ĐÊM LỬA

Gửi bài trả lời

Mã xác nhận
Nhập vào đoạn mã xác nhận mà bạn thực sự nhìn thấy trong hình. Tất cả chữ cái đều được phân biệt với chữ số và không có số O.

Nếu bạn muốn đính kèm một hay nhiều tập tin trong bài viết, hãy sử dụng công cụ bên dưới.

Kích thước tệp tối đa cho mỗi tệp đính kèm: 1 MiB.

Xem toàn bộ Xem lại chủ đề: ĐÊM LỬA

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi chung » Ba T10 05, 2004 9:15 pm

Thật tuyệt vời... [wink]

Utsunomiya hầu như đã hội tụ được những anh em văn nghệ sỹ của DD nhỉ. Saitama là núi láng giềng, tại sao không có ai hết vậy trời... [cry][cry]
May nhờ Khiếm Tố Ca tiên tử đã dời về đây, tại hạ cũng đỡ buồn đi một đôi chút...[tongue]

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi ho quang nam » Ba T10 05, 2004 1:28 am

 Ame chan viết bài thơ hay quá.Namho237 đọc mấy lần vẫn không thấy chán.Thiệt đấy!!!Chỉ tiếc là sức mình có hạn không thôi cũng xin phổ nhạc bài thơ của Ame rồi.Hichic.Thích nhất là đoạn thơ đầu
"Chúng ta là anh em..."
Chỉ thế thôi
cho quên hết muộn phiền
quên cuộc sống
quên những sớm những khuya gió mưa lồng lộng
ta đi-về quanh quẩn chuyện áo cơm.

  Phải nói là chỉ cần đoạn thơ đầu ame đã lột tả hết những ý nghĩa của đợt trại vừa rồi.Bái phục bái phục!!!
  Phải chi ngày xưa cũng theo ông ba học vài chiêu thì giờ đây cũng biết thi phú vài câu.Giờ chỉ biết viết những câu thơ nhảm nhí...sợ quá...không dám múa rìu qua mắt thợ[grin]

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi nikko » Hai T10 04, 2004 5:35 pm

Cái này phải không Ame
[grin][tongue]

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi Ame » Hai T10 04, 2004 5:06 pm

Cảm ơn fuji nha,chẳng biết thơ của ame có bốc lửa thật không nhưng đêm lửa hôm đó được tiếp dầu mấy lần nên đẹp lắm[smile]

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi fuji » Hai T10 04, 2004 4:53 pm

Sao lại đem thơ với lửa so với nhau.  

Mình thấy trong thơ của Ame có một phần cảm xúc của mình lúc đó.


 ý của ame là so với ngọn lửa trại đêm hôm đó lớn đến mức bài thơ của ame mặc dù bốc lửc nhưng cũng chẳng nhằm nhò gì.Và đồng thời cũng không thể lột tả được hết ngọn lửa đang cháy trong mỗi người tham dự đêm hội trại đó.
 Có phải vậy không nhỉ???

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi nikko » Hai T10 04, 2004 4:49 pm

Muốn hưởng ứng vài câu cho vui nhưng thơ hay quá ...đến độ không dám nói gì .[bounce]
詩人らしい!!![smile]

"chúng ta là anh em..."
và chỉ để thế thôi
 

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi Ame » Hai T10 04, 2004 4:41 pm

 Ame vẫn còn bị đêm trại ấy "ám ảnh",nên viết tiếp bài thơ này:
        TRẠI
"Chúng ta là anh em..."
Chỉ thế thôi
cho quên hết muộn phiền
quên cuộc sống
quên những sớm những khuya gió mưa lồng lộng
ta đi-về quanh quẩn chuyện áo cơm.
Ta quên thời gian
quên tuổi tác,giân hờn
quên bàn chân ngập ngừng trên đất khách
quên niềm vui được trồng bằng nước mắt
quên cả quê nhà,ta bằn bặt xa xôi.
"chúng ta là anh em..."
và chỉ để thế thôi
Ngọn đuốc sáng không có lời vẫn sáng
Phút đăm chiêu thấy hồn ta mộc mạc
Quyện hồn anh,hồn bạn,hồn rừng.
Vũ trụ bao la
ta nhỏ bé khôn cùng
Cạnh bên ta một bàn tay cũng nhỏ
Vai gầy thế gánh bao ngày giông gió
Vẫn mỉm cười,môi rộng mở,rưng rưng...
Chúng ta thành anh em
giữa một góc núi rừng
Mưa làm chứng và mỉm cười độ lượng
Thời gian bên nhau
trở về bao điều được
Kết lung linh trong lối thuộc mỗi người.

Mưa lại rơi,đêm ấy ở lại rồi
Nghe tí tách tiếng của trời muôn thuở
Trong chúng ta còn lại nơi để nhớ
Đã bùng lên ngọn lửa đỏ xuân thời
           02.10.2004

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi Ame » Hai T10 04, 2004 4:27 pm

A Việt ơi anh đã thấy lửa cháy trong mưa bao giờ chưa?

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi Ame » Hai T10 04, 2004 4:25 pm

A Phương ơi ame chẳng hiểu anh muốn nói gì cả,đọc đi đọc lại cũng thế,đúng là nhà thiên nhiên học có khác[smile]

Re:ĐÊM LỬA

Viết bởi Nguyen Tran Phuong » Hai T10 04, 2004 3:51 pm

Ame, đúng là không thể so sánh thơ với lửa. dkt nói đúng đấy [tongue]

Nhưng dkt nói là thơ của ame có một phần cảm xúc của mình (còn nhiều các phần khác)...Nếu xét trên phương diện đo lường...thì thơ của ame sẽ nhỏ hơn ngọn lửa... [wink]

Ai cũng biết ngọn lửa chỉ là cái cớ,hữu hình nhưng vô hình...có lẽ là không thể làm thơ để đạt đến cảnh giới vô hình đó được. Thơ là câu là chữ. Câu chữ là hữu hình,ý thơ tuyệt diệu là vô hình...Có thể nói ý thơ của ame gần đạt đến cảnh giới của sự vô hình vì người đọc là hữu hình.
Nếu người đọc thơ của ame là vô hình thì cũng có thể đạt đến cảnh giới hữu hình nhưng vô hìnhcủa ngọn lửa

[tongue][tongue][tongue]