Viết bởi Ame » Hai T10 04, 2004 4:41 pm
Ame vẫn còn bị đêm trại ấy "ám ảnh",nên viết tiếp bài thơ này:
TRẠI
"Chúng ta là anh em..."
Chỉ thế thôi
cho quên hết muộn phiền
quên cuộc sống
quên những sớm những khuya gió mưa lồng lộng
ta đi-về quanh quẩn chuyện áo cơm.
Ta quên thời gian
quên tuổi tác,giân hờn
quên bàn chân ngập ngừng trên đất khách
quên niềm vui được trồng bằng nước mắt
quên cả quê nhà,ta bằn bặt xa xôi.
"chúng ta là anh em..."
và chỉ để thế thôi
Ngọn đuốc sáng không có lời vẫn sáng
Phút đăm chiêu thấy hồn ta mộc mạc
Quyện hồn anh,hồn bạn,hồn rừng.
Vũ trụ bao la
ta nhỏ bé khôn cùng
Cạnh bên ta một bàn tay cũng nhỏ
Vai gầy thế gánh bao ngày giông gió
Vẫn mỉm cười,môi rộng mở,rưng rưng...
Chúng ta thành anh em
giữa một góc núi rừng
Mưa làm chứng và mỉm cười độ lượng
Thời gian bên nhau
trở về bao điều được
Kết lung linh trong lối thuộc mỗi người.
Mưa lại rơi,đêm ấy ở lại rồi
Nghe tí tách tiếng của trời muôn thuở
Trong chúng ta còn lại nơi để nhớ
Đã bùng lên ngọn lửa đỏ xuân thời
02.10.2004
Ame vẫn còn bị đêm trại ấy "ám ảnh",nên viết tiếp bài thơ này:
TRẠI
"Chúng ta là anh em..."
Chỉ thế thôi
cho quên hết muộn phiền
quên cuộc sống
quên những sớm những khuya gió mưa lồng lộng
ta đi-về quanh quẩn chuyện áo cơm.
Ta quên thời gian
quên tuổi tác,giân hờn
quên bàn chân ngập ngừng trên đất khách
quên niềm vui được trồng bằng nước mắt
quên cả quê nhà,ta bằn bặt xa xôi.
"chúng ta là anh em..."
và chỉ để thế thôi
Ngọn đuốc sáng không có lời vẫn sáng
Phút đăm chiêu thấy hồn ta mộc mạc
Quyện hồn anh,hồn bạn,hồn rừng.
Vũ trụ bao la
ta nhỏ bé khôn cùng
Cạnh bên ta một bàn tay cũng nhỏ
Vai gầy thế gánh bao ngày giông gió
Vẫn mỉm cười,môi rộng mở,rưng rưng...
Chúng ta thành anh em
giữa một góc núi rừng
Mưa làm chứng và mỉm cười độ lượng
Thời gian bên nhau
trở về bao điều được
Kết lung linh trong lối thuộc mỗi người.
Mưa lại rơi,đêm ấy ở lại rồi
Nghe tí tách tiếng của trời muôn thuở
Trong chúng ta còn lại nơi để nhớ
Đã bùng lên ngọn lửa đỏ xuân thời
02.10.2004