Viết bởi wasabi » Ba T9 28, 2004 1:45 am
Hôm nay Bì này mới nhậm chức giữ cửa cho cái phòng thơ văn nho nhỏ này .Konya đúng phiên trực không có chuyện chi làm ,buồn quá mới ngồi coi lại đống hồ sơ cũ, mới thấy thì ra trong nhà mình cũng không thiếu thi gia .Nhân lúc phòng ế ẩm ,chờ đợi tài năng trẻ ,Bì xin giới thiệu lại với bà con những gương mặt của một thời ...
Ngày ấy anh mới ngọ ngoẹ làm thơ ,chỉ là vui đùa như trò chơi xếp chữ mà người ta vẫn nói :Khen ai ghép chữ thành thơ...
Thẩn thờ thơ thẩn thân than thở
Thỏ thẻ thì thầm thấu tận tim
Tuy thân tiều tụy tâm thanh thản
Tay trắng thần thông thống thần tăng
(thơ thẩn)
Nhưng nếu không có ngày ấy ,cái ngày mà mọi thi gia trên đời đều phải đi qua .Cái ngày định mệnh biến anh ,biến thơ anh vụt bay bỗng có hồn ,thoát khỏi những vần thơ con cóc...
Thuở đôi mươi tôi gặp bà
Dung nhan diễm lệ nết na vẹn toàn
Trông qua tôi đã mỏi mòn
Ước mong ngày tháng sắc son với bà
Trời xui đất khiến thiệt là
Tôi xong trường học cùng bà se duyên
Bà cũng gạt bỏ chuyện riêng
Nâng khăn sửa túi lên thuyền cùng tôi
Tôi bà nay đã thành đôi
Cùng nhau san sẻ chuyện đời với nhau
Như lá trầu với hạt cau
Vừa đắng vừa chát tan vào lòng say
Tương lai phía trước còn dài
Tôi đây xin nguyện sánh vai với bà
Đông Du to lớn một nhà
Mọi người ủng hộ chuyện bà với tôi.
Nhưng giữa cuộc đời
Yêu em anh để trong lòng.
Cho no cái bụng đang nằm đợi cơm
thì chuyện tình duyên muôn ngàn trắc trở.Yêu em nhưng biết em có chịu nổi cái gia cảnh...
Nhà tôi chẳng có chi trơn
Bốn bề vách gỗ nước sơn cũng thường
Toi-let ở cạnh đầu giường
Nườc thì rỉ rả mùi hương nặc nồng
Nhà tắm chẳng có trong phòng
Xuân thu nhiều lắm vài lần cũng xong
Mùa hè cũng giống mùa đông
Nhiệt độ chẳng khác ngoài phòng bao nhiêu
Học hành một sớm một chiều
Thi qua thi lại là điều tất nhiên
Mì gói với mấy trứng chiên
Ăn xong chẳng rửa vứt nguyên trong phòng
Báo chí tranh ảnh chồng chồng
Chỗ nằm chẳng có chỗ hông chẳng còn
Bai-to vất vả gầy còm
Về nhà co cẳng lưng tôm ngáy khò
Anh buồn cho cái thân anh ,anh buồn đến độ anh uống nhầm cả 水 với コーヒー...
Nhấp vào một ngụm đắng đầu môi
Hồn thấy lâng lâng mắt mờ đời
Thế giới ngọt bùi ai chẳng thích
Sao anh chỉ thích đắng mà thôi
Nhấp thêm một ngụm thấy bùi ngùi
Vị đắng qua rồi ngọt đầu môi
Đắng xong rồi ngọt ngọt rồi đắng
Tựa như dòng đời dòng đời trôi
Đời quá phẳng bằng đời chẳng vui
Đời có lênh đênh mới đúng đời
Lên đến đỉnh cao vào vực thẳm
Thử thách vài lần khẳng định thôi
Mỗi lần thưởng thức vị cà fê
Suy nghĩ chuyện đời lòng tái tê
Đầu óc lâng lâng bừng ý tưởng
Sức mạnh từ đâu bỗng tuôn về
Đêm ấy anh đã viết cho nàng ,viết cho nàng những tâm sự ngổn ngang của lòng anh ...
Tha hương cầu thức sống xa nhà
Rỗng túi trắng tay không than thở
Ngẫng đầu hướng mặt nghĩ về xa
Ta phục người vì người khác ta
Tính tình rộng rãi sống dung hòa
Giữa chốn phồn hoa không sa ngã
Làm gương kẽ khác sống thật thà
Ta buồn người vì người rõ ta
Từng ly từng tí chẳng khác xa
Nhưng không góp ý ta sửa chữa
Lại hay cười cợt bẽ mặt ta
Ta giận người vì người chua ngoa
Hay chỉ trích ta chẳng muốn hòa
Xem ta như thể thân đối địch
Dùng ta bàn đạp để tiến xa
Nhưng mà:
Ta xin người chớ bỏ mặc ta
Cô đơn ta chết nơi xa nhà
Ta có lỗi lầm người tha thứ
Cùng nhau suy nghĩ nghĩ chuyện xa
Nhưng nghe đâu ,nàng đã phụ tình ,anh trở thành thằng Chí...
Mái chèo anh đã ngon lành
Thuyền nan em dẫu tròng trành vẫn vui
Đếm ngày sum hợp lứa đôi
Thuyền nan hai phía ngậm môi đợi chờ
Mái chèo anh vẫy cao cờ
Đưa em vào bến vật vờ nhé anh!
Tay chèo chân đẩy lướt nhanh!
Thuyền nan ghìm chặt bao quanh mái chèo!
Dù cho hai đứa vẫn nghèo
Sang năm lại có Chí Phèo giống anh!
Cho dẫu anh có ăn vạ như Chí ,nghe đâu nàng vẫn chối từ anh .Cho đến nay người đời không ai biết anh đi đâu nữa...Có người nói anh đã đổi họ tên ,có người nói anh không còn làm thơ sau cái ngày ấy nữa .Bài thơ cuối cùng anh viết đầy uất hận...trù dập người con gái đã bỏ rơi anh ...
Đời em thầm lặng chiếc giường tre
Mộc mạc nghèo nàn nơi nắng cháy
Xa hoa sang trọng chốn phòng the...
Kẽ lên người xuống biết bao lần
Oằn oại đời em chẳng tiếc thân
Giận dữ sóng tình em gánh chịu
Nhẹ nhàng an ủi phút lâng lâng...
Xuân xanh còn đọng chút hương tàn
Đời em ngắn ngủi chẳng tiếng vang
Còn xuân còn sức còn mong tới
Hết xuân kiệt lực đốt thành than
Ngày xưa sinh ở chốn đồng quê
Bão táp mưa sa dẫu ê chề
Ngây thơ trong trắng bên bè bạn
Thầm ước ngày sau chuyện phu thê
Nhưng rồi nghiệt ngã lại xảy ra
Vùi dập đời em nước mắt nhòa
Hy sinh tất cả cho em nhỏ
Vấn thân đơn lẽ kiếp phồn hoa
Nhắn nhủ đôi lời đến em thơ
Giường tre giờ đã hết mong chờ
Tương lai u ấm mờ mịt lối
Tan tành thể xác trong bơ vơ...
Tên anh là ...
[grin][grin][grin]
Hôm nay Bì này mới nhậm chức giữ cửa cho cái phòng thơ văn nho nhỏ này .Konya đúng phiên trực không có chuyện chi làm ,buồn quá mới ngồi coi lại đống hồ sơ cũ, mới thấy thì ra trong nhà mình cũng không thiếu thi gia .Nhân lúc phòng ế ẩm ,chờ đợi tài năng trẻ ,Bì xin giới thiệu lại với bà con những gương mặt của một thời ...
Ngày ấy anh mới ngọ ngoẹ làm thơ ,chỉ là vui đùa như trò chơi xếp chữ mà người ta vẫn nói :Khen ai ghép chữ thành thơ...
Thẩn thờ thơ thẩn thân than thở
Thỏ thẻ thì thầm thấu tận tim
Tuy thân tiều tụy tâm thanh thản
Tay trắng thần thông thống thần tăng
(thơ thẩn)
Nhưng nếu không có ngày ấy ,cái ngày mà mọi thi gia trên đời đều phải đi qua .Cái ngày định mệnh biến anh ,biến thơ anh vụt bay bỗng có hồn ,thoát khỏi những vần thơ con cóc...
Thuở đôi mươi tôi gặp bà
Dung nhan diễm lệ nết na vẹn toàn
Trông qua tôi đã mỏi mòn
Ước mong ngày tháng sắc son với bà
Trời xui đất khiến thiệt là
Tôi xong trường học cùng bà se duyên
Bà cũng gạt bỏ chuyện riêng
Nâng khăn sửa túi lên thuyền cùng tôi
Tôi bà nay đã thành đôi
Cùng nhau san sẻ chuyện đời với nhau
Như lá trầu với hạt cau
Vừa đắng vừa chát tan vào lòng say
Tương lai phía trước còn dài
Tôi đây xin nguyện sánh vai với bà
Đông Du to lớn một nhà
Mọi người ủng hộ chuyện bà với tôi.
Nhưng giữa cuộc đời
Yêu em anh để trong lòng.
Cho no cái bụng đang nằm đợi cơm
thì chuyện tình duyên muôn ngàn trắc trở.Yêu em nhưng biết em có chịu nổi cái gia cảnh...
Nhà tôi chẳng có chi trơn
Bốn bề vách gỗ nước sơn cũng thường
Toi-let ở cạnh đầu giường
Nườc thì rỉ rả mùi hương nặc nồng
Nhà tắm chẳng có trong phòng
Xuân thu nhiều lắm vài lần cũng xong
Mùa hè cũng giống mùa đông
Nhiệt độ chẳng khác ngoài phòng bao nhiêu
Học hành một sớm một chiều
Thi qua thi lại là điều tất nhiên
Mì gói với mấy trứng chiên
Ăn xong chẳng rửa vứt nguyên trong phòng
Báo chí tranh ảnh chồng chồng
Chỗ nằm chẳng có chỗ hông chẳng còn
Bai-to vất vả gầy còm
Về nhà co cẳng lưng tôm ngáy khò
Anh buồn cho cái thân anh ,anh buồn đến độ anh uống nhầm cả 水 với コーヒー...
Nhấp vào một ngụm đắng đầu môi
Hồn thấy lâng lâng mắt mờ đời
Thế giới ngọt bùi ai chẳng thích
Sao anh chỉ thích đắng mà thôi
Nhấp thêm một ngụm thấy bùi ngùi
Vị đắng qua rồi ngọt đầu môi
Đắng xong rồi ngọt ngọt rồi đắng
Tựa như dòng đời dòng đời trôi
Đời quá phẳng bằng đời chẳng vui
Đời có lênh đênh mới đúng đời
Lên đến đỉnh cao vào vực thẳm
Thử thách vài lần khẳng định thôi
Mỗi lần thưởng thức vị cà fê
Suy nghĩ chuyện đời lòng tái tê
Đầu óc lâng lâng bừng ý tưởng
Sức mạnh từ đâu bỗng tuôn về
Đêm ấy anh đã viết cho nàng ,viết cho nàng những tâm sự ngổn ngang của lòng anh ...
Tha hương cầu thức sống xa nhà
Rỗng túi trắng tay không than thở
Ngẫng đầu hướng mặt nghĩ về xa
Ta phục người vì người khác ta
Tính tình rộng rãi sống dung hòa
Giữa chốn phồn hoa không sa ngã
Làm gương kẽ khác sống thật thà
Ta buồn người vì người rõ ta
Từng ly từng tí chẳng khác xa
Nhưng không góp ý ta sửa chữa
Lại hay cười cợt bẽ mặt ta
Ta giận người vì người chua ngoa
Hay chỉ trích ta chẳng muốn hòa
Xem ta như thể thân đối địch
Dùng ta bàn đạp để tiến xa
Nhưng mà:
Ta xin người chớ bỏ mặc ta
Cô đơn ta chết nơi xa nhà
Ta có lỗi lầm người tha thứ
Cùng nhau suy nghĩ nghĩ chuyện xa
Nhưng nghe đâu ,nàng đã phụ tình ,anh trở thành thằng Chí...
Mái chèo anh đã ngon lành
Thuyền nan em dẫu tròng trành vẫn vui
Đếm ngày sum hợp lứa đôi
Thuyền nan hai phía ngậm môi đợi chờ
Mái chèo anh vẫy cao cờ
Đưa em vào bến vật vờ nhé anh!
Tay chèo chân đẩy lướt nhanh!
Thuyền nan ghìm chặt bao quanh mái chèo!
Dù cho hai đứa vẫn nghèo
Sang năm lại có Chí Phèo giống anh!
Cho dẫu anh có ăn vạ như Chí ,nghe đâu nàng vẫn chối từ anh .Cho đến nay người đời không ai biết anh đi đâu nữa...Có người nói anh đã đổi họ tên ,có người nói anh không còn làm thơ sau cái ngày ấy nữa .Bài thơ cuối cùng anh viết đầy uất hận...trù dập người con gái đã bỏ rơi anh ...
Đời em thầm lặng chiếc giường tre
Mộc mạc nghèo nàn nơi nắng cháy
Xa hoa sang trọng chốn phòng the...
Kẽ lên người xuống biết bao lần
Oằn oại đời em chẳng tiếc thân
Giận dữ sóng tình em gánh chịu
Nhẹ nhàng an ủi phút lâng lâng...
Xuân xanh còn đọng chút hương tàn
Đời em ngắn ngủi chẳng tiếng vang
Còn xuân còn sức còn mong tới
Hết xuân kiệt lực đốt thành than
Ngày xưa sinh ở chốn đồng quê
Bão táp mưa sa dẫu ê chề
Ngây thơ trong trắng bên bè bạn
Thầm ước ngày sau chuyện phu thê
Nhưng rồi nghiệt ngã lại xảy ra
Vùi dập đời em nước mắt nhòa
Hy sinh tất cả cho em nhỏ
Vấn thân đơn lẽ kiếp phồn hoa
Nhắn nhủ đôi lời đến em thơ
Giường tre giờ đã hết mong chờ
Tương lai u ấm mờ mịt lối
Tan tành thể xác trong bơ vơ...
Tên anh là ...
[grin][grin][grin]