Viết bởi dnnquan » Ba T12 02, 2003 10:11 am
Em cười đi,
em khóc đi,
cho ta một bữa say vì mắt em.
Cơn mưa đi mãi suốt đêm,
tràn qua ngày thành sương mềm ban mai,
lời em nói tự ngàn xưa,
tràn qua tim thành trong ta tiếng cười...
Chân em nhè nhẹ đi rồi
hoang sơ một lối cỏ mênh mông buồn
còn ta,
còn chút lòng thành,
đây em mượn lam vành ô che đầu.
Ôi thương nhớ,
mắt đêm sâu
em không cười một nụ,
em chẳng hờn một câu,
hơi thở chìm lâu,
nụ hôn tàn héo,
đoá hoa quỳnh sau đêm rũ rượi
tiếng ta cười chợt hoá lời bão giông.
Mắt biếc năm xưa nay đâu....
Em cười đi,
em khóc đi,
cho ta một bữa say vì mắt em.
Cơn mưa đi mãi suốt đêm,
tràn qua ngày thành sương mềm ban mai,
lời em nói tự ngàn xưa,
tràn qua tim thành trong ta tiếng cười...
Chân em nhè nhẹ đi rồi
hoang sơ một lối cỏ mênh mông buồn
còn ta,
còn chút lòng thành,
đây em mượn lam vành ô che đầu.
Ôi thương nhớ,
mắt đêm sâu
em không cười một nụ,
em chẳng hờn một câu,
hơi thở chìm lâu,
nụ hôn tàn héo,
đoá hoa quỳnh sau đêm rũ rượi
tiếng ta cười chợt hoá lời bão giông.
Mắt biếc năm xưa nay đâu....