ 15 phút sáng ngày 17 tháng 1 (22 tháng 12 âm lịch) , 11 anh em xuất phát từ 54 Nguyễn Chí Thanh , bắt đầu chuyến đi phát quần áo ấm cho các em ở tỉnh Hoà Bình. Được hội Khuyến học tỉnh và sở giáo dục tạo điều kiện và dẫn đường đến một trường tiểu học ở Huyện Đà Bắc. Ngôi trường này tính theo đường chim bay từ thị xã Hoà Bình khoảng 5km, nhưng do đường gập ghềnh và nhiều con suối nên chuyến đi mất gần 1 giờ mới đến nơi. Khoảng 10 giờ sáng đoàn đến trường, được các thầy cô, học sinh trong trường và người dân ở đây tiếp đón hồ hởi bằng những lời cảm ơn và những tiết mục văn nghệ của các em học sinh ( chủ yếu là người dân tộc Giao) . Cô hiệu trưởng giới thiệu về trường, thay mặt trường và bà con gửi lời cám ơn trường Đông Du, những em du học sinh Đông Du bên Nhật và ân nhân người Nhật . Các thầy cô rất xúc động vì nghĩa cử cao đẹp, mặc dù ở tận Nhật Bản xa xôi nhưng các anh chị du học sinh vẫn quan tâm đến sự khó khăn của các em học sinh huyện Đà Bắc. Cô hiệu trưởng đã khóc khi phát biểu làm mọi người và bà con ở đó thêm phần cảm động . Thay mặt trường Đông Du tôi có đôi lời phát biểu, mong các em luôn mạnh khoẻ và cố gắng học thật tốt. Lễ phát quần áo và giao lưu giữa các anh chị từ Hà Nội với các em diễn ra đến giữa trưa. Chúng tôi chia tay các em và mọi người ở trường Toàn Sơn và được bà con ở đó tặng những cây mía đen là sản vật của vùng. Về đến thị xã mặc dù chúng tôi nói là đi làm từ thiện nên có chuẩn bị bánh mì đem theo, nhưng các bác trong hội khuyến học và sở giáo dục muốn chiêu đãi chúng tôi một bữa cơm bình dân . Chúng tôi xin cảm ơn và trân trọng bữa cơm thân mật đó.
Qua chuyến đi này anh có vài cảm nghĩ xin được chia sẻ với các em du học sinh Đông Du bên Nhật. Các em học sinh ở trường Toàn Sơn so với một số vùng hẻo lánh khác của Hòa Bình đầy đủ hơn nhưng còn rất thiếu thốn điều kiện học tập. Nhiều em để đi đường tắt phải vượt đường rừng cả 10 cây số. Mùa đông miền núi lạnh lẽo nhưng các em vẫn chỉ có dép lê để di đến trường, và điều kiện ăn uống không đầy đủ. Nói vậy để thấy thời gian và sức lực của các em bị tiêu tốn nhiều, ảnh hưởng đến kết quả và tinh thần học tập của các em. Hồi bên Nhật những lúc bất chợt thấy trời mưa, tuyết hay có những lúc mệt mỏi về tinh thần anh hay nghĩ đến những em Đông Du đang phát báo, đang tự kiếm sống tại Nhật. Thứ nhất vì anh cũng từng trải qua những giai đoạn như vậy nên rất hiểu và thông cảm, thứ 2 để anh tự nhắc mình phải cố gắng và chịu khó hơn nữa, vì khi ta càng lớn công việc và trách nhiệm của mình càng nhiều. Anh cũng đã từng tham gia trực tiếp với các senpai khác để lo việc cho Đông Du, nhưng chẳng làm được bao nhiêu mặc dù những việc còn phải làm là rất nhiều. Sắp tới anh và một số senpai đã và sẽ về Việt Nam muốn dành một phần thời gian của mình để cùng các em Đông Du bên Nhật tạo thành một mối liên hệ sao cho thời gian chúng ta bỏ ra có hiệu quả và có những hoạt động thiết thực hơn. Khi có khó khăn chúng ta hay nghĩ đến những ngày về Việt Nam trong tương lai, hãy nghĩ đến nhau để biết rằng ở những nơi trên đất nước Việt Nam và Nhật bản có nhiều anh em Đông Du đang sống, học tập và làm việc hết mình, để cùng nhau cố gắng học và làm việc hiệu quả hơn nữa. Còn rất nhiều điều anh muốn nói, cho phép anh sẽ trình bày ở những bài sau. Xuân mới chúc các em một năm đầy sức khỏe về thể chất, tràn đầy sức khỏe về tinh thần để vượt quá những khó khăn hiện tại và tích lũy cho tương lai.
Những hình ảnh trong chuyến đi
Trần Phương(Vo Minh)
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Tin buồn về một người ân nhân Đông Du
Nhà trường Đông Du vừa thông báo tin buồn về người ân nhân - Ông Araishi Masahiro vừa qua đời ngày 29-1-2009. Khi còn học tập tại đại học Tokyo, ông Araishi là kohai của thầy Nguyễn Đức Hòe tại ký túc xá Shinsei Gakuryo (新星学寮). Và là một người đã giúp đỡ chương trình du học Đông Du ngay từ những ngày đầu, ông đã cho Đông Du mượn 100man để làm tiền bão lãnh đưa người du học sinh đầu tiên đến Shizuoka. Nếu không có ông Araishi thì có lẽ Đông Du đã không có những bước khởi đầu tốt đẹp.
Gia đình Đông Du tại Nhật xin gửi lời thương tiếc và lời chia buồn sâu sắc nhất đến gia đình ông Araishi Masahiro. Và xin gửi các bạn đọc bài tin của báo Tuổi trẻ viết về Ông.
Vĩnh biệt Công dân danh dự Araishi Masahiro
TT - “Tôi muốn mình được hỏa táng sau khi giã từ cõi đời này. Sẽ không có bia mộ gì cả, mà tro cốt của tôi sẽ được rải trên các dòng sông VN và nó sẽ nằm lại ở đất nước này - nơi mà tôi có những người bạn thân từ thời trẻ, những người bạn là phụ nữ nghèo khó khăn, bạn khiếm thị, khiếm thính, chậm phát triển, cùng trẻ em yêu môi trường...”.
Đó là những lời trăng trối của ông Araishi Masahiro - tổng thư ký BAJ (Cầu châu Á - Nhật Bản, một tổ chức phi chính phủ) - đã vĩnh viễn ra đi vào tối mồng 4 tết (ngày 29-1-2009) tại Bệnh viện Tokyo Women’s Medical University (Nhật) vì bệnh ung thư. Ông Araishi Masahiro là người đã được cố đại tướng Mai Chí Thọ trao danh hiệu Công dân danh dự TP.HCM năm 1982 (khi ấy cố đại tướng là chủ tịch UBND TP.HCM). Và năm 2008, lãnh đạo TP Huế cũng đã trao danh hiệu Công dân danh dự TP Huế cho ông Araishi Masahiro.
Thành viên của Hội người Nhật bảo vệ lưu học sinh VN tại Nhật
Araishi Masahiro ra đời trong bối cảnh nước Nhật tan hoang sau Thế chiến thứ 2 (ông sinh ngày 16-10-1945). Như bao thanh niên Nhật khác, ông lao vào học hành với mong ước tái thiết đất nước và vô cùng căm ghét chiến tranh. Là một học sinh giỏi, ông dễ dàng chiếm một ghế ở Trường ĐH Tokyo danh giá. Sau bảy năm học tập, nghiên cứu ở đây (từ 1964-1971), ông ra trường với tấm bằng thạc sĩ khoa cơ khí.
(Phó chủ tịch UBND TP Huế Nguyễn Đăng Thạnh trao danh hiệu Công dân danh dự cho ông Araishi - (ảnh này đăng trên báo Tuổi Trẻ xuân Kỷ Sửu)
Trên báo Tuổi Trẻ xuân Kỷ Sửu 2009, chúng tôi có bài viết “Không thể sống khác” kể về một anh chàng “đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi” tên Huỳnh Huy Tuệ đã gạt bỏ tất cả để đi làm điều phối viên cho BAJ, suốt ngày lặn lội theo trẻ em nghèo để giáo dục môi trường. Bị bạn bè gọi là “Tuệ khùng” nhưng anh vẫn cười vui bảo: ”Tôi không thể sống khác khi chứng kiến những người Nhật đã hết mình vì VN như chú Araishi Masahiro...”.)
Trong bảy năm ở ĐH Tokyo, ông đã kết thân với nhiều người bạn đến từ VN mà bây giờ đều là những người thành đạt như PGS-TS Huỳnh Mùi, TS Nguyễn An Trung (nguyên tổng giám đốc Sài Gòn Auto), Huỳnh Trí Chánh (GS ĐH Tokyo), Nguyễn Giáp (nguyên đại sứ VN tại Nhật), ông bà Tô Bửu Lưỡng - Đào Thị Minh (sáng lập Công ty Vilotus)...
Ngày ấy họ đều là những thanh niên trí thức căm ghét chiến tranh, căm ghét sự chia cắt đất nước vì bom đạn của Mỹ. Và ông đã trở thành một hội viên tích cực của Hội người Nhật bảo vệ lưu học sinh VN tại Nhật đấu tranh cho một VN thống nhất, hoạt động từ năm 1969-1977.
Vài tháng trước khi ông giã từ cõi đời, chúng tôi hân hạnh có dịp được ngồi nghe ông kể chuyện. Ông mơ màng nhớ lại những tháng ngày sát cánh cùng du học sinh VN tại Nhật xuống đường đấu tranh ngay tại Tokyo. Ông kể: “Ngay sau khi nghe tin Sài Gòn được giải phóng, các bạn VN cùng với chúng tôi đã đến ngay tòa đại sứ của chính quyền Sài Gòn tại Tokyo để bảo vệ. Chúng tôi muốn gìn giữ nơi này được nguyên vẹn, đầy đủ cho một nước VN thống nhất. Cảnh sát đã ngăn cản điều này và có không ít sinh viên VN bị bắt. Chúng tôi đã khá vất vả trong việc bảo lãnh các bạn ấy ra tù”.
Phải nói rằng tình yêu của Araishi dành cho VN thật vô bờ bến. Bởi ông đã phải trả giá cho tình yêu ấy bằng những thiệt hại đáng kể nhưng vẫn không làm mờ nhạt hai chữ VN trong trái tim mình. Số là ngay sau khi thống nhất, VN còn hết sức vất vả bởi lệnh cấm vận. VN thời ấy thiếu thốn đủ thứ, nhất là máy móc phục vụ sản xuất. Một số rất ít các tổ chức vào được VN lại tranh thủ kiếm chác khi nâng giá máy móc lên gấp đôi, gấp ba. Bức xúc khi biết được những điều ấy, ông Araishi sang ngay VN để làm người trung gian.
Kết quả của việc bảo lãnh để mua máy đúng giá là ông mang nợ lên đến 7 triệu USD! Lý do vì máy nhập về nhưng tiền không chuyển qua và người bảo lãnh lãnh đủ! Những năm cuối thập niên 1970 - đầu 1980, ông lao đao vì nợ ngân hàng, phải bán nhà... Phải đến hơn 10 năm sau tiền mới được gửi trả.
Nhắc lại câu chuyện cũ ấy, ông cười nói: “Tôi hiểu VN lúc ấy chưa có kinh nghiệm quản lý. Tôi nhớ mãi một câu chuyện thế này của thời bao cấp ở VN: Tôi thuê bao một xe Hải Âu 25 chỗ từ Hà Nội ra sân bay Nội Bài để về nước. Xe đến trễ hơn một giờ và trên xe đã đầy nghẹt người do tài xế rước thêm khách cũng có, do người này người kia gửi theo cũng có. Và khi chuyến xe cà rịch cà tang đó đến Nội Bài thì máy bay đã cất cánh, báo hại tôi phải ở lại thêm một tuần đợi chuyến kế tiếp. Một đất nước khó khăn như thế thì chuyện tiền bạc của tôi trễ nải là bình thường. Theo tôi, khi nào người bạn giàu có mà đối xử với mình như thế mới là đáng xem lại. Đằng này bạn đang khó mà... Và thực tế cho thấy tôi đã nghĩ đúng”.
Với những câu chuyện vừa kể, chúng ta sẽ dễ dàng hiểu được vì sao ông trăng trối rằng sau khi giã từ cõi đời, nắm tro tàn của mình được trôi trên những con sông VN…
Cho cần câu chứ không tặng cá!
Năm 1982 tặng máy phát điện cho Củ Chi. Năm 1990-1992 trao học bổng cho trường khiếm thính, tặng máy may cho nhà trẻ em đường phố Đà Nẵng... Từ năm 1992-2002 tặng hàng loạt xe rác cho các thành phố ở VN. Năm 1993 tổ chức tour tham quan vấn đề xử lý rác tại Nhật Bản cho Công ty Môi trường Hải Phòng, thành lập BAJ. Năm 1994 giúp xây dựng trường nghề cho trẻ em mồ côi TP.HCM. Năm 1995 tổ chức hội thảo môi trường (hợp tác với ĐH Y Hà Nội và Trung tâm Môi trường Huế), xuất bản sách Những kinh nghiệm về ô nhiễm môi trường tại Nhật Bản bản tiếng Việt.
(Trong những tháng cuối cùng nằm trên giường bệnh, ông Araishi luôn mặc trên người những chiếc áo có in chân dung Chủ tịch Hồ Chí Minh - một thần tượng của ông. Và ông bảo chính Chủ tịch Hồ Chí Minh đã tiếp cho ông tinh thần lạc quan - Ảnh: H.H.Tuệ)
Tổ chức hội thảo về rác y tế tại TP.HCM (hợp tác với Trung tâm Bảo vệ môi trường TP.HCM). Từ 1996-2003 trồng cây gây rừng vùng núi đá Cao Bằng, Hà Giang. Năm 1999 xây nhà mátxa của kỹ thuật viên người khiếm thị tại Trường Nguyễn Đình Chiểu TP.HCM. Từ 2002 đến nay tập trung giáo dục môi trường cho trẻ em nghèo ở TP.HCM, Huế; tạo việc làm cho thanh niên khó khăn ở vùng đô thị nghèo, việc làm ổn định cho người khuyết tật...
Đó là một số liệt kê về công việc mà ông Araishi cùng các cộng sự của mình đã làm ở VN. Và qua đó đã phản ánh được quan điểm của ông là “cho cần câu chứ không tặng cá”. Ông nói: “Khi chúng tôi đến với những nơi cần được giúp đỡ, ai cũng nghĩ rằng người Nhật giàu có, ắt khi đến sẽ cho nhiều tiền. Nhưng tôi nói rằng tiền nhiều rồi cũng sẽ hết, vì vậy cái chúng tôi đem đến cho các bạn là những cơ hội để tồn tại và phát triển”. Và đó là lý do của chuyện dạy nghề mátxa cho người khiếm thị, là chuyện đưa các em thiếu nhi nghèo lênh đênh trên sông nước ở Huế đến trường học…
Chính vì vậy, khi nghe tin ông mất, những cậu bé như Bia, Điện... ở phường Phú Bình (Huế) đã khóc sướt mướt. Bởi chính ông chứ không ai khác đã làm thay đổi cuộc đời các em từ những cậu bé không biết chữ, không biết được tương lai sẽ như thế nào nay đã thật sự tự tin bước trên đường đời.
Huy Thọ
Nguồn www.tuoitre.com.vn
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hội đàm nguyên tử Nhật - Việt
Nhật Bản sẽ mở hội đàm với Nam Hàn và Việt Nam về chủ đề hợp tác trong lĩnh vực hạt nhân.
Bản tin kinh doanh của hãng Nikkei đưa tin hội đàm sẽ bắt đầu vào mùa xuân, và công ty Nhật đang để ý đến thị trường điện nguyên tử của Việt Nam.
Cạnh đó Nhật cũng đang trong quá trình thương thảo với Nga về một hiệp định tương tự.
Nhu cầu xây nhà máy điện nguyên tử hiện đang gia tăng tại các nước đang phát triển.
Hiệp định tạo điều kiện cho công ty Nhật bước vào lĩnh vực điện nguyên tử dân dụng tại Việt Nam bằng cách đơn giản hóa thủ tục khi nhập cảng máy móc dùng để xây nhà máy.
Và các điều khoản ngăn chặn kỹ thuật nguyên tử được chuyển sang nước khác để dùng vào mục đích quân sự.
Việt Nam đã ký hiệp ước nguyên tử dân dụng với năm nước là Nga, Trung Quốc, Hàn Quốc, Ấn Độ và Argentina.
Các hiệp ước này được ký ở cấp chính phủ.
Theo giáo sư Vương Hữu Tấn, Giám đốc Viện Nghiên cứu nguyên tử, quá trình hợp tác và ký hiệp định tiếp theo với Nhật Bản, Hoa Kỳ và Pháp là việc cần phải để ý vì "ba nước này là cường quốc hạt nhân”.
Việt Nam dự định sẽ khởi công xây nhà máy điện nguyên tử đầu tiên tại Bình Thuận vào năm 2015. Thời gian hoàn tất là 2020.
Vì đây là dự án lớn và quan trọng, nên theo ông Tấn, báo cáo đầu tư cần phải được chuyển cho Quốc hội phê duyệt. Sau đó sẽ chuyển cho chính phủ lập dự án đầu tư.
Trước câu hỏi của BBC về phản ứng của xã hội đối với dự án xây điện nguyên tử tại Việt Nam, ông Tấn nói:
“Mọi người thấy cần là Việt Nam cần phải xây, và phải có nhà máy điện nguyên tử vào 2020. Một số người quan tâm nhấn mạnh đến điểm: ban đầu không nên xây nhiều tổ máy, và nên có chương trình đào tạo nhân lực tốt hơn.”
“Các cơ quan chuyên môn sẽ phải làm rõ hơn để giải tỏa lo lắng của những người băn khoăn."
Nguồn BBCVietnamese.com
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Báo Nhật nói về đường dây buôn lậu ở VNA
Cựu phi công Vietnam Airlines Đặng Xuân Hợp trong khi bị bắt đã khai với cảnh sát Nhật Bản về vai trò của 'người thủ trưởng' (boss), giới thiệu cho ông việc làm ăn của đường dây phi pháp
Báo Nhật tờ Yomiuri Shimbun công bố các chi tiết về đường dây buôn lậu của cựu phi công Hàng không Quốc gia Việt Nam, ông Đặng Xuân Hợp vào Nhật Bản.
Theo bài trên báo ngày 3/02/2009, đường dây chuyển lậu hàng từ Việt Nam vào Nhật là một phần của hệ thống mua hàng ăn cắp từ Nhật để đem ra khỏi nước này.
(http://www.yomiuri.co.jp/national/news/20090202-OYT1T00667.htm)
Bài báo nói điều tra từ 14 địa phương của Nhật cho thấy ít nhất 10 cửa tiệm tại Gunma và Hyogo mua hàng của đường dây mà ông Hợp chỉ là một mắt xích.
Cảnh sát Nhật từ năm 2006 đã điều tra những người Việt mua bán hàng ăn cắp từ các siêu thị và tiệm bán đồ của Nhật.
Nhưng nối hai đoạn của đường dây này là dịch vụ như báo Yomiuri Shimbun gọi là 'ngân hàng ngầm', để tạo điều kiện cho cả việc thu mua hàng nhập lậu và tiêu thụ hàng đánh cắp.
Bắt giữ
Nhà chức trách Nhật đã bắt 84 người liên quan.
Nhưng vụ nổi bật nhất là việc bắt phi công Vietnam Airlines Đặng Xuân Hợp, 33 tuổi và hai người khác ở Tokyo, một nam, một nữ.
Người thứ tư mà cảnh sát Nhật tin là trưởng nhóm là một phụ nữ 34 tuổi ở TP Hồ Chí Minh.
Bài báo nói Nhật Bản đã có được trát bắt người này.
Người ta cũng cho hay ông Hợp trong khi bị bắt đã khai với cảnh sát Nhật Bản về vai trò của 'người thủ trưởng' của ông ta.
Theo đó, chính người lãnh đạo ông Hợp (his boss) đã giới thiệu ông cho người phụ nữ nọ ở TPHCM.
Cựu phi công Hợp cũng khai rằng ông nhận lời chuyển hàng để 'nhận thưởng'.
Nhưng báo Nhật không nêu tên người chỉ đạo ông Hợp là ai và có phải là một quan chức của chính Vietnam Airlines hay không.
Chệnh lệch giá
Bài báo cũng giải mã việc làm ăn của đường dây phi pháp mà phi công Hợp chỉ đóng vai trò vận chuyển.
Nhờ chênh lệch giá cả hàng hóa giữa Việt Nam và Nhật Bản, nhóm làm ăn đã đưa vào Nhật các mặt hàng, như gia vị phở, thức ăn từ Việt Nam, và chuyển ngược lại mỹ phẩm, đồ video v.v.
Họ dùng phi công Vietnam Airlines vì không phải khai báo hải quan chặt chẽ mà nói là chuyển 'quà' cho ai đó.
Nhưng việc làm ăn lớn tới mức từ 2006 đã lên tới nhiều triệu yên Nhật tính theo trị giá hàng đánh cắp tại Nhật để mang về Việt Nam tiêu thụ.
Phi công Hợp đã bị bắt giữ vào tháng 12/2008 do bị nghi ngờ tiếp tay chuyển hàng ăn cắp của các nhóm tội phạm người Việt hoạt động tại Nhật Bản. Phi công này sau đó đã nhận được cáo buộc chính thức vì hành vi phạm pháp vào hôm 7/01/2009.
Theo cơ quan điều tra Nhật Bản, các phi công và các tiếp viên của Vietnam Airlines thường vận chuyển các khối lượng lớn bất thường hành lý mỗi khi tới Nhật Bản.
Nguồn BBCVietnamese.com
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Chúc mừng các bạn đã có kết quả hồ sơ từ Nhật !
Tin từ nhà trường Đông Du cho hay, ngày 02/02/2009 đã có tin vui từ Nhật. Nhóm TOKYO NIHONGO +SHINJUKU đã có kết quả hồ sơ.Tất cả 26 bạn trong nhóm đều có kết quả tốt. Không một hồ sơ nào bị lọai. Một tin vui tuyệt vời. Xin chúc mừng tất cả các bạn!!!!!
Thầy đang gắn hoa cho các bạn được chon đi.
Cô Phượng gắn hoa chúc mừng các bạn đã có hồ sơ gửi về.
Cô Phượng và Cô Tanaka cũng thật vui khi nhận được tin vui của học trò mình.
Nguồn www.dongdu.edu.vn
© 2009 Dongdu.org